Mục Thần Ký

Chương 56: Chương 56: Đâm




Sắc mặt thiếu niên tổ sư quái lạ, nguyên khí to như cánh tay của Tần Mục kia cũng gọi là tia nguyên khí sao? Có tia nguyên khí nào lại to như thế sao? Có tia nguyên khí uy lực mạnh như vậy sao? Hơn nữa, cái gì gọi là nguyên khí của mình còn chưa đủ mạnh? Ông chưa từng gặp Linh Thai cảnh nào có tu vi nguyên khí hùng hồn như thế! Một chiêu kiếm của thiếu niên Tàn Lão thôn này đâm thủng cột gỗ to bằng thùng nước, lại một chiêu kiếm đâm thủng núi đá dày đến hai thước, sức mạnh chất chứa bên trong tia nguyên khí đã vượt qua không biết bao nhiêu kiếm tu cảnh giới Linh Thai!

Trưởng thôn khẽ mỉm cười, chỉ điểm Tần Mục nói: “Thế là đúng rồi, con không nắm giữ được động tác cơ bản nhất trong kiếm pháp, đâm. Nếu tất cả sức mạnh của con có thể tập trung vào bên trong động tác đâm này thì sao? Nếu con có thể phát huy được tất cả sức mạnh của chính mình thì thế nào?”

Tần Mục không thể tin tưởng, lắc đầu nói: “Dùng khí ngự kiếm chỉ là dùng tia nguyên khí điều khiển kiếm, tia nguyên khí quá mềm, làm sao có khả năng phát huy tất cả sức mạnh được?”

“Có thể làm được.” Trưởng thôn thản nhiên nói: “Con phải xem kiếm là một phần của con, như tay của mình vậy. Bây giờ, con giơ tay lên, tưởng tượng trong tay mình nắm một thanh kiếm, ngón trỏ và ngón giữa kề sát trên thân kiếm, lúc tay con đâm ra thì kiếm cũng đâm ra theo!”

“Xem như một phần thân thể mình?” Tần Mục không rõ, tia nguyên khí to bằng cánh tay cuốn thanh bảo kiếm kia lên lần nữa, tay phải của cậu làm như nắm lại, ngón cái áp lên ngón áp út và ngón út, ngón trỏ, ngón giữa duỗi ra, như là kề sát trên thân kiếm. Tần Mục đâm về phía trước, chỉ nghe một tiếng vút, tia nguyên khí của cậu mang theo bảo kiếm cũng đâm về phía trước, lợi kiếm cắt qua không khí, phát ra tiếng rít sắc nhọn!

Cậu không khỏi vừa mừng vừa sợ, lúc trước cậu dùng khí ngự kiếm, sức mạnh chất chứa bên trong kiếm nhiều nhất chỉ có một thành, nhưng hiện tại cậu cảm nhận được sức mạnh bên trong kiếm tăng lên gấp đôi!

Thiếu niên tổ sư cười nói: “Cái này gọi là Kháp Kiếm quyết, là thức mở đầu để tu luyện kiếm pháp. Vừa rồi ngươi không sử dụng kiếm quyết cũng có thể đâm xuyên thủng núi đá, xem ra nguyên khí của ngươi rất hùng hồn, còn trên cả ta năm đó!”

Trưởng thôn lắc lắc đầu, nói: “Thế nhưng nó làm còn chưa đủ, chỉ dựa vào Kháp Kiếm quyết là không cách nào vượt qua cao thủ đắm chìm trong kiếm đạo mấy chục năm. Mục nhi, để nguyên khí của con từ lòng bàn tay bắn ra, thử lại một lần nữa xem sao.”

Tần Mục theo lời của trưởng thôn, tia nguyên khí trong lòng bàn tay cuốn lấy bảo kiếm, thúc giục nguyên khí, lại một lần nữa đâm về phía trước.

Vù!

Chiêu kiếm này đâm ra, nhấc lên một trận gió xoáy, lợi kiếm gào thét trong gió lốc, rất chói tai!

Khóe mắt thiếu niên tổ sư nhảy nhảy, lập tức nhận ra được uy lực trong chiêu kiếm này của Tần Mục tăng lên khoảng một thành so với chiêu kiếm trước đó, lão tàn phế trước mặt mình chỉ điểm hai câu, liền khiến cho lực kiếm của Tần Mục tăng lên nhiều như thế, thực sự rất đáng ngưỡng mộ!

Trưởng thôn quát lên: “Tia nguyên khí cũng không phải là quấn trên kiếm, mà là cắm rễ bên trong kiếm. Kiếm là một phần thân thể con, nguyên khí cũng là một phần thân thể, cả hai đều là thân thể của con! Thử một lần nữa!”

Nguyên khí của Tần Mục dung hợp cùng thanh kiếm sắc bén kia, ngấm vào bên trong kiếm, cậu lập tức có cảm giác như chính mình mọc thêm một cánh tay. Chiêu kiếm này đâm ra, cậu lập tức cảm giác được sức mạnh của chính mình phảng phất như đại hồng thủy tìm được chỗ khơi thông, bảy, tám phần sức mạnh của bản thân tụ tập bên trong lợi kiếm, đâm về hướng thôn trang!

Bên trong thôn tiếng gió rít gào, đột nhiên cọc gỗ mà đồ tể thường đứng ở phía trước lợi kiếm đâm tới, bộp một tiếng vỡ thành hai mảnh!

Tần Mục ngẩn người, kiếm của cậu căn bản chưa từng chạm tới cọc gỗ kia, mà là kiếm phong lại đâm cọc gỗ gãy thành hai nửa! Thiếu niên tổ sư than thở, lão tàn phế trước mắt này chỉ nói mấy câu ngắn ngủi đã khiến Tần Mục bùng nổ ra tiềm năng kinh người, trình độ trên kiếm thuật xác thực cực cao.

“Vẫn còn chưa đủ.” Trưởng thôn nói: “Sức mạnh của con vẫn chưa được phát huy hoàn toàn. Tuy rằng sức mạnh bản thân con đều nằm trên kiếm, thế nhưng Linh Thai của con đâu? Sức mạnh Linh Thai của con ở đâu? Linh Thai cũng phải cầm kiếm, đâm thêm lần nữa đi!”

Tần Mục lấy lại bình tĩnh, bên trong Linh Thai thần tàng của cậu, Linh Thai cũng làm cùng một động tác với cậu, cũng chỉ về trước đâm ra!

“Chưa đủ tốt! Đan Tâm quyết đâu? Đan Tâm quyết không chỉ muốn con luyện ra đan tâm, mà là muốn trồng đan tâm của con vào kiếm! Trồng vào kiếm cho ta!”

“Còn chưa đủ, làm lại! Đan tâm trồng kiếm, đây mới là chỗ quan trọng nhất của Đan Tâm quyết!”

“Chân nối liền mặt đất, là cội nguồn sức mạnh, dùng cước pháp người què dạy con mượn lực của đại địa!”

“Con mắt đâu? Thiên nhãn người mù dạy con đâu? Hãy để kiếm của con cũng mọc mắt!”

“Quyền pháp con học chỗ Mã gia, luyện đến cơ thịt như rồng, lại gặp Chân Long, vì sao bên trong kiếm của con lại không có hơi thở mênh mông của rồng, không có quyền pháp bẻ cành khô như Mã gia?”

...

Tần Mục một lần tiếp lấy một lần đâm kiếm, yêu cầu của trưởng thôn đối với cậu cũng càng lúc càng cao, đầu tiên vẻn vẹn chỉ là điều động sức mạnh của bản thân, sau đó yêu cầu cậu điều động sức mạnh của nguyên khí, của Linh Thai, tiếp đó yêu cầu cậu dung nhập quyền của Mã gia và cước pháp của người què vào trong kiếm pháp, càng ngày càng khó. Chỉ trong phút chốc, cậu đã đâm ra không biết bao nhiêu kiếm, nhưng trưởng thôn vẫn chưa hài lòng lắm, bắt cậu tiếp tục luyện tập. Đám người Tư bà bà, người què nhìn Tần Mục đang luyện kiếm mà lộ vẻ kinh sợ, chỉ thấy Tần Mục dùng khí ngự kiếm, một chiêu kiếm đâm ra, phát ra tiếng hú vừa nhanh vừa ngắn, tiếp theo cuồng phong gào thét, thổi về hai bên, ngay cả cột cờ cửa hàng rèn, vườn thuốc và hàng thịt đều bị thổi bay phần phật, nghiêng ngã về phía sau! Mỗi một kiếm cậu đâm ra, mặt đất liền xuất hiện một vệt kiếm, đó là hậu quả kiếm phong lướt qua mặt đất để lại!

Tư bà bà cảm thấy khó mà tin nổi, lẩm bẩm nói: “Thời gian ngắn như vậy, trưởng thôn liền có thể dạy Mục nhi thành một cao thủ kiếm pháp, đây không phải là quá...”

Trưởng thôn lắc đầu nói: “Ta không hề dạy nó kiếm pháp gì cả, chỉ là trợ giúp nó chỉnh hợp sức mạnh một chút, chỉnh hợp những thứ bọn ngươi dạy nó lại với nhau. Tuy hiện tại nó đã hiểu sơ động tác đâm này nhưng để nắm giữ chân chính thì còn cần có một khoảng thời gian không nhỏ. Động tác trụ cột nhất của kiếm pháp còn có phách, liêu, quải, vân, điểm, băng, tiệt, tiễn các loại, đợi đến lúc nó luyện được những động tác trụ cột nhất này thì mới được tính là nhập môn, mới có thể học kiếm pháp. Mục nhi, con hãy đâm đao mổ heo lần nữa!”

Ông vừa dứt lời, Tần Mục vứt đao mổ heo lên, dùng khí ngự kiếm, nhanh như chớp đâm ra một chiêu kiếm!

Keng! Thanh kiếm sắc bén kia va chạm cùng đao mổ heo, đâm thủng bảo đao được tinh chế từ hàn thiết kim tinh này, mũi kiếm lộ ra khỏi sống dao. Đao mổ heo và thanh lợi kiếm kia đều rơi xuống đất, Tần Mục ngẩn ngơ, tiến lên quan sát, không nghĩ tới chỉ trong phút chốc mà bản thân đã có tiến bộ lớn như thế. Động tác trụ cột nhất của kiếm pháp, đâm, lại có thể có uy lực mạnh mẽ như vậy! Trong lòng trưởng thôn hơi chấn động, Tần Mục nhanh như vậy đã nắm giữ được kỹ xảo đâm, cũng nằm ngoài dự liệu của ông, nói: “Mục nhi, bây giờ con có thể đi gặp đường chủ Kiếm đường.”

“Khoan đã!” Thiếu niên tổ sư đối diện vội vã giơ tay, một cây gậy gỗ từ trong rừng nhẹ nhàng bay lại, thiếu niên tổ sư duỗi một ngón tay gọt tỉa gậy gỗ, trong chớp mắt vót thành một thanh kiếm gỗ chừng ba thước, đưa cho Tần Mục, nói: “Ngươi dùng thanh kiếm này đi gặp hắn, không nên dùng kiếm thật.”

Tần Mục đỡ lấy kiếm gỗ, nhìn Tư bà bà một chút. Tư bà bà nói: “Đường chủ Kiếm đường phong ấn những Thần Tàng khác của bản thân, chỉ bảo lưu Linh Thai thần tàng, hiện tại là tu vi cảnh giới Linh Thai, nếu con dùng kiếm thật, sẽ đâm chết hắn. Đi đi.”

Tần Mục suy nghĩ một chút, gỡ kiếm nang, Thiếu Bảo kiếm trên người xuống, đặt ở cổng thôn, đeo kiếm gỗ đi vào lầu gỗ thôn bên cạnh, đến gặp đường chủ Kiếm đường.

Đường chủ Kiếm đường vẫn nửa ngồi nửa quỳ, tay đặt trên hộp kiếm, ánh mắt sắc bén như kiếm: “Ngươi thỉnh giáo kiếm pháp đệ nhất thiên hạ trở về rồi sao? Dùng kiếm pháp đệ nhất thiên hạ ngươi học được tấn công ta đi! Ta muốn xem xem, ai dám to mồm nói phéc như vậy, tự nhận mình là số một!”

Tần Mục lắc đầu nói: “Ta không có học được kiếm pháp, trưởng thôn chỉ dạy ta một động tác.”

Đường chủ Kiếm đường cau mày, lạnh lùng nói: “Ta cho ngươi thời gian, ngươi đi học lại đi. Sau khi học được một chiêu kiếm thì hãy tới tìm ta!”

Tần Mục khổ sở nói: “Tổ sư Thiên Ma giáo các ngươi nói, để ta dùng kiếm gỗ tới gặp ngươi, không thể dùng kiếm thật, sợ ta đánh ngươi chết...”

“Hoang đường!”

Khí thế của đường chủ Kiếm đường bùng phát, trong không khí tựa hồ cũng tràn ngập khí tức khốc liệt xen lẫn tiếng kim thiết va chạm, phảng phất có vô số thanh lợi kiếm đang giao kích. Đó là khí tức hỗn hợp giữa máu và lửa, vị rỉ sắt hỗn hợp cùng mùi máu tanh, chỉ có những kẻ đã giết không biết bao nhiêu người và sinh linh mới có thể nắm giữ khí thế khốc liệt như vậy! Ổ khóa trên hộp kiếm của hắn tự động mở ra, bảo kiếm réo vang, từng thanh bảo kiếm vui vẻ bay ra khỏi hộp kiếm! Hắn cộng cảm cùng bảo kiếm, hắn vui, kiếm cũng vui, hắn giận, kiếm cũng giận, hắn muốn bay, kiếm sẽ mang hắn bay, hắn muốn giết người, kiếm sẽ giết người. Hắn là đường chủ Kiếm đường, Kiếm Si. Hiện tại, hắn muốn giết người, kiếm trong hộp bay ra, chỉ một lát kiếm quang dâng trào bay khắp trong phòng! Tần Mục không chút nghĩ ngợi, dùng khí ngự kiếm, Kháp Kiếm quyết, đâm về đằng trước! Kiếm quang trong hộp kiếm bùng phát, sau đó liền nghe một tiếng vang nhỏ, kiếm quang chia năm xẻ bảy!

Oành!

Thân hình cao lớn của đường chủ Kiếm đường đập vỡ vách tường phía sau, nhanh như chớp bay ngược ra, tiếp theo mạnh mẽ đập vào lầu gỗ đối diện, trên ngực cắm một thanh kiếm gỗ. Tần Mục sợ hết hồn, vội vã thu hồi kiếm gỗ rồi nhìn lại, chỉ thấy mũi kiếm mang theo một ít máu, không đâm thủng đường chủ Kiếm đường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Trên lầu gỗ đối diện, thân thể đường chủ Kiếm đường chậm rãi trượt xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó đặt mông ngồi dưới sàn, hai mắt vô thần, tựa hồ vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.

“Không sao chứ?” Tần Mục hướng về phía hắn vẫy tay. Đường chủ Kiếm đường lắc đầu thẫn thờ, thân thể của hắn không bị thương nặng, thế nhưng tinh thần hắn lại trọng thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.