My Girls

Chương 3: Chương 3: Điều Bất Ổn




- Sao vậy Shin?Yahiko ngồi ở trước cây piano mỉm cười hỏi, Shin lúc này đang ngồi ở trên thành cửa sổ nhìn về phía sân thượng của trường.

- Cô ta đến rồi.....

- Ý cậu là Murasaki Violet?

Yahiko nhíu mày hỏi, Shin gật đầu, đôi mắt cậu ta khẽ nhắm lại.

- Phải, cô ta mới đến. Liệu cô ta có biết mình đang tự chui đầu vào lưới hay không?

- Violet sao? Tôi chưa từng gặp mặt cô ấy bao giờ, chỉ nghe đồn đại rằng là một đại mỹ nhân khuynh nước khuynh thành. Dù sao cô ấy cũng mang trong mình dòng máu cao quý của nhà Murasaki, một trong những gia tộc sở hữu các linh hồn Norowa mạnh mẽ nhất. Nhưng cậu không thấy lạ sao Shin? tại sao chỉ mình Violet lại mang linh hồn Norowa kì quặc đến vậy?

Trước câu hỏi của Yahiko thì Shin buông một câu ngắn gọn duy nhất.

- Không biết.

________________

Chiều đó, sau khi tan học, chúng tôi 5 đứa vừa mới quen nhau tung tăng bước đi. Trên đường cả bọn cười nói vui vẻ với nhau. Rin tò mò nghiêng người nhìn Aka-chan.

- Nè Aka-chan, nhà cậu ở đâu vậy?

- A, hiện tại tớ đang sống ở khu phố Beika.

- Ồ, bọn này đến chơi được không?

- Được mà.

Aka-chan mỉm cười đồng ý trước lời đề nghị của Noir. Vậy là nhóm 5 cô gái Bakubum đã nhanh chân rảo bước đến khu Beika nơi Aka-chan đang sống.

Dừng chân lại trước cổng nhà của Aka-chan chúng tôi phải dụi mắt mấy lần, nhéo má nhau đau niếng người mới tin được đây không phải mơ. Ôi trời ơi, nhìn căn nhà số 18 ở khu này mà xem. Không tin được, nó thật to, thật đẹp, sân rất rộng, trồng vài cây anh đào to đang nở rộ hoa nữa chứ.

- Oa, nhà cậu rất giàu có đúng không Aka-chan?

Rin nhanh nhảu sốt sáng túm lấy hai cánh tay của Aka-chan mà lắc mà hỏi, ánh mắt thì sáng như đèn pha ô tô. Aka-chan mỉm cười.

- Đây chỉ là mình ở nhờ nhà của người quen thôi, họ có việc đi vắng nên nhờ mình trông nhà dùm luôn.

Nghe Aka-chan nói vậy thì Rin mới buông cậu ấy ra. Chúng tôi cùng nhau đi vào nhà, đây đang là mùa xuân tươi đẹp của chúng tôi. Aka-chan sống ở một căn nhà lớn thế này có một mình nghĩ đến cũng thật là buồn. Cậu ấy có cảm thấy cô đơn hay không?

- Mọi người muốn ăn gì không?

- Aka-chan cứ nấu là tụi này ăn hết á.

Noir và Rin đồng thanh, tôi với Kikyo thì hôm nay bận ngắm nghía nhà cửa rồi.

- Ừm, giờ cũng không nấu được nên tớ sẽ mang cho mọi người ít bánh vậy.

Aka-chan nhanh chóng đi chuẩn bị. Tôi mải ngắm sách được kê ở trên tường theo những khuôn vòng tròn bám luôn vào tường, ôi sao mà nhiều sách quá xá. Kikyo dường như cũng để ý vấn đề này giống tôi. Cả hai đứa cứ thế mà ngạc nhiên không như hai nhỏ kia ngồi cười nói vui vẻ. Tôi đang đi bỗng vấp vào cái ghế sofa trong phòng khách ngã trổng vó ra sàn đau ơi là đau.

- Ay ui....

- Nanami-chan, cậu vẫn tính hậu đậu khó bỏ.

Noir chỉ vào tôi lên tiếng, tôi bĩu môi lồm cồm bò dậy ngồi vào ghế. Vừa lúc Aka-chan có mang ra nước cam và ít bánh ngọt cho chúng tôi. Kikyo tiện đó lên tiếng hỏi.

- Căn nhà này lắm sách thật đó Aka-chan.

- Ừ, chủ nhân của nhà này rất thích đọc sách. Người đó còn có cả một thư viện sách ở trong nhà cơ,

- Ồ. Vậy cậu sống có một mình sao Aka-chan?

Rin vừa ăn vừa hỏi thì Aka-chan gật đầu. Cậu ấy ngồi xuống bên cạnh Kikyo đặt cái khay xuống rồi lên tiếng.

- Ừm, họ đều đi Anh quốc rồi nên chỉ có mình tớ ở đây trông nhà dùm thôi. Tuần sau họ trở về tớ sẽ chuyển đến mấy chung cư sống.

- Cậu có thể đến ktx của các Norowa mà.

Noir ngây thơ nhìn cậu ấy, mắt chớp chớp. Ai cái con nhỏ này ngốc thật là ngốc mà, Aka-chan đâu có được công nhận khả năng Norowa của mình đâu.

- Noir, cậu ngốc vừa thôi. Khả năng Norowa của Aka-chan.....

Tôi nói giữa chừng đủ để nhỏ hiểu rồi. Mọi người rơi vào trạng thái im lặng. Tôi sốt sáng dơ tay phát biểu lấy lại bầu không khí.

- Cậu có thể đến nhà tớ sống đó Aka-chan. Hiện tại Kikyo-chan cũng đang sống với tớ. Nhà tớ có mỗi mama và tớ thôi.

- Phải đó Aka-chan. Nanami-chan nói đúng đó.

Rin gật gật đầu chỉ chỉ về phía tôi. Vậy là quyết định như vậy. Sau khi ăn uống trò chuyên chúng tôi chia tay nhau ra về. Tôi có ngoảnh mặt lại thấy được nét mặt thoáng buồn của Aka-chan, chẳng lẽ tôi nhìn nhầm chăng? Rin và Noir cứ tung tăng khoác vai nhau đi trước, tôi cùng Kikyo đi phía sau nói chuyện.

- Nanami, cậu có thấy nét mặt thay đổi của Aka-chan chứ?

Lời Kikyo làm tôi ngạc nhiên, vậy là tôi không nhìn nhầm sao? Tôi quay sang nhìn cậu ấy, mái tóc màu xanh dương suôn dài rất đặc biệt bay bay trong gió, Kikyo đẩy gọng kính của mình nhìn về phía trước nơi hai cô bạn tung tăng.

- Cậu ấy dường như đang cố giấu giếm chúng ta điều gì đó. Aka-chan chắc chắn không đơn giản là lên Tokyo để học hỏi đâu nhỉ?

Kikyo nhìn tôi làm tôi bất giác rùng mình. Tôi luôn công nhận khả năng quan xát tinh tế của cậu ấy, ánh mắt cậu ấy rất sắc lạnh. Tôi gật đầu.

- Liệu Aka-chan có đang gặp rắc rối? Tớ muốn giúp cậu ấy.

- Ừm, mà cũng có thể do chúng ta nghĩ nhiều mà thôi phải không nào Nanami-chan?

Kikyo mỉm cười càng làm tôi lo hơn. Tôi cúi đầu suy nghĩ về việc của Aka-chan, có thể Kikyo nói đúng, cậu ấy thực sự có điều gì đó dấu chúng tôi nhưng nếu đó là vấn đề quá cá nhân thì chúng tôi cũng chẳng thể xen vào được. Noir và Rin quay lại nhìn hai đứa chúng tôi vẫy vẫy tay.

- Bọn này về đây, hẹn mai gặp lại.

- Ừ, mai gặp lại.

Tôi hét lên, Kikyo đứng bên vẫy vẫy tay. Chúng tôi chia tay ở ngã rẽ đường ai người ấy về. Kikyo vẫn lặng bước bên cạnh tôi, linh hồn Norowa của cậu ấy xuất hiện phía sau (chỉ những ai là Norowa mới thấy được các linh hồn này, người bình thường không thấy gì cả) Tôi thấy vậy thì ngạc nhiên, có lẽ cậu ấy đang điều tra thông tin nào đó vì mắt kính của cậu ấy đang có cái gì đó chuyển động, đúng rồi là những thông số kí tự khó hiểu mà tôi vắt óc thế nào cũng lần không ra.

- Kikyo-chan......

- Đừng lo Nanami-chan. Mọi việc đều ổn cả. Sẽ không sao đâu, tớ nghĩ chúng ta cũng nên hỏi mẹ cậu về vấn đề của Aka-chan.

- Khả năng của cậu ấy sao?

- Ừm.

Kikyo gật đầu, tôi cũng phải đồng tình thôi. Có lẽ hỏi mẹ tôi là điều cần thiết nhất hiện nay. Dù gì thì mẹ cũng là người làm việc cho hội đồng nên ít nhất mẹ tôi cũng có thông tin gì đó. Aka-chan là trường hợp đặc biệt nên càng dễ thấy được hơn. Đâu phải lúc nào cũng có trường hợp đặc biệt xuất hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.