Mỹ Nhân Đích Mĩ Cùng Hacker Đích Hắc

Chương 38: Chương 38




CHƯƠNG 37

KFC ở cái bàn gần cửa sổ, ngồi hai nam một nữ.

Trong KFC tiếng người ồn ào, địa phương kêu thức ăn cứ theo lẽ thường xếp thành hàng dài.

Cái gọi là”Bữa tiệc lớn” của người nào đó thật sự là làm cho người ta khinh bỉ a. O(╯□╰)o

“Sư huynh anh cũng thích đến nơi này a?” MM ngồi ở đối diện, cười khanh khách hỏi.

“A, ngẫu nhiên thôi.” Người nào đó cắn hamburger mơ hồ không rõ đáp. Kỳ thật đây là tiền của công ty, vì luôn bị Tiếu Nại bóc lột sức lao động nên sau khi tan tầm cũng chỉ có thể ăn KFC, thói quen . . . . . .

KO ngồi dựa vào thành ghế, người nào đó ngồi ở bên cạnh hắn, Tiểu sư muội ngồi ở đối diện người nào đó.

Đây là một cái thực xấu hổ ký hiệu: tam giác.

KO tựa hồ không có ý tứ gia nhập cuộc nói chuyện của hai người, ánh mắt thản nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, cho dù là ở tiếng người ồn ào huyên náo, hắn trên người cũng tản ra khí chất lạnh như băng làm cho người ta không dám thân cận rồi lại tâm sinh tò mò.

“Sư huynh, hình như còn chưa giới thiệu tên của vị này đồng sự đâu.” MM nhìn thoáng qua KO, xảo diệu nói chuyện chuyển hướng đề tài đối với người nào đó đặt câu hỏi.

“Ngô. . . . . .” Người nào đó máy móc dừng lại động tác ăn hamburger, Tiểu sư muội không dám hỏi thẳng KO. . . . . . Chẳng lẽ là bởi vì, ngượng ngùng? 囧 cẩn thận nghiêng đầu liếc nhìn người bên cạnh một cái, người nào đó giống như tùy ý nói: “Ách, hắn gọi KO.”

MM không biết có thể hay không cảm thấy được tên này rất kỳ quái. . . . . . 囧

“KO. . . . . .” MM lập lại một lần, trong mắt hiện lên một tia kỳ quái.

>o< nhất định là cảm thấy được kỳ quái, khả mấu chốt là, hắn cũng không biết tên thực của KO a a thật rối rắm >﹏< Khí tràng lại xấu hổ . KO trước mặt đặt một ly đồ uống, hắn tựa hồ đối với KFC loại thức ăn nhanh này không có gì hứng thú. Mô-za-a cũng không phải lần đầu tiên cùng hắn cùng nhau ăn cơm, cho nên cũng rất thói quen sự lãnh đạm của hắn, trước kia bên cạnh còn có Ngu Công bọn họ thời điểm Mô-za-a liền theo chân bọn họ xảo lên, hiện tại bên cạnh là tiểu sư muội. . . . . . Khụ, phải rụt rè. Ăn đến một nửa thời điểm, Mô-za-a đối với MM xin lỗi một tiếng, đứng lên đi toilet, Còn lại hai người mặt đối mặt ngồi. Xinh đẹp nữ hài tử cắn haburger, chuyên chú nhìn nam nhân lạnh lụng ở đối diện, mặt mày loan loan nở nụ cười: “KO, em từng nghe qua tên anh nga. . . . . .” “Ở thật lâu thật lâu trước kia. . . . . .” Đợi cho người nào đó theo toilet trở về, liền nhìn đến Tiểu sư muội đang theo KO nói chuyện, đương nhìn đến hắn trở về, hàm chứa ý cười nói khẽ với KO câu gì đó. KO nhất quán đam mạc nghe được câu nói kia sau, con ngươi đen láy trong trẻo nhưng lạnh lùng ngước lên, thản nhiên nhìn về phía hắn. Không khí, vì cái gì lại quỷ dị như vậy a. . . . . . 囧 Người nào đó bị nhìn, trong lòng nhảy lên, mất tự nhiên dời tầm mắt, vội ho một tiếng: “Ngạch, hai người vừa rồi đang nói chuyện gì vậy?” MM thật thục nữ dùng khăn tay lau lau khóe miệng, cười khanh khách nói: “Sư huynh, chúng ta vừa mới đang nói anh chừng nào thì quay lại.” . . . . . . . . . . . . Người nào đó ngưu nghĩ vì cái gì mới qua vài phút MM xưng hô lại theo” Vị này đồng sự” chuyển hoán thành”Chúng ta” . “Chúng ta” , một từ quỷ dị lại ám muội. MM rụt rè đứng dậy: “Sư huynh, em phải đi.” “A?” Người nào đó trố mắt một chút. “Bởi vì em đoạt đất diễn hơi lâu a, độc giả sẽ mắng. . . . . .” MM mím môi cười, tiến đến KO bên tai, dùng thanh âm không lớn cũng không nhỏ nhẹ nhàng nỉ non: “Đừng quên đánh cuộc của chúng ta nga.” KO mặt không chút thay đổi nhăn nhíu mày. Nhìn MM vui vẻ cáo biệt đi xa bóng dáng, người nào đó đột nhiên cảm thấy trong lòng rất không ăn vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.