Mùa Hè Tan Băng

Chương 24: Chương 24: Chương 23




Sáng hôm sau bọn họ cùng đoàn phim đi xe buýt đến địa điểm quay ngoại cảnh. Không biết Hoàng ngưu* lấy được tin tức từ chỗ nào mang theo fan tư sinh bám theo xe buýt, thiếu chút nữa đã xảy ra tai nạn xe cộ. Phó đạo diễn bảo tài xế dừng xe lại rồi mang theo bảo vệ đến thương lượng với Hoàng ngưu thuyết phục bọn họ rời đi.

Sau khi phó đạo diễn trở lại xe buýt thì nhìn Hạ Băng và Quách Thụy Dương nói: “Fans hai người quá nhiều, đến lúc quay ngoại cảnh không biết phải làm như thế nào nữa.”

Thật ra hai người bọn họ hoàn toàn có thể tự đi xe riêng đến đó nhưng hai người bọn họ không làm như vậy, đi xe buýt với mọi người cũng là để phòng ngừa fan tư sinh bám theo nhưng không ngờ tới Hoàng ngưu lại dám đi theo cả xe buýt.

Tại chổ quay ngoại cảnh nếu có quá nhiều người không liên quan muốn vào thì nhân viên bảo vệ sẽ chặn họ lại nhưng nếu giữa chừng muốn đi WC hoặc mua đồ vật linh tinh thì sẽ bị theo dõi suốt cả chặng đường.

Tổ đạo diễn chưa từng hợp tác với lưu lượng và cũng chưa bao giờ thấy diễn viên nào bị fans theo dõi như này nên bọn họ mang theo không đủ nhân viên bảo vệ, Tiểu Lôi thấy thế liền gọi điện thoại cho Lệ tỷ, Lệ tỷ nói sẽ đưa một số nhân viên bảo vệ của công ty đến địa điểm quay ngoại cảnh để giúp đỡ.

Phòng làm việc của Hạ Băng không có thuê bảo tiêu cố định, khi có lịch trình công khai thì sẽ nhờ người của công ty bảo vệ phụ trách an ninh. Thật ra đây cũng là lần đầu tiên anh gặp loại tình huống này, trước đây khi anh quay phim cũng không có gặp chuyện như này.

Chuyện lần này có lẽ là do Hoàng ngưu mua được hành trình của bọn họ từ nhân viên công tác nào đó trong đoàn phim, hơn nữa còn biết hai người bọn họ đi xe buýt với đoàn phim đến địa điểm quay ngoại cảnh, chả trách tối hôm qua số phòng của bọn họ đều bị tiết lộ.

Hạ Băng báo lại chuyện này với phó đạo diễn và phó đạo diễn nói sẽ nhờ người tìm ra kẻ đã làm lộ số phòng bọn họ rồi chuyện đi cùng xe buýt nhưng có lẽ rất khó khăn, mấy chuyện này ở đoàn phim cũng không phải là chuyện bí mật gì.

Thật vất vả mới đến được chổ quay ngoại cảnh. Địa điểm quay phim mỗi ngày đều thay đổi nhưng có khá nhiều cảnh quay phải quay ở chổ này nên có lẽ đoàn phim phải đóng quân ở đây ba đến năm ngày.

Mấy ngày nay chủ yếu là suất diễn của Hạ Băng với Phí Húc, suất diễn của Quách Thụy Dương rất ít chỉ tập trung vào ngày cuối cùng, nếu cậu muốn xin nghỉ thì đều có thể nhưng cậu một hai nhất định phải đi theo cùng.

“Hai ngày này em không có cảnh quay, hay là em quay về trước đi? Anh sợ fan tư sinh quá nhiều sẽ cản trở đến việc quay phim.” Hạ Băng lúc ở trên xe nói với Quách Thụy Dương.

“Fan tư sinh nhiều như vậy, nếu như anh không đối phó được thì phải làm sao? Em ở lại với anh.” Quách Thụy Dương không chịu trở về.

“Fan tư sinh của em nhiều hơn anh.” Hạ Băng nhắc nhở cậu.

“Ca, làm thế nào để fan tư sinh rời đi?”

“Em hẹn hò.”

“Nhưng nếu bọn họ nhìn thấy em yêu đương thì sẽ quay đầu thoát fan hồi dẫm em.”

“Em yêu đàn ông.” Hạ Băng cười nói, “Như vậy fan tư sinh không những sẽ tự động rời đi mà còn không thể thoát fan hồi dẫm.”

Quách Thụy Dương nhanh nhẹn: “Nếu không anh với em thử một chút?”

Vốn dĩ Hạ Băng chỉ muốn đùa giỡn nhưng hiện giờ thấy vẻ mặt của Quách Thụy Dương có vẻ rất tin tưởng, bộ dạng nóng lòng muốn thử thì không khỏi cảnh giác: “Thử cái gì?”

“Anh với em giả vờ yêu nhau thì có thể đuổi được gấp đôi fan tư sinh, không phải một công đôi việc hay sao?”

“Vừa rồi anh chỉ nói đùa thôi, ai lại đi làm mấy chuyện ngu ngốc như này? Em ở đoàn phim làm xằng làm bậy đến lúc đó sẽ bị truyền ra mấy tin tức không hay.” Hạ Băng thật sự đau đầu, Quách Thụy Dương luôn là kiểu nói gió thì chính là mưa, vô cùng ấu trĩ.

“Không phải bây giờ đang có fan tư sinh sao, chúng ta diễn một chút đi?”

“Không phải một nam một nữ thì diễn yêu đương như thế nào được?” Hạ Băng nói, “Cùng giới tính thì dù làm cái gì cũng đều bị cho là anh em tốt thôi.”

“Anh đừng lo lắng, anh chỉ cần phối hợp với em là được.” Quách Thụy Dương đã nghĩ sẵn kịch bản ở trong đầu. “Anh nhớ kỹ nha, anh phải diễn cảm giác say đắm trong tình yêu với em.”

Hạ Băng mặc kệ cậu, dù sao Quách Thụy Dương đã muốn làm chuyện gì thì anh cũng không lay chuyển được.

Các công việc chuẩn bị quay phim đã bắt đầu, bảo vệ đem dây thừng kéo ra không cho người không liên quan ra vào. Tuy nhiên vì chổ này nằm cạnh một con suối nhỏ trong một thung lũng, bốn phía đều thông thoáng nên dù cho bọn họ có kéo dây chặn ở ngã tư đường thì vẫn còn nhiều chỗ khác có thể tự do đi lại, cho nên vẫn có vài fan tư sinh chạy đến đây xem.

Bảo vệ đến yêu cầu các fan tư sinh rời đi nhưng bọn họ không chịu đi còn cầm điện thoại chụp ảnh.

Sau đó bảo vệ lại yêu cầu fan tư sinh lùi về sau mấy mét và bỏ điện thoại xuống nhưng vẫn có người không chịu rời đi.

Phí Húc thấy thế hỏi Quách Thụy Dương: “Fans hai người đáng sợ như vậy sao?” Trước đây Phí Húc đã từng bị một fans nam theo dõi sau đó báo cảnh sát xử lý, không ngờ fan Quách Thụy Dương với fan Hạ Băng lại trắng trợn táo bạo như vậy, đuổi cũng không chịu đi.

Quách Thụy Dương nói: “Vừa rồi còn bám theo xe buýt tới đây.”

Phí Húc tỏ vẻ không thể tin nổi. Quách Thụy Dương thấy fan tư sinh ở đây thì trong đầu chỉ toàn là kịch bản tình yêu say đắm với Hạ Băng, thấy Hạ Băng định cởi áo khoác đi lên diễn thì cậu liền chạy nhanh đến giúp Hạ Băng cởi áo khoác rồi cầm ở trên tay.

Hạ Băng hơi kinh ngạc, Quách Thụy Dương nhìn anh chớp chớp mắt.

Hạ Băng cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của cậu, không nhịn xuống được trừng cậu một cái. Quách Thụy Dương muốn diễn tú ân ái nhưng cái hình tượng ôn nhu săn sóc này cũng khác quá xa với con người thật của cậu.

*Hoàng ngưu* bọn đầu cơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.