Kịch bản này chắc chắn là kiểu phim không dành cho đại chúng, hơn nữa cũng không thể công chiếu ở quốc nội. Trong quá trình tuyển chọn diễn viên cho bộ phim này thì Trâu Kiến Phân cũng không có suy xét đến lưu lượng mà chỉ xem xét diễn viên có phù hợp với nhân vật và có thể nhận kịch bản này hay không mà thôi. Màn biểu diễn của Hạ Băng ở trong show tổng nghệ Huấn luyện Doanh kia đã làm bộc lộ kỹ năng diễn xuất thiên phú, trong đó có một vai diễn drag Queen mà khi đó Hạ Băng đã diễn vô cùng tốt, có lẽ vì thế nên Trâu Kiến Phân nhận ra Hạ Băng có thể diễn được nhân vật này. Ngoài ra do Trâu Kiến Phân đã từng tiếp xúc với Hạ Băng nên thấy Hạ Băng rất khiêm tốn và lễ phép lại còn có tố chất nghệ sĩ, rất coi trọng nghề diễn viên, không phải là loại người chỉ vì tiền.
Bộ điện ảnh này chỉ có hai kết cục, quay không tốt sẽ bị ném đá, có thể tưởng tượng được doanh thu phòng vé của các bộ phim nghệ thuật do đại lục sản xuất được công chiếu ở Hồng Kông là như thế nào. Còn nếu quay tốt thì có thể nổi tiếng toàn thế giới, dù sao các liên hoan phim vẫn luôn ưu ái kiểu phim như này nhưng khả năng nhận giải cũng không cao lắm. Với thể loại phim có khả năng sẽ bị flop cao như này, hơn nữa diễn viên phải tốn rất nhiều thời gian quay phim và thù lao đóng phim cũng rất ít cho nên Trâu Kiến Phân cũng không dám hi vọng xa vời sẽ có diễn viên nào đó nguyện ý tiếp nhận, Trâu Kiến Phân tìm đến Hạ Băng cũng chỉ là thử vận may.
Hạ Băng tỏ vẻ muốn suy xét lại một chút xem liệu mình có thể diễn được nhân vật này hay không, muộn nhất là cuối tuần sẽ trả lời Trâu Kiến Phân. Anh cố ý hỏi Trâu Kiến Phân một chút về nhân vật bạn trai, hỏi bọn họ đã chọn được diễn viên nào chưa.
Trâu Kiến Phân trả lời: “Tạm thời anh vẫn chưa tìm được người phù hợp. Không biết em có đề cử người nào hay không?”
Hạ Băng xem xong kịch bản thì trong đầu hiện lên diễn viên đóng vai bạn trai chính là Quách Thụy Dương, khí chất nhân vật này rất giống cậu, sáng sủa, lạc quan, vui vẻ, rộng rãi, tính trẻ con, cao lớn, anh tuấn, đẹp trai, không có đầu óc, luôn cần có người chăm sóc; không có nhãn lực, đặc biệt đơn thuần, dù là người 1 mét 8 mấy thì cậu cũng không phân biệt được là nam hay nữ.
Nhưng mà bộ điện ảnh này là một cái hố. Hạ Băng có thể nhận nhưng Quách Thụy Dương thì còn phải ăn cơm, đang trong lúc hồng mà bỏ cả mấy tháng để đi quay một bộ phim có thù lao đóng phim thấp như này thì chắc chắc công ty của cậu sẽ không đồng ý. Cho dù Quách Thuỵ Dương có muốn diễn thì công ty cũng sẽ không đồng ý, trong hơn nữa năm qua công ty coi cậu như là cây hái tiền, thời gian của cậu rất quý giá.
Quách Thụy Dương đang xem phim thì thấy Hạ Băng nhìn chằm chằm cậu nên hỏi: “Ca, anh làm gì thế?”
“Em có hứng thú với kịch bản này không?” Hạ Băng đưa kịch bản cho Quách Thụy Dương xem một chút.
Sau khi xem xong, hai mắt Quách Thụy Dương lập tức tỏa sáng nói với Hạ Băng: “Ca, em cảm thấy cô gái này, à không là drag Queen, anh đặc biệt phù hợp với nhân vật này!”
“Là người chuyển giới, không phải là drag Queen.”
“Quản nhiều như vậy làm gì! Dù sao cũng không có khác nhau lắm! Lúc anh ở Huấn luyện Doanh không phải cũng đã từng diễn kiểu nhân vật này sao? Em cảm thấy anh diễn nhân vật kia vô cùng xuất thần.”
“Đạo diễn hỏi anh có đề cử người nào đóng vai nhân vật bạn trai hay không.” Hạ Băng nói.
Quách Thụy Dương nhìn Hạ Băng rồi lại nhìn kịch bản, nói: “Ôi, em rất thích nhân vật drag Queen này, còn nhân vật bạn trai nhìn rất phiền phức và ngu ngốc.”
“......”
Quách Thụy Dương nghĩ: “Em cảm thấy nhân vật này đặc biệt giống ai nhỉ...... Cảm thấy rất quen thuộc.”
“Nam chính này là người nữ chính thích, còn có nhiều ưu điểm như vậy sao em lại cảm thấy phiền phức chứ?”
“Nhân vật này thật sự rất phiền phức. Anh xem, cái gì cũng cần nữ chính chăm sóc, nữ chính ân cần như vậy lại còn thiện lương xinh đẹp, cảm tình giữa hai người cũng rất tốt nhưng bởi vì nữ chính nói mình là nam mà nam chính lại không dám chấp nhận, quá nhát gan.”
“Ồ? Nếu bạn gái em nói cho em biết thực ra cô ấy là nam thì em sẽ không phát điên sao?”
“Thứ nhất đối với thân thể con gái thì em nắm rõ như lòng bàn tay nên sẽ không có chuyện em giống loại Ô Long* này. Thứ hai sẽ không có chuyện em yêu đương được nửa năm mà chưa lên giường lần nào!”
Quách Thuỵ Dương hoàn toàn quên mất chuyện nếu cậu tiếp nhận chuyện này thì cậu có khả năng trở thành gay. Cậu đem tất cả người chuyển giới coi thành con gái thực thụ.
Quách Thụy Dương sau khi nói xong thì đột nhiên bổ sung một câu: “Nhưng nếu anh giả gái thì có lẽ trong vòng nửa năm em sẽ không nhận ra.”
Hạ Băng từ chối bình luận, thấy cậu hoàn toàn không có tý đồng cảm nào với nhân vật này nên anh cũng không muốn nói nữa.
“Em cảm thấy nhân vật này cũng không khó diễn.” Quách Thụy Dương nói, “So với nhân vật drag Queen kia dễ diễn hơn nhiều. Nhưng nhân vật này đối với anh thì không có tính khiêu chiến mấy, tùy tiện tìm ai đó là có thể diễn được rồi.”
“......” Hạ Băng bị cậu nói đến mức không thể nói lại, ý định muốn đề cử nhân vật bạn trai cho cậu cũng bị đánh cho tiêu tan.
“Trâu học trưởng tìm anh diễn drag Queen đúng không?”
“Ừm.”
“Vậy anh có nhận không?” Quách Thụy Dương bỗng nhiên hưng phấn.
“Anh đang xem xét.”
“Nhưng bộ phim này có vài cảnh hôn môi với ôm diễn!” Quách Thụy Dương bỗng nhiên ý thức được chuyện này.
“Ừm.”
“Với nam nha!”
“Ừm, anh cũng đang xem xét chuyện này, không biết có diễn tốt được không.”
“Loại phim này không thể dùng thế thân.” Quách Thụy Dương nói.
“Anh biết.”
“Nói không chừng sẽ phải hôn rất nhiều lần.”
“......”
Quách Thụy Dương bị miêu tả của chính mình làm cho sợ hãi, Hạ Băng giả gái rồi cùng với một người đàn ông ôm hôn không ngừng.
Quách Thụy Dương thốt ra một câu: “Ca, nếu không em đi diễn vai nam chính kia được không?”
Hạ Băng bị cậu làm cho bối rối: “Không phải mới vừa nãy em cảm thấy nhân vật kia vừa ngu ngốc vừa phiền phức sao?”
“Dù sao đó cũng là người mà drag Queen thích, được một người tốt như vậy thích chẳng phải rất hạnh phúc hay sao?”
“Thù lao đóng phim của bộ phim này khả năng chỉ có bốn năm chữ số, công ty của em sẽ không đồng ý.”
Quách Thụy Dương trừng lớn mắt: “Bốn năm chữ số? Làm diễn viên quần chúng mấy tháng cũng không kiếm được số tiền này đâu?”
“Có người nguyện ý tiếp nhận bộ phim này đã là rất tốt rồi.” Hạ Băng nói, “Em cũng không phải không biết.”
“Anh nghĩ rằng em vẫn có yêu cầu đối với thù lao đóng phim chứ.”
“Nếu gặp được nhân vật hay thì em có thể không yêu cầu.”
Quách Thụy Dương có chút buồn bực: “Công ty có lẽ sẽ không cho em nhận bộ phim này, bọn họ chào giá rất cao.”
“Báo giá bên ngoài của em bao nhiêu?”
“Trước đây thì rất bình thường nhưng các hoạt động thương vụ của em năm nay đều trên bảy chữ số.”
“Công ty của em cũng thật biết cách chào giá!”
“Cho nên nhân vật hay đều không tìm đến em.” Quách Thụy Dương rầu rĩ không vui.
*Ô Long* Nguồn gốc của từ Ô Long như sau: Đào Tiềm (tức Đào Uyên Minh, tác giả của Đào Hoa Nguyên Ký) thời Tấn có ghi lại câu chuyện thế này. Thời Tấn ở Cối Kê có người tên là Trương Nhiên có nuôi một con chó đặt tên là Ô Long. Tên đầy tớ của Trương Nhiên tằng tựu với vợ Trương Nhiên và lập kế sát hại Trương Nhiên, khi tên đầy tớ ra tay thì chú chó Ô Long đã xông vào cắn bị thương gã đầy tớ cứu chủ. Thế là từ đó người đời dùng từ Ô Long để gọi thay cho từ chó.
Lý Thương Ẩn - nhà thơ đời Đường cũng có câu thơ: Dao tri tiểu các hoàn tà chiếu, tiện sát Ô Long ngọa cẩm nhân 遥知小阁还斜照,羡杀乌龙卧锦茵, có nghĩa là: Từ xa đã thấy ánh chiều tà xế bóng chiếu vào gác nhỏ, chú chó nằm trên đệm gấm thật đáng ngưỡng mộ.