Vài ngày sau vào thời điểm chạng vạng tối sau khi kết thúc công việc thì người đại diện của Hạ Băng đi đến phim trường. Hạ Băng thấy sắc mặt của Thành tỷ rất khó coi, hơn nữa có việc nhưng lại không gọi điện thoại cho anh mà trực tiếp lại đây thì biết có chuyện không nhỏ.
Hạ Băng thay xong quần áo rồi đưa Thành tỷ trở về khách sạn, lúc này Thành tỷ mới nói với anh: “Có người gởi cho chị hai đoạn video, yêu cầu em đưa hai trăm vạn nếu không sẽ công khai video.”
Hạ Băng đầu óc mơ hồ: “Video gì?”
Thành tỷ mở 2 video đã nhận được ra, video thứ nhất là Hạ Băng ngày hôm qua đi vào quán gay bar kia, hình ảnh vô cùng rõ ràng, từ quần áo, giày cho đến góc nghiêng sườn mặt với đồng hồ đều có thể nhận ra đó là Hạ Băng, còn có một hàng chữ: Hạ Băng đi gay bar vào đêm khuya. Video thứ hai là hình ảnh hai người đàn ông hôn nhau trong bóng tối, nhìn rất mơ hồ nhưng trong đó có một người từ dáng vóc đến kiểu tóc cùng với dáng mặt đều cực kỳ giống Hạ Băng.
Thành tỷ hỏi: “Là em sao?”
Hạ Băng nói: “Video đầu đúng là em, ngày đó em đi đón Quách Thụy Dương, còn video sau không phải em nhưng đúng là người này lớn lên rất giống em.”
“Có người muốn huỷ hoại em.” Thành tỷ lo lắng sốt ruột: “Những tài nguyên gần đây của em có rất nhiều cái vốn dĩ không phải là của em. Bọn họ dùng loại thủ đoạn này thì em sẽ không có biện pháp chống đỡ. Nếu video này bị truyền ra sẽ có rất nhiều doanh tiêu hào liên động lại hắc em, khi đó sẽ ảnh hưởng đến các hợp đồng nhãn hiệu chuẩn bị ký kết và các bộ phim em tham gia không chừng cũng sẽ xảy ra vấn đề, đến lúc đó chúng ta tổn thất sợ phải hơn hai trăm vạn.”
“Tiền nhất định không thể đưa, Thành tỷ, nếu em đưa tiền thì chẳng khác nào thừa nhận nhưng người này không phải là em, vì sao muốn em thừa nhận?” Hạ Băng nói: “Không sao, giả chính là giả, cây ngay không sợ chết đứng, chị báo cảnh sát đi.”
“Nhưng em đúng là có vào gay bar.” Thành tỷ nói: “Em có đi vào thì sẽ tẩy trắng không được cho dù video thứ hai là giả.”
“Quán bar chỉ là quán bar, ai cũng đều có thể đi vào uống rượu, trai thẳng cũng sẽ không bởi vì vào quán bar mà biến thành gay.” Hạ Băng nói, “Chị báo cảnh sát rồi chuẩn bị thanh minh, video đầu tiên nếu bị truyền ra thì tới ứng đối là được, còn chuyện quan hệ công chúng thì không cần bỏ ra quá nhiều tiền, thanh minh là đủ rồi.”
Lúc này có người ấn chuông cửa, Thành tỷ lắp bắp kinh hãi. Hạ Băng nói: “Là Quách Thụy Dương trở về.”
“Hai người ở cùng một phòng?” Lúc này Thành tỷ mới chú ý vật dụng trong căn phòng là dành cho hai người.
“Ừm.”
“Đoàn phim không đủ kinh phí sao?” Thành tỷ kinh ngạc.
“Không phải.” Hạ Băng đi mở cửa cho Quách Thụy Dương.
Quách Thụy Dương tiến vào thấy Thành tỷ thì chào hỏi: “Ô, Thành tỷ!”
“Quách tiên sinh, sao cậu lại ở chung một phòng với Hạ Băng?” Thành tỷ không buông tha.
“Ở cùng nhau sẽ vui hơn.” Quách Thụy Dương hỏi, “Sao chị lại đến đây?”
Thành tỷ nhìn thoáng qua Hạ Băng không biết có nên nói hay không thì Hạ Băng gật gật đầu.
Thành tỷ đưa video cho Quách Thụy Dương xem. Nhìn đến đoạn video thứ hai, Quách Thụy Dương mở to hai mắt nhìn Hạ Băng nhưng thấy mặt Hạ Băng không đổi sắc, cậu lắp bắp nói: “Ca, chuyện này...... Đây là ai?”
“Giống anh sao?”
“Không phải anh đúng không......” Quách Thụy Dương nhìn kỹ lại video kia lần nữa, lại nhìn nhìn Hạ Băng rồi nói: “Hình như anh cao lớn hơn một chút.”
“Cậu nhìn ra được điểm này.” Thành tỷ nói, “Nhưng những người khác sẽ không có khả năng nhìn ra được, ai thấy được bộ dáng lúc Hạ Băng cởi quần áo chứ?”
“Kiểu tóc cũng không hoàn toàn giống nhau. Đuôi tóc của anh ấy trước giờ không bao giờ dài qua nửa cổ.” Quách Thụy Dương bình tĩnh lại, bắt đầu tìm điểm khác nhau.
“Được rồi Thành tỷ, chị đi về trước đi! Giặc tới thì đánh, nước dâng thì nâng nền. Dù sao cũng không phải lần đầu tiên bị bôi đen.” Hạ Băng nói.
“Lần này bị hắc khả năng sẽ có rất nhiều fan CP thoát fan.” Thành tỷ nhíu mày, “Loại fans này khi thoát fan rất dễ dàng biến thành anti-fan.”
“Đó là hành vi cá nhân, chị cũng không có biện pháp khống chế hành vi cá nhân người khác.” Hạ Băng nói, “Được rồi, chị trở về đi.”
Thành tỷ rời đi.
Quách Thụy Dương còn đứng ở đằng kia không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Em nghĩ cái gì thế? Chúng ta đi ăn cơm.” Hạ Băng thúc giục cậu.
“Hôm nay đi ra ngoài ăn sao?”
Bữa tối bọn họ thường đặt cơm hộp nhưng hôm nay tâm tình Hạ Băng không được tốt lắm nên muốn đi ra ngoài ăn một bữa.
“Đi cửa sau rồi gọi taxi, fan tư sinh sẽ theo không kịp.” Hạ Băng nói.
“Được rồi, chờ em rửa mặt đã.” Quách Thụy Dương lúc nãy đã tháo tóc giả với tẩy trang rồi thế nhưng vẫn có cảm giác mặt hơi khô nên cậu muốn rửa mặt lần nữa và thoa kem dưỡng ẩm.
Hạ Băng vừa rồi đã thay xong quần áo. Anh nghĩ đến chính mình hai năm nay không có yêu đương, là một cẩu độc thân đáng thương thế nhưng còn có người giả mạo anh quay loại video hương diễm này thì không khỏi buồn cười.
Nếu video bị công khai thì một quy mô lớn hắc anh là không thể tránh khỏi, fans có biến thành anti fan hay không rất khó nói, nhưng đúng như lời Thành tỷ nói, nếu fan CP thấy anh ra vào gay bar không chừng sẽ thoát fan. Dù sao thái độ của anh chính là giả chính là giả, người qua đường muốn nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ như thế nấy, anh là diễn viên, chỉ cần diễn xuất tốt là được rồi. Làm một diễn viên chỉ cần có cơ hội diễn xuất, có cơ hội làm cho người khác biết anh có kỹ thuật diễn thì sẽ không đói chết.
Thật ra mục đích hắc chính là xé tài nguyên. Hiện tại có mấy nhãn hiệu tìm đến phòng làm việc Hạ Băng trao đổi, vẫn còn đang trong quá trình bàn bạc, mục đích bôi đen anh lúc này cũng quá rõ ràng rồi. Anh cũng đoán được là đoàn đội đối phương nào làm, giỏi về doanh tiêu chỉ có mỗi đoàn đội đó, thao tác chính diện phản diện đều làm, chỉ là chuyện vừa nãy quá bỉ ổi.
Quách Thụy Dương từ trong phòng tắm đi ra thì thấy Hạ Băng ngồi ở trên sô pha đang suy nghĩ, lông mày nhíu lại, tâm tình không tốt lắm. Cậu đi tới, kéo cái ghế sô pha nhỏ ra rồi ôm chầm lấy Hạ Băng, cái ôm đầy cõi lòng.
“Nóng quá, em mau tránh ra.” Hạ Băng bị cậu ôm đến không thở nổi, anh nỗ lực đẩy cậu ra.
Quách Thụy Dương không buông tay còn dùng bàn tay xoa xoa đầu tóc Hạ Băng, nói: “Ca, anh đừng buồn phiền, đến lúc đó em dùng nick phụ mắng chửi giúp anh.”
“Em có nick phụ? lợi hại nha.” Hạ Băng không nhịn được mà bật cười.
“Vừa rồi lúc em nhìn thấy video kia suýt chút nữa bị hù chết.” Quách Thụy Dương vẫn còn sợ hãi.
“Không phải chỉ là video thôi sao? Còn có thể bị dọa thành như vậy?” Hạ Băng nhớ lại vẻ mặt Quách Thụy Dương lúc nãy thì buồn cười, tròng mắt cậu đều sắp rớt ra ngoài.
“Lúc đầu em thật sự đã nghĩ là anh, em muốn điên luôn.”
“Sao lại điên?”
“Không phải anh là thẳng sao? Nếu anh làm như vậy với đàn ông thì em không được điên sao?”
Hạ Băng vẫn không hiểu được logic của Quách Thụy Dương: “Tại sao em muốn điên?”
“Hai ngày nay mỗi ngày em đều khuyên Trình Tư không được bẻ cong anh. Nếu anh như thế, em đây còn khuyên cậu ấy làm gì?”
“Thì sao?”
Quách Thụy Dương cũng không có cách nào miêu tả được tâm tình của chính mình lúc đó, dù sao chính là lúc nhìn thấy video cậu cảm giác giống như bầu trời sắp sụp đổ.
“Em không biết phải nói như thế nào mới đúng, còn may không phải là anh.”
“Được rồi được rồi, mau thả anh ra, chúng ta đi ra ngoài ăn cơm.”