Mục Thần Ký

Chương 54: Chương 54: Ba Trăm Sáu Mươi Phòng




Trong thôn, Mã gia thu quyền, hỏi Tần Mục: “Thấy rõ chưa?”

“Thấy rõ rồi!” Tần Mục suy tư nói: “Mỗi một loại long kình đại diện cho một sức mạnh khác nhau, thứ tự long kình khác nhau thì quyền kình cũng không giống nhau, xáo trộn trình tự trăm loại Thanh Long quyền kình này thì chiêu Cửu Long Ngự Phong Lôi sẽ xuất hiện vô số loại biến hóa! Người khác đỡ quyền thứ nhất, nhưng tuyệt đối không thể dùng chiêu thức giống nhau đỡ lấy quyền thứ hai! Cho dù ta đánh ra một trăm quyền, một ngàn quyền thì sức mạnh mỗi một quyền đều tuyệt đối không giống nhau!”

Mã gia lộ vẻ tươi cười hiếm thấy, nói: “Trước đây, Bá thể nguyên khí của con không có thuộc tính, không cách nào tu luyện Như Lai Đại Thừa kinh, hơn nữa ta đã đáp ứng Đại Lôi Âm tự, sẽ không truyền Như Lai Đại Thừa kinh ra ngoài. Hiện nay Bá thể nguyên khí của con nắm giữ thuộc tính Thanh Long, ta cũng sẽ không truyền cho con. Tuy nhiên, con chỉ cần hiểu được quyền lý, có học hay không học Như Lai Đại Thừa kinh cũng không quan trọng nữa. Con đã nắm được vận, thái, thế, khí, thần của rồng, cho dù con chưa từng thấy Bách Long đồ thì cũng có thể phỏng đoán ra ảo diệu trong đó. Dựa vào Bá thể Tam Đan công của mình, uy lực của Lôi Âm Bát thức cũng sẽ không thua kém Như Lai Đại Thừa kinh!”

Tinh thần Tần Mục đại chấn, Mã gia luôn luôn lạnh như băng, rất khó khích lệ người khác, có thể có được sự tán dương của ông khiến cậu rất hài lòng. Hơn nữa lời của Mã gia cũng gợi ý cho cậu, để cậu có cách nghĩ của riêng mình. Cửu Long Ngự Phong Lôi trong Lôi Âm Bát thức chủ yếu là long kình, vậy thức thứ nhất Chích Thân Đông Hải Hiệp Xuân Lôi thì sao? Có thể quan sát sông lớn đảo chiều tuôn trào vào biển, tiếng sấm mùa xuân để đạt được tinh túy của chiêu này hay không? Mà chiêu Đạn Chỉ Kinh Lôi Tỳ Bà Thủ, có phải có quan hệ với âm luật hay không? Còn có mấy chiêu Khoa Phụ Trục Nhật Phong Lôi Cấp, Nhật Chiếu Dương Hồn Không Trung Luyện, nhất định có phương pháp tìm hiểu của từng chiêu! Cậu càng nghĩ càng hưng phấn, hận không thể lập tức rời nhà vân du bốn phương, quan sát ảo diệu của đất trời, nhìn ngắm huyền cơ của tạo hóa!

“Ngày mai, nhớ dậy sớm một chút, sang chào hỏi thôn bên cạnh.” Tư bà bà cười híp mắt nói.

Tần Mục buồn bực nói: “Bà bà, thôn sát vách là người của Thiên Ma giáo, sao bọn họ lại gọi bà là giáo chủ phu nhân? Sao bọn họ muốn bà làm giáo chủ? Bà không làm, sao bọn họ còn muốn giết chúng ta?”

Tư bà bà sờ sờ đầu của cậu, cười nói: “Sau này con sẽ biết.”

Sáng sớm hôm sau, Tần Mục rửa mặt ăn cơm, lượm trứng gà, Kê Bà Long khí thế hùng hổ đuổi giết, tranh đấu cùng Tần Mục một hồi, không phân cao thấp. Cánh Kê Bà Long tung bay, dùng lông chim sắc như kiếm chém kẻ trộm trứng này, há mồm phun ra một ngọn lửa, Thanh Long vòng quanh thân thể Tần Mục, sử dụng Đạn Chỉ Kinh Lôi Tỳ Bà Thủ, ngăn cản kiếm vũ.

“Mục nhi, không cần đấu với nó nữa, sang thôn bên cạnh chào hỏi đi.” Tư bà bà đi tới, đuổi con Kê Bà Long này đi, nói. Tần Mục vội vàng đi theo bà, con Kê Bà Long ở phía sau lại chạy tới, bị Tư bà bà hù chạy về. Tư bà bà mang cậu đi sang thôn bên cạnh. Chấp pháp trưởng lão ra nghênh đón, quan sát Tần Mục thật kĩ rồi nói với Tư bà bà: “Giáo chủ phu nhân, tất cả đều đã chuẩn bị thỏa đáng, ba trăm sáu mươi phòng, chỉ cần công tử đi qua là được.”

Tư bà bà hấp háy mắt nói: “Một lần đi qua ba trăm sáu mươi phòng? Hơi làm khó người khác nhỉ?”

Chấp pháp trưởng lão cười nói: “Nếu không thể đi qua ba trăm sáu mươi phòng, như vậy kính xin giáo chủ phu nhân theo chúng ta quay về.”

Tư bà bà cắn răng, nói: “Có thể nghỉ ngơi không?”

“Cứ việc nghỉ ngơi. Trong phòng có ăn có uống, có giường có nệm, thuốc trị thương, linh đan, không thiếu gì cả.”

Tư bà bà nhìn Tần Mục một chút, cắn răng, nói: “Mục nhi, con đi qua ba trăm sáu mươi phòng gặp bọn họ. Nhớ kỹ, chỉ xưng sư huynh sư tỷ, không cần gọi họ là tiền bối.”

Tần Mục gật đầu, đi về phía gian phòng thứ nhất của tầng lầu đầu tiên, cười nói: “Ba trăm sáu mươi phòng, không biết phải mất bao lâu. Bà bà, con đi đây.”

Tư bà bà nhìn bóng lưng của cậu, đột nhiên nói: “Mục nhi, con biết sau khi tiến vào mình sẽ đối mặt với cái gì không?”

Tần Mục quay đầu lại nở nụ cười: “Biết. Con sẽ không để cho bọn họ mang bà bà đi.”

Tư bà bà cảm thấy ấm lòng, xoay người rời đi. Năm đó khi bà nhặt đứa bé này từ bờ sông cũng chưa từng nghĩ tới đứa trẻ năm đó còn có ngày san sẻ với mình. Tần Mục đi đến phòng đầu tiên của lầu một, căn phòng rất rộng rãi, bên trong có một nam tử mặt vàng đang ngồi, mặt vàng như ăn phải mật đắng, dưới cằm có một bộ râu dê, trong tay cầm bàn tính, tựa như tiên sinh tính sổ trong phòng thu chi.

“Sư huynh.” Tần Mục đứng lại, trước tiên thi lễ, sau đó lần lượt gỡ đao mổ heo, trượng trúc, Khích Khí La, kiếm nang, Thiếu Bảo kiếm đang cõng trên lưng xuống, đặt ở cửa, nói: “Sư huynh, mời.”

Tiên sinh phòng thu chi kia kinh ngạc nhìn thiếu niên mười một mười hai tuổi trước mặt, rất hứng thú nói: “Ngươi biết mình tới nơi này để làm cái gì không? Lẽ nào giáo chủ phu nhân đã nói cho ngươi biết?”

Tần Mục khởi động thân thể một chút, nguyên khí chạy chồm toàn thân, mạnh mẽ hừng hực, cười nói: “Không cần bà bà nói rõ, ta đương nhiên biết chứ!” Bước chân của cậu bỗng nhiên phát lực, chỉ một bước liền vọt tới trước mặt tiên sinh phòng thu chi kia, ầm ầm, một tiếng lôi âm bắn ra từ lòng bàn tay cậu, nguyên khí của thiếu niên hừng hực như lửa!

“Không phải là từ phòng thứ nhất đánh tới phòng thứ ba trăm sáu mươi sao?” Tiên sinh phòng thu chi kia vội vàng đưa tay ngăn chặn, chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh đánh tới, thân bất do kỷ bay ngược ra, rầm một tiếng đánh vỡ tường gỗ phía sau, rơi vào trong sân, bước chân trượt ra hơn mười trượng lúc này mới ổn định thân hình. Hắn vừa giận vừa sợ, ngẩng đầu nhìn về phía lỗ hổng trên tường, chỉ thấy Tần Mục đi tới cạnh cửa, vác đao mổ heo, trượng trúc cùng những vật khác cũng vác lên như cũ, đi tới phòng tiếp theo.

“Ta chọc giận gì tiểu hài tử này hả?” Tiên sinh phòng thu chi giận dữ, chợt bật cười, cao giọng nói với các lầu gỗ khác: “Các ngươi cẩn thận, tiểu oa nhi này rất tinh khôn, tu vi nguyên khí Linh Thai cảnh cực kỳ tinh thuần, gấp ba lần Linh Thai cảnh của ta, cẩn thận lật thuyền trong mương!”

“Thâm hậu gấp ba lần ngươi hả?” Âm thanh như chuông bạc của một cô gái truyền đến, kinh ngạc nói: “Tu vi cỡ này, không hổ là công tử mà. Không biết phép thuật ra sao.”

Tần Mục đi tới phòng tiếp theo, kẽo kẹt đẩy cửa phòng ra, trong phòng là một thư sinh, tay nâng cuốn sách đang xem đến nhập thần, rung đùi đắc ý.

“Sư huynh.” Tần Mục chào.

Thư sinh kia lộ ra vẻ cảnh giác, cười nói: “Ngươi muốn nhân lúc ta đáp lễ thì đánh lén ta? Ta sẽ không cho ngươi cơ hội này.”

“Kỳ khả đa!”

Ầm ầm!

Lôi âm bùng phát, một tiếng động mạnh truyền đến, gỗ vụn bay múa đầy trời, thư sinh kia từ trong gỗ vụn bay ngược ra, đánh ngã một cây đại thụ che trời.

Thư sinh rơi xuống đất, cao giọng nói: “Các ngươi cẩn thận, bản lĩnh tiểu quỷ này rất lợi hại, tinh thông chân ngôn Ma đạo, nhanh hơn chân ngôn Thánh giáo ta!”

Ầm ầm!

Hắn vừa dứt lời, lại là một tiếng sấm rền, một tiên sinh dạy trường tư tuổi già sức yếu bị đánh bay ra khỏi lầu gỗ, lăn lông lốc, đập mặt vào một cái trụ đá, giận không nhịn nổi nói: “Thối lắm! Lão phu làm theo lời ngươi, chỉ lo đề phòng chân ngôn Ma đạo của cậu, bị cậu dùng công phu của Đại Lôi Âm tự suýt nữa đả thương hồn phách! Các ngươi không nên bị lừa, cậu dùng chính là Lôi Âm Bát thức của Đại Lôi Âm tự!”

“Thối lắm!” Phòng thứ tư truyền tới tiếng kêu của một cô gái, cả giận nói: “Lão Tạ ngươi hại ta! Hắn dùng chính là Thiên Ma Tạo Hóa Công, phong ấn ba hồn bảy vía của lão nương, thằng nhóc con đừng chạy, ngươi đừng có mà sờ soạng lung tung, làm hỏng danh tiết của lão nương!”

Sắc mặt Tần Mục ửng đỏ, ra khỏi phòng thứ tư, trong thủ pháp của Thiên Ma Tạo Hóa Công có một điểm yếu ở đáy chậu, phế phủ và rốn của đối phương, mà ba chỗ này đều là chỗ tư mật của nữ giới, ra tay thật không dễ dàng. Đặc biệt là đáy chậu, rất là hạ lưu.

“Ta còn nhỏ, không hiểu những thứ này.” Đứa trẻ chăn bò của Tàn Lão thôn hấp háy mắt, thầm nghĩ.

Phòng thứ năm, một nam tử gầy gò đến mức da bọc xương nhìn Tần Mục đi tới, cười lạnh nói: “Mặc kệ ngươi sử dụng thủ đoạn Ma đạo hay Ma môn, đều đừng hòng qua được cửa ải của ta. Yếm Thắng Kim Thiềm công!”

Hắn vừa đi về phía Tần Mục vừa hít một hơi thật dài, trong cơ thể truyền đến tiếng vang ùng ục ùng ục, tiếng vang đó càng lúc càng lớn, như cóc tinh phát ra tiếng nổ ùng ục ùng ục! Tần Mục kinh ngạc, chỉ thấy thân thể vị đường chủ Thiên Ma giáo gầy yếu kia phồng lên, vốn nhìn cậu như chỉ có da bọc xương, thế nhưng hắn không ngừng hít hơi vào, tức khắc từng thớ bắp thịt dưới da trở nên tráng kiện, dần dần nổi lên! Môn Yếm thắng Kim Thiềm công này đi chính là con đường yêu ma hóa, mô phỏng theo Yếm thắng Kim Thiềm - là dị chủng bên trong dị thú, bình thường chỉ to bằng chậu rửa mặt, thế nhưng khi nổi giận lên thì thân thể liền bành trướng gấp mười gấp trăm lần, thậm chí ngay cả mãnh hổ, sư tử đều có thể nuốt vào chỉ trong một cái táp. Yếm thắng Kim Thiềm công của Thiên Ma giáo một khi triển khai, lực lớn vô cùng, nguyên khí đặc biệt tinh thuần, tuy phạm vi tăng lên không khủng khiếp như Kim Thiềm, nhưng không thể coi thường!

Thời gian vị đường chủ Thiên Ma giáo này lấy hơi, Tần Mục cũng đang hít vào, tuy nhiên không giống Yếm thắng Kim Thiềm công của cậu, lúc Tần Mục lấy hơi thì lồng ngực cũng không nhô lên, thế nhưng một hơi này lại rất đáng sợ, không khí trước mặt cậu cơ hồ bị hút khô, không khí bên cạnh bổ sung lại gây nên một trận gió nhẹ bên trong lầu gỗ, thậm chí ngay cả cửa sổ đều hơi rung nhẹ! Nguyên khí của vị đường chủ kia trở nên cực kỳ hung hăng, hít một hơi, đã biến thành một thân cơ thịt dữ dằn, từng khối bắp thịt tựa như nham thạch, làm cho áo của hắn cũng căng phồng lên, tựa hồ lúc nào cũng có thể bị rách ra! Thân thể của hắn cũng dần dần cao lên, cuối cùng cao hơn cả trượng, tựa như một người khổng lồ nhỏ!

Thân thể của Tần Mục vẫn bình thường như trước, không có bất kỳ biến hóa gì.

“Yếm thắng Kim Thiềm công, sức mạnh vô địch, một quyền có thể đập nát ngươi! Ục...” Vị đường chủ kia giơ bàn tay lên, bàn tay biến to bằng quạt hương bồ, đỏ đậm như máu, trong phòng huyết quang đầy ắp, một quyền đẩy mạnh không khí đánh về hướng về Tần Mục!

Tần Mục cũng đánh ra một quyền tương tự, nắm đấm một lớn một nhỏ của hai người ầm ầm va chạm, ngay chớp mắt đụng vào nhau, cả tòa lầu gỗ run rẩy kịch liệt. Vị đường chủ kia rên lên một tiếng, lùi về sau một bước, bắp thịt trên cánh tay nhúc nhích, tựa như một con rồng chui vào, như cuộn sóng di chuyển dưới da mãnh liệt chạy dọc theo cánh tay của hắn chui vào buồng tim! Sắc mặt của hắn khẽ biến, giơ tay kia lên chém vào cánh tay của chính mình, chặt đứt long kình kia, hắn lui về sau một bước nữa, cánh tay nhô lên, tựa hồ có hai con rồng đang quấy phá dưới làn da của hắn, vội vàng chém xuống lần nữa! Khi hắn lui tới bước thứ tư thì vách tường phía sau bị đâm vào, chia năm xẻ bảy, bước thứ năm hắn liền bay ra ngoài sân, lùi liền bốn bước nữa, dựa lưng vào một cây đại thụ, đột nhiên gốc đại thụ kia lay động kịch liệt, thân cây bị chấn động, biến thành bột mịn, tán cây rơi thẳng xuống. Vụn gỗ bay lượn đầy trời, bên trong vụn gỗ hiện ra đồ án chín con rồng điều động phong lôi lao ra sau lưng vị đường chủ kia, Cửu Long gào thét, lôi đình đan xen!

Hắn không thể chặn được kình lực tầng thứ chín của chiêu Cửu Long Ngự Phong Lôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.