Mượn Chồng - Trần Phan Trúc Giang

Chương 312: Chương 312




Loan đã say, chỉ uống có mấy ly rượu. Loan gục xuống bàn. Felipe mỉm cười.

_Em đã làm đúng như những gì anh nghĩ. Tửu lượng của em quá kém.

Rất tự nhiên. Felipe bế Loan về phòng mình. Felipe không quan tâm đến ánh mắt của mọi người xung quanh. Không hiểu tại sao Felipe muốn họ nghĩ Loan thuộc về mình và cảnh cáo những anh chàng xung quanh là đừng có dại mà lại gần. Felipe không muốn ai động vào người con gái mình thích.

Trước đây Felipe không hề muốn công khai mối quan hệ của mình với các cô gái khác nhưng đối với Loan, Felipe muốn làm điều đó.

Loan mơ màng trong giấc ngủ. Cảm nhận cơ thể mình đang được ôm. Môi ướt át vì nụ hôn. Loan cố gắng mở mắt ra nhưng không tài nào tỉnh táo để phán đoán chính xác những gì mình đang làm. Loan đang hành động theo bản năng và trái tim mình.

Nếu Loan biết được đây chính là kế hoạch của Felipe. Loan đã không dại khờ cùng Felipe uống rượu và nghe anh ta kể về nỗi khổ của cuộc đời mình. Loan đã khóc, đã uống rượu do anh ta rót và đã say không biết gì.

Mười giờ sáng hôm sau khi mọi người đã lên bờ gần hết. Loan mới tỉnh dậy. Loan kinh ngạc nhìn xung quanh. Loan không ngủ trong phòng trên tàu mà đang ngủ trong lòng Felipe trên máy bay.

Felipe mỉm cười hỏi.

_Em thấy trong người thế nào?

Loan ngơ ngác ngó xung quanh. Không cần nghĩ ngợi, hay phán đoán. Loan cũng biết đây là máy bay.

Mặt Loan trắng bệch, môi run run.

_Tôi đang ở đâu đây?

_Trên máy bay.

Loan hét lên.

_Máy bay? anh có bị điên không? Tại sao tôi lại ở đây?Tôi nhớ là tôi đang ở trên tàu kia mà.

Felipe đưa cho Loan một ly nước.

_Em uống nước đi rồi anh nói sẽ nói đầu đuôi câu chuyện cho em hiểu.

Loan nghiến chặt răng.

_Tốt nhất là anh nên nói cho rõ. Nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu.

Uống gần hết cốc nước. Loan cố nuốt cục tức xuống cổ họng. Bị lừa uống rượu say. Sáng mai tỉnh dậy thấy mình đang ngủ trên máy bay. Loan muốn điên lên vì tức. Không hiểu anh ta định dở trò gì mà lừa Loan như thế này.

Đặt ly nước xuống bàn. Loan giục.

_Bây giờ anh có thể nói được rồi.

_Anh muốn đưa em về thăm quê hương anh. Tiện thể anh nhờ em làm cho anh một việc.

Loan giận run.

_Anh tự tiện đưa tôi đi mà không thèm hỏi tôi có đồng ý hay không? Chưa hết anh biết bắt cóc người khác sẽ bị xử tội như thế nào không?

Felipe mỉm cười thật ngọt.

_Anh biết nhưng anh không quan tâm. Anh vì sợ em chạy mất nên anh mới phải dùng đến hạ sách này.

_Hạ sách? Anh mau bảo phi công hạ xuống một sân bay nào gần nhất. Tôi muốn nhanh chóng được về nhà.

_Xin lỗi. Anh không thể tuân theo lời của em nói.

Loan sợ hãi hỏi.

_Ý..ý của anh là anh nhất định đưa tôi về quê hương của anh?

Felipe gật đầu.

_Nhưng mà tại sao? Tôi và anh không thân không thích. Anh không sợ người thân trong gia đình anh hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta sao?

Felipe thở dài đáp.

_Trước đây anh đã từng lấy vợ. Anh lấy cô ấy vì tình yêu. Ban đầu anh và cô ấy sống rất hạnh phúc. Anh ngỡ tưởng anh đã tìm được thiên đường cho riêng mình nhưng hóa ra cô ấy lấy anh vì gia tài của nhà anh. Chỉ sau có hai tháng, cô ấy đã phản bội lại anh. Anh đã cố níu kéo cô ấy lại nhưng cô ấy nhất quyết đòi ra đi. Cô ấy mang theo già nửa tài sản của gia đình anh, mang theo niềm tin và hy vọng vào tình yêu của anh. Từ đó anh không còn tin vào tình yêu nữa, cũng không muốn kết hôn.

Loan im lặng ngồi nghe Felipe nói. Nước mắt chảy dài trên má. Lòng Loan tan nát. Hơn ai hết, Loan thấu hiểu nỗi đau mất đi người yêu là gì. Tuy chỉ là người chạy theo Quân và không bị Quân lừa dồi nhưng cảm giác không có được người mình yêu, cảm giác là một kẻ bại trận luôn dày vò tâm trí Loan.

Nắm lấy tay Felipe. Loan động viên.

_Em không phải là người giỏi ăn nói nhưng anh phải vượt lên phía trước. Đừng ngoảnh đầu quay lại phía sau. Em tin rằng anh sẽ sớm tim được một nửa của mình. Em cầu chúc cho anh cũng như cầu chúc cho chính mình. Cả hai chúng ta đều là những kẻ thất bại trong tình yêu.

Felipe kinh ngạc nhìn Loan không chớp. Loan không biết là Loan vừa nói gì, không biết hành động dịu dàng và nữ tính của mình, cách Loan thay đổi cách xưng hô đã tác động nhiều đến Felipe như thế nào.

Siết chặt lấy tay Loan. Felipe nói.

_Nếu em đã nói thế. Em sẵn lòng giúp anh chứ?

Loan rụt rè hỏi.

_Anh muốn em giúp anh việc gì?

_Như anh đã nói anh không muốn kết hôn nên bà nội của anh luôn giục anh phải lấy vợ. Anh đã luôn lảng tránh vấn đề này cho đến sáng nay anh nhận được tin bà anh ốm nặng, bà muốn trước lúc chết anh có thể cho bà được gặp mặt cô dâu tương lai của mình. Anh vì không tìm được ai nên anh đành bắt cóc em và mang em lên máy bay. Anh hy vọng em có thể đóng giả là vợ chưa cưới của anh cho đến khi bà anh khỏe lại.

Loan đông cứng người. Vừa mới bị hủy hôn. Bây giờ lại có một người đàn ông khác yêu cầu đóng giả là vợ chưa cưới của anh ta.

Tâm trí Loan đảo lộn. Loan thấy tai mình ù đi. Đầu rỗng tuếch. Loan run rẩy nghĩ. Hóa ra Felipe tìm đủ mọi cách đưa được mình lên máy bay vì anh ta muốn mình đóng giả làm vợ chưa cưới của anh ta.

Felipe siết tay Loan thật chặt.

_Thế nào em có đồng ý không? Anh biết mình hơi quá đáng khi không hỏi ý kiến của em. Anh đã ép em làm theo ý mình rồi nhưng anh mong em đừng giận anh. Bà anh là người thân duy nhất mà anh kính trọng. Nếu không có bà, anh đã không sống được cho đến bây giờ.

Loan nuốt nước bọt.

_Đây là điều vô lý nhất mà em đã từng nghe. Anh thấy có người nào hành động giống như anh không? Anh nói bà là người quan trọng nhất trong cuộc đời anh? Nếu thế anh không nên lừa dối bà anh mới phải. Em không biết bà anh ốm nặng hay nhẹ nhưng anh không nghĩ là anh nên đưa một cô gái anh thật sự yêu về nhà giới thiệu cho bà anh biết hơn là một cô gái xa lạ như em sao? Chưa hết anh lấy quyền gì mà ép phải nghe theo sự sắp xếp của anh?

Felipe hôn tay Loan. Loan vội rụt tay lại. Loan cảm thấy có một sức nóng đang tàn phá cơ thể mình. Chỉ một nụ hôn của anh ta cũng khiến Loan tan chảy.

_Em nói đúng. Anh nên đưa người con gái anh yêu về nhà giới thiệu cho bà nội anh biết nhưng anh không tìm được ai phù hợp cho đến khi anh gặp em. Em chính là lựa chọn của anh.

Loan cáu.

_Anh nên nhớ tôi không muốn trở thành nhân tình của anh. Anh nên để tôi xuống một sân bay nào gần nhất nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát bắt anh vì tội giam giữ người trái phép.

Felipe phì cười.

_Em dũng cảm hơn anh tưởng tượng nhiều. Em càng cố trốn, anh càng muốn đưa em về giới thiệu với bà nội. Anh tin là em sẽ sớm thích bà nội anh. Bà là một người dễ chịu.

Loan rủa.

_Chắc bà anh không thể chịu đựng được một người cháu xấu tính như anh.

Felipe lôi Diễm ngã nhào vào lòng mình. Vuốt tóc Loan. Felipe cười.

_Em không hề nói anh xấu xa khi em ngủ với anh đêm hôm qua.

Loan đỏ bừng mặt. Ngay lúc này, Loan chỉ muốn tìm một khe nẻ nào đó rồi chui xuống đất. Môi Felipe lang thang khắp mặt Loan.

_Em yêu. Đêm hôm qua em đã gọi tên của anh. Anh không tin là trong lúc mê ngủ em có thể gọi tên anh tha thiết như thế.

Người Loan nóng bừng như phát xốt. Mải cãi nhau với Felipe. Loan đã quên không hỏi bằng cách nào anh ta có thể đưa mình lên máy bay nhưng những lời mà anh ta vừa nói dù có chết Loan cũng không dám hỏi.

Loan không thể chịu đựng tình trạng không thể kiềm chế này hơn được nữa. Loan hét.

_Anh đừng nói lung tung. Còn không mau buông tôi ra.

Không những không buông, Felipe còn ôm Loan chặt hơn.

_Em yêu. Tốt nhất là em không nên kháng cự. Chúng ta đang ở trên máy bay cá nhân của anh. Em nghĩ là ai có thể cứu em được bây giờ.

Loan bặm môi.

_Anh định bắt cóc sau đó tìm cách giết chết tôi.

Felipe bật cười.

_Có phải em đọc nhiều tiểu thuyết trinh thám quá nên đi đâu, làm gì cũng tưởng tượng có án mạng sắp xảy ra đúng không?

Không đấu lý được với Felipe. Loan nói bừa.

_Anh là đồ lừa đảo. Ngay sau khi máy bay hạ cánh. Tôi sẽ quay trở về ngay lập tức.

_Anh e rằng em không thể đi được.

Loan thất kinh.

_Tại sao?

_Em có bao giờ nghe tên Thung Lung Vilhem chưa?

_Em từng nghe tên nhưng Thung Lung Vilhem thì có liên quan gì ở đây?

_Anh là chủ của Thung Lung Vilhem. Em nghĩ thử xem, nếu anh không cho phép em rời đảo, người dân ở đó dám chở em đi sao?

Loan không còn tin vào tai mình nữa. Loan từng đọc nhiều sách du lịch, xem nhiều hình ảnh, tư liệu viết về Thung Lung Vilhem.

Loan yêu phong cách, yêu khu rừng nhiệt đới, yêu cánh đồng, yêu đàn gia súc ở đó. Loan luôn ước mong là có một ngày nào đó sẽ được đến thăm quan Thung Lung Vilhem.

Điều khiến Loan không ngờ được người đàn ông đang ngồi cạnh mình đây là chủ của Thung Lũng Vilhem – Thung Lũng mà Loan mơ ước có ngày được nhìn và xem tận mắt.

Loan tưởng mình đang mơ. Cố vận dụng lại trí nhớ. Loan nhớ từng đọc một cái tên có liên quan đến chủ sở hữu Thung Lung Vilhem.

Loan mang máng nhớ đó là dòng họ Gastano. Tên đầy đủ của Felipe là Felipe de Gastano. Theo những nguồn tư liệu, Loan được biết Felipe là thế hệ thứ sáu dòng họ Gastano.

Nhớ lại hàng loạt bài báo viết về anh ta. Loan sững sờ được biết Felipe là người giàu có, so với anh ta, Quân và ông Trần đều không là gì cả.

Loan choáng váng ngồi không còn vững nữa. Bây giờ thêm một lý do cho Loan tìm cách rời khỏi Felipe. Một người đàn ông như Felipe thật không đáng tin chút nào. Loan không muốn biến thành người phụ nữ tiếp theo bị anh ta ruồng bỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.