Mục Thần Ký

Chương 466: Chương 466: Lôi Động Tây Thổ




Cự Thạch Trận không ngừng biến hóa, hình lập phương đếm không hết sắp xếp tổ hợp lẫn nhau, hóa thành thạch trận đáng sợ lao vào chiến trường.

Tần Mục đứng trên núi lớn nhấp nhô bất định, nhìn vào những hình lập phương tổ hợp lớn nhỏ. Những hòn đá kia khi thì hóa thành thành luỹ, khi thì tan rã nhanh chóng như khói bụi.

Trình độ trận pháp của Hòa Y Y cực cao, Quân thành bị nàng thúc giục hóa thành chiến trường, cũng mở đường máu cho thần thông giả Hòa gia phía sau.

Ầm ầm!

Một cự nhân núi tấn công, vũ khí trong tay chúng cực kỳ kỳ lạ, có cầm theo nhân núi cầm cây gậy to lớn. Phía trên còn treo đầy các chuông đồng nhỏ như lục lạc, nhỏ là khi so với cự nhân núi. Đối với Tần Mục, chuông đồng nhỏ nhất cũng lớn đến mức dọa người.

Cự nhân núi cầm gậy đánh thẳng vào trận pháp Quân thành, cây gậy xoay tròn, tiếng chuông đồng vang lên thật to. Sóng âm khủng khiếp đánh thẳng vào Quân thành, cũng đánh từng khối đá thành bột mịn.

Hòa Y Y vội vàng thay đổi trận pháp, chỉ chỉ thấy vô số đá tảng bay thẳng vào cây gậy. Chỉ trong nháy mắt đã bao phủ vũ khí kinh khủng kia, tiếng chuông dừng lại, đã không thể phát ra âm thanh nào nữa.

Cự nhân núi rất phí sức khi nâng cây gậy lên, lại thấy vô số đá tảng nhanh chóng lăn xuống và bò lên tay cự nhân.

Hòa Y Y thúc giục trận pháp, uy năng bộc phát và bẻ gãy cánh tay cự nhân núi.

Dường như cự nhân núi không phát hiện, nó dùng cánh tay còn lại thăm dò bên trong Cự Thạch Trận. Muốn bắt lấy Hòa Y Y, bàn tay kia bị vô số tảng đá dán chặt, bàn tay càng ngày càng nặng.

- Trận pháp Hòa gia, quả thực không tầm thường!

Tần Mục khen ngợi, đột nhiên trận pháp Quân thành quấn lấy cánh tay còn lại của cự nhân, trận pháp nhanh chóng lan tới đỉnh núi.

Đỉnh núi là chiến trường khác, rất nhiều thần thông giả Chân Thiên cung nghênh chiến thần thông giả Cung gia. Hai bên đại chiến trên đỉnh núi, cũng giằng co khó phân thắng bại.

Tần Mục xông đến đỉnh núi, giơ tay đánh ra một tia sáng màu bạc, đó là kiếm hoàn của hắn. Kiếm hoàn phạm vi hai thước bay lên không trung, nhanh chóng xoay tròn. Vô số cây kiếm bắn ra khỏi kiếm hoàn, kiếm hoàn xuyên qua đám người đang đại chiến.

Thứ, thiêu, vân, trảm, phách, điểm, băng, quải, liêu, mạt, tảo, giá, tiệt, hoa, nhiễu, triền, toản, mười bảy loại kiếm thức thiên biến vạn hóa. Tám ngàn cây kiếm, mười bảy loại biến hóa nhấn chìm nữ tử trên đỉnh núi.

Tần Mục bay lên không trung, hắn nhảy ra sau núi, tám ngàn kiếm sau lưng như gió thổi mây bay. Chúng theo sát đỉnh đầu của hắn, tiếng va chạm đinh đinh đinh và hóa thành kiếm hoàn cao hai trượng.

Đỉnh núi, đột nhiên một đám thần thông giả Chân Thiên cung ngã xuống đất, chết oan chết uổng, chỉ còn lại nữ thần thông giả Cung gia.

Dưới núi, ở sườn núi có cỏ cây lao nhanh như bay, Tần Mục nhận ra. Đó là tộc trưởng Hi gia Hi Vũ Đình giẫm lên đầu rồng to lớn, giao long bằng dây leo đang lao nhanh.

Vô số màu xanh dây leo sinh trưởng giữa không trung, nở hoa, kết quả. Trái cây mọc rễ đâm chồi giữa không trung, chở theo bọn họ xuyên qua dãy núi. Dây leo đếm không hết bị nữ thần thông giả Hi gia điều khiển xuyên qua cự nhân núi, cắm rễ giữa núi đá.

Nữ thần thông giả vận dụng thần thông, cỏ cây mọc đầy trên thân cự nhân núi, cũng tách rời thân thể cự nhân.

Đột nhiên, bên trong Chu Tước châu xuất hiện ba động khủng bố. Chu Tước cực lớn vỗ cánh, biển lửa hừng hực và tấn công Hi Vũ Đình.

Hi Vũ Đình đứng trên đầu rồng làm phép, vô số tia sáng màu xanh bao phủ bản thân, biến thành một đống cỏ lớn ngăn cản biển lửa.

Trong khoảnh khắc, đống cỏ lớn bốc lửa. Chờ biển lửa dập tắt, đống cỏ chỉ còn lại phạm vi hai ba trượng.

Đống cỏ nứt ra, Hi Vũ Đình mang theo Tần Mục chân đạp một dây leo phóng lên trời, bay lên cao.

Tần Mục tung người nhảy lên cao, hắn vươn tay chụp vào đỉnh đầu, cũng rút Vô Ưu kiếm ra khỏi kiếm hoàn.

Vô Ưu kiếm đón gió biến lớn, mấy ngàn lưỡi phi kiếm lần lượt va chạm vào Vô Ưu kiếm, lần lượt tiến vào bên trong Vô Ưu kiếm.

Tốc độ hắn hạ xuống càng lúc càng nhanh, khí thế càng ngày càng mạnh. Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể hắn đã rơi xuống đỉnh đầu cự nhân, cũng ép cự nhân núi lảo đảo suýt ngã.

Kiếm hoàn rơi xuống tạo thành chấn động vô cùng kinh khủng, cũng đẩy thân thể nữ đệ tử Chân Thiên cung bay lên. Chỉ còn lại vài nữ tử cảnh giới Thất Tinh và Thiên Nhân còn có thể miễn cưỡng đứng vững.

Nhưng vào lúc này, không khí chung quanh hắn nổ vang, không gian chấn động rất mạnh. Vô Ưu kiếm bộc phát uy năng khi bổ mạnh xuống đỉnh đầu cự nhân núi.

Ầm ầm ầm!

Tần Mục bổ xuống một kiếm, vào thời điểm kiếm va chạm với mặt đất, đỉnh đầu cự nhân núi vỡ ra. Một khe nứt to lớn cắt đứt đỉnh đầu cự nhân, mặc dù không thể một kiếm bổ nát đầu cự nhân nhưng uy năng của kiếm này không tầm thường.

Thời điểm Vô Ưu kiếm đánh xuống, vô số phi kiếm xoay tròn quanh Vô Ưu kiếm. Xuy xuy xuy xuy, ngay sau đó tám ngàn lưỡi phi kiếm xoay tròn cắt sang các nơi chung quanh.

Giữa không trung, chân cụt tay đứt bay lả tả, còn chưa kịp rơi xuống, Tần Mục đã cầm kiếm xông lên phía trước. Kiếm lóng lánh bay vào trong tranh đấu của cường giả Thiên Nhân cảnh Chân Thiên cung.

Hai nữ tử Thiên Nhân cảnh bị hắn đánh không kịp trở tay. Người trước đã trúng vài kiếm, hiện tại bị Tần Mục cận thân, ba người như ba con bướm vờn nhau.

Dù sao hai nữ tử cũng là cao thủ Chân Thiên cung, mặc dù không giỏi về chém giết cận thân nên bị Tần Mục đả thương. Nhưng bọn họ thắng ở tu vi hùng hậu, vượt xa Tần Mục, cũng nhanh chóng ổn định trận tuyến.

Nguyên thần hai nữ tử bay ra, nửa người đứng giữa không trung. Đang muốn đánh giết Tần Mục, đột nhiên có nhiều con con rồng cỏ bay tới. Chúng mọc rễ dưới chân hai người, quấn chặt lấy nguyên thần.

Tộc trưởng Hi gia Hi Vũ Đình hạ xuống đỉnh đầu cự nhân núi này. Nàng vừa mới hạ xuống, lại thấy Tần Mục tung người nhảy lên, hắn phá không bay đi.

Mi tâm của hai nữ tử Thiên Nhân cảnh Chân Thiên cung xuất hiện dấu đỏ, hiển nhiên bị Vô Ưu kiếm ám sát thân thể, phá hủy đại não.

Hi Vũ Đình chỉ chậm hơn Tần Mục một bước. Khi nàng nhìn thấy Tần Mục đã giết sạch thần thông giả Chân Thiên cung trên đỉnh núi, nơi này chỉ còn lại hai cao thủ Thiên Nhân cảnh. Nàng biết cao thủ Thiên Nhân cảnh sử dụng nguyên thần xuất khiếu, Tần Mục tuyệt đối không phải đối thủ của bọn họ. Chỉ sợ đối phương phất tay là có thể diệt hắn, cho nên hắn mới ra tay với thân thể hai người.

Nàng không ngờ Tần Mục có thể giải quyết chiến đấu nhanh như vậy, nàng chỉ kịp đáp xuống đỉnh núi. Tần Mục cũng thừa cơ đánh chết hai cao thủ Thiên Nhân cảnh.

Hi Vũ Đình nhìn ra ngoài, nhìn thấy phi kiếm không ngừng bay nhanh trên không trung, chúng tụ tập dưới chân và nâng hắn bay đi.

- Thiên Ma giáo chủ, thật sự bất phàm!

Hi Vũ Đình khen ngợi.

Tần Mục đang lao tới cự nhân núi khác, đột nhiên trong Chân Thiên cung bộc phát khí tức vô cùng kinh khủng. Từng cao thủ Chân Thiên cung giết, cũng lao thẳng về chiến trường.

- Cao thủ Chân Thiên cung, số lượng không ít, có lẽ là trưởng lão xuất thủ? Mục tiêu của các nàng là thủ lĩnh các đại thế gia!

Hắn vừa nghĩ tới đây, chỉ thấy Mộc Ánh Tuyết ngồi trên mây trắng nghênh đón cao thủ Chân Thiên cung tấn công. Phía sau chính là Phúc Vân Hi vận dụng thần thông, biển mây phun trào và đi theo sau lưng Mộc Ánh Tuyết.

Tần Mục thu kiếm, hắn thi triển Thâu Thiên Thần Thoái chạy nhanh như điên. Tần Mục chỉ mất vài giây đã đuổi kịp Mộc Ánh Tuyết, cùng đứng chung đám mây với nàng.

- Ngươi độc! Ta bổ!

Hai người tươi cười nhìn nhau.

Bọn họ ngăn cản cường giả Chân Thiên cung, những trưởng lão Sinh Tử cảnh của Chân Thiên cung phóng thích nguyên thần của mình. Nguyên thần của các nàng hóa thành hình thái tứ đại linh thể và bay thẳng về phía Tần Mục cùng Mộc Ánh Tuyết.

Mộc Ánh Tuyết và Tần Mục bấm tay bắn ra liên tục, một người hạ độc, một người hạ thuốc bổ, thuốc bổ giúp tăng độc tính. Hai người bọn họ vừa mới thi triển ra thủ đoạn của mình, đột nhiên biển mây sau lưng vọt tới và nhấn chìm bọn họ. Chúng mang theo kịch độc bay thẳng về hướng các trưởng lão Chân Thiên cung, lại là Phúc Vân Hi ra tay.

Biển mây cuồn cuộn nhấn chìm nguyên thần các trưởng lão Chân Thiên cung.

Các trưởng lão Chân Thiên cung rất bất phàm, các nàng thi triển thủ đoạn phá tan biển mây. Đột nhiên sắc mặt các trưởng lão thay đổi, cốt nhục tan rã, nguyên thần tan rã, hóa thành từng đống xương khô rơi xuống đất.

Cao thủ độc đạo bài danh thứ ba và thứ tư trong thiên hạ liên thủ với nhau, đừng nói bọn họ, cho dù là thần linh cũng không ngăn cản nổi.

Tần Mục và Mộc Ánh Tuyết tách ra, từng người bay về hướng các cự nhân núi khác.

Ầm ầm!

Từng cự nhân núi sụp đổ, thân thể khổng lồ ngã xuống đất gây nên các cơn động đất đáng sợ. Thần thông giả Hòa gia hoan hô thật lớn, ngay sau tiếng nổ lớn, lại có một cự nhân núi ngã xuống đất.

Các đại thế gia liên thủ giết đỏ mắt, từng cự nhân núi ngã xuống. Phương gia khống chế núi sông phân giải các cự nhân, hóa thành hàng trăm cự nhân nhỏ hơn giết vào chiến trường, phối hợp với trận pháp của Hòa gia. Phúc gia sử dụng thiên tượng công kích, Hi gia vận dụng cỏ cây, Cung gia điều khiển trường giang đại hà, Mộc gia thi triển kịch độc, La gia dùng kiếm pháp công kích. Tất cả đều mở rộng ưu thế của mình.

Rốt cuộc, chiến đấu dần dần ngừng lại, mấy ngàn cự nhân núi đứng trước Chân Thiên cung. Vô số thần thông giả các tộc thở hồng hộc đứng trong phế tích, cự nhân núi của Chân Thiên cung đã bị bọn họ bình định.

Hàng vạn nữ thần thông giả nhìn lên, kích động nhìn Chân Thiên cung cao cao tại thượng.

Lần này, rốt cuộc các nàng đã làm được, tiến đánh tòa Thánh địa trước mắt, cũng đẩy ngã quyền lực của nó, chinh phục thần quyền Tây Thổ!

Cho dù các nàng hi sinh không biết bao nhiêu tỷ muội, nhưng có thể lật đổ Chân Thiên cung chính là thành tựu to lớn, bất kỳ hi sinh nào cũng đáng giá.

Trong Chân Thiên cung im lặng, đột nhiên có âm thanh kim thiết va chạm vang lên, trong tòa cung điện này tràn ngập thần uy. Thần uy càng ngày càng mạnh, dùng Chân Thiên cung làm trung tâm và tỏa ra khắp bốn phương tám hướng, áp chế các thần thông giả đại thế gia đang mệt mỏi.

Tiếng kim thiết va chạm càng ngày càng mạnh, rốt cuộc, một pho tượng thần ma nhắm chặt hai mắt bước ra cửa cung. Dáng người vạm vỡ, tượng thần cao mười trượng, phù văn toàn thân khi sáng khi tối.

Tượng thần mở mắt, thần quang bao phủ bầu trời, quét qua khắp mặt đất. Dường như nó là tượng thần sống sờ sờ!

Tiếp theo, thần tượng thứ hai đi ra, sau đó là thứ ba, thứ tư, thứ năm...

Có bảy tượng thần bước ra khỏi Chân Thiên cung, đứng trước cửa cung. Thần quang trong mắt chiếu sáng bốn phía Chân Thiên cung.

Gọi linh thuật đánh thức tượng thần, đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng tẩy lễ, tượng thần cường đại giống như thần chỉ.

Bên trong Chân Thiên cung lại xuất hiện tiếng hành quân, hàng vạn thần thông giả Ngọc gia nối đuôi nhau đi ra. Chân Thiên cung chủ xuất hiện nàng đứng dưới cửa cung, nhìn từ trên cao quan sát tướng sĩ các tộc tiến đánh Chân Thiên cung, trong mắt còn lộ ra vẻ châm chọc.

Nội tâm mọi người lạnh buốt, người các tộc bọn họ bình định cự nhân núi thủ hộ Chân Thiên cung đã thương vong hơn mười vạn người, nhưng đây chỉ là lực lượng vòng ngoài của Chân Thiên cung. Lực lượng hạch tâm Chân Thiên cung vẫn bảo tồn hoàn chỉnh, hơn nữa càng khủng bố hơn.

Bảy tượng thần bị gọi linh đánh thức, chỉ sợ đủ để quét các đại thế gia các nàng.

Lại thêm hàng vạn cao thủ Ngọc gia đang chờ đợi các nàng, kết quả sẽ là toàn quân chết hết!

Tần Mục nhìn bốn phía. Cho dù là Hòa Y Y, cho dù là Phương Thải Điệp, cho dù là La Doãn Ngọc, vẻ mặt các nàng lộ ra thần sắc tuyệt vọng.

- Vân Hi tỷ tỷ, ngươi có thể điều khiển thiên tượng, có thể điều khiển lôi đình hay không?

Tần Mục đi tới trước mặt Phúc Vân Hi, hỏi.

Phúc Vân Hi gật đầu, chán nản nói:

- Phúc gia ta giỏi về điều khiển thiên tượng, lôi đình cũng là thiên tượng. Nhưng sau trận chiến này, chỉ sợ thiên tượng thuật Tây Thổ sẽ thất truyền.

Tần Mục mỉm cười nói:

- Các ngươi có thể khống chế bao nhiêu lôi đình?

Phúc Vân Hi hơi ngẩn ra, nàng nhìn thẳng vào hắn.

Tần Mục lấy Chân Long sào ra, trầm giọng nói:

- Long béo, tới!

Long Kỳ Lân vội vàng chạy tới. Tần Mục tung người nhảy lên lưng nó, lại cầm Ngũ Lôi ấm ra đặt lên trán Long Kỳ Lân.

Long Kỳ Lân rùng mình, vội vàng cười nói:

- Giáo chủ, Nhân Hoàng, Tần lão gia! Ngươi làm gì thế? Ta là thú nhỏ thân thể gầy yếu, gầy trơ cả xương, làm sao xứng với kiểu chết vạn lôi oanh kích?

Tần Mục an ủi:

- Có cao thủ Phúc gia ở đây, không đả thương cọng lông tơ nào của ngươi, đi lên đi.

Long Kỳ Lân run rẩy, chân đạp mây lửa bay lên.

Tần Mục trầm giọng nói:

- Vân Hi tỷ tỷ, bảo tất cả con cháu Phúc gia đi theo ta!

Phía trước Chân Thiên cung, trên mặt Chân Thiên cung chủ tươi cười nhìn Long Kỳ Lân mang theo Tần Mục bay lên. Tần Mục mỉm cười với nàng, đột nhiên vận dụng kiếm hoàn. Kiếm hoàn phân rã, tám ngàn cây kiếm cùng chuyển động. Xoạt xoạt xoạt, chúng đồng loạt đâm vào Ngũ Lôi ấm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.