Nàng đáp cái gối về phía hắn. Lông vũ bay lả tả. Nàng thầm rủa xả: đồ xấu xa, bỉ ổi, hạ lưu, vô sỉ, .... ( bỏ 3 ngàn từ đồng nghĩa T.T )
- Đồ đoạn tụ, vô sinh, bất lực, ...
Hắn sa sầm mặt. Nữ nhân kia cứ phải làm tổn thương hắn mới được sao?
- Hừ, không gần nữ sắc chẳng phải nữ nhân sao? Cái gì mà hàng ngày uống thuốc bổ? Chẳng qua đang ngầm chữa bệnh thôi. Cái gì mà vô ái vô dục? Xì, nói láo, bất lực chứ gì?
Hắn cười lạnh, mắt lóe tia xảo trá, bịt miệng nàng. Bằng môi. Hắn ôm nàng ngã xuống giường mặc nàng giãy giụa.
Trên chiếc giường khảm minh châu, rèm lụa bay phất phơ, ẩn hiện đôi nam thanh nữ tú. Nữ nhân gương mặt đỏ hồng, sớm đã bị nam nhân khiêu khích tới cực điểm. Thân thể không ngừng run lên đòi hỏi. Bàn tay nam nhân di chuyển, lần mò từng ngóc ngách cơ thể nữ nhân kia. Hắn cười ma quỷ, bàn tay tiến vào nơi tư mật nhất của giai nhân đùa nghịch, quậy phá. Hoa huyệt nàng gát gao thít chặt lại, ngọc lộ mật trong suốt chảy ra ẩm ướt.
Hắn muốn xem hắn bất lực cỡ nào a.
Nàng cắn chặt môi, cảm nhận ngón tay hắn ra vào càng lúc càng nhanh. Nhũ hoa cương cứng bị hắn dày vò không thương tiếc.
Hắn cúi xuống, mơn man, gặm nhấm bờ môi nàng, nuốt hết tiếng rên rỉ kia lại, ấn nàng xuống, mạnh mẽ đi vào. Thân thể nàng như toạc ra thành từng mảnh vụn.
2 người cứ thế, dây dưa không dứt.