Cảm giác đó thật khó tả… giống như khi Joe hôn nó… hạnh phúc vô cùng… hạnh phúc khi mọi chuyện kết thúc êm đệp và nhẹ nhàng… hạnh phúc khi
không còn ai bị tổn thương và đau khổ…. Nó nhìn Chun với Ella, và cười
thật hạnh phúc
Kết thúc chỉ là sự khởi đầu
Chapter 28
Lại một lần nữa… nó và mọi người đều biết mọi chuyện đang tiến hành
theo chiều hướng tốt đẹp… Ngoại trừ việc ông Ngô, đã quyết định là Chun
và Ella phải tách nhau ra… để chuẩn bị cho hôn lễ diễn ra sau hai tháng
nữa…
Đó cũng là lý do để Chun và Ella quấn nhau hơn trong suốt hai ngày
cuối cùng tụi nó được ở bên nhau… dường như chúng đã bỏ lỡ quá nhiều
thời gian yêu đương cho cãi vã và tranh luận… Dù biết cuối cùng chúng nó cũng là của nhau… nhưng việc làm vợ chồng hok hay ho bằng việc làm tình nhân…
Ngày Ella rời khỏi nhà họ Ngô… cũng là lúc ông Ngô đưa Chun sang Mỹ…
để ra mắt bà Trần – má nó, bây h vì quá bận công việc nên không thể về
nước dự đám cưới của nó… dù rất khó chịu… Chun vẫn buộc lòng mình xa
Ella… dĩ nhiên là kèm theo lời hứa viết cho sis 10 bức thư mỗi ngày bằng tay….
Không rơi vào cảm giác hồi hộp nhớ nhung như Chun… dù vậy… tâm trạng
Joe hiện tại cũng đang rối bời không kém…. Trăm sự cũng chỉ tại một câu
nói của ông Ngô trước khi lên đường…
_ Bố hok có ý kiến về việc con thik ai??? NHưng nếu là mẹ thì bố không chắc…
Lời cảnh báo của ông Ngô lập tức có tác dụng…. ba ngày sau khi Ella
rời nhà… Joe nhận được email của bà Ngô…. một bức thư mang đầy đủ tính
chất ngắn gọn, rõ ràng và đáng sợ…
Trích:
Con yêu!!!
Má đang rất bận với công việc ở đây… tuy nhiên vẫn có thể vét số thời gian free tính đến từng giây để dự đám cưới anh con…. 3 ngày nữa má sẽ
về Đài Loan… Tuy nhiên, má nghe nói kon đang hẹn hò với một cô gái, nói
đúng hơn là cô giúp việc nhà mình… kon cũng biết là má rất khó tính… và
hãy liệu mà cư xử…
Yêu con…
Má của kon!!!
Xóa bức thư đi với nỗi lo lắng tăng dần… Joe biết bà Ngô sẽ không bao h chấp nhận một cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối… Trong khi cậu và
Ariel… dù hok ai nói với ai… cũng đã ngầm hiểu là bọn nó mún dính với
nhau suốt phần đời còn lại… Phải có cách nào đó để thuyết phục bà Ngô
chứ…. đúng… phải có cách….
—————————————–
Mấy hôm sau khi Ella đi…. nó thấy hơi hụt hẫng… dẫu sao thì chị nó
rời xa nó cũng không phải là chuyện đáng mừng… nhớ lại những giây phút
rủ rỉ tâm tình, nói xấu về mấy thằng kon trai nhà này… nó lại càng thấy
nhớ bà chị yêu quái của mình hơn… Nó nghĩ rằng Joe cũng giống nó… bởi
khi Chun đi cùng ông Ngô… Joe hay cáu gắt hơn và thỉnh thoảng suy nghĩ
những điều gì đó thật mông lung…
Nhìn vào mắt Joe hiện h… nó càng thấy rõ điều đó hơn… dù tụi nó đang đi chơi… nhưng Joe hok hề tỏ ra vui vẻ…
_ Đừng làm như vậy nữa…
Joe nói thẳng thắn khi nó cho ngón tay vô mồm và gặm….
_ Có sao đâu… anh chẳng ca cẩm gì về việc đó xưa nay…
_ Bây h thì anh ca đấy…. và thôi ngay kiểu ăn cơm cho chân lên bàn,
cái thói ăn uống như hổ báo… vừa ăn vừa tung bắp rang ra khắp nơi… ăn
nói ý tứ vào một chút…. đừng có nói trống không với anh… và…
Cả loạt lời dạy bảo được phun ra… không những thế… Joe bắt đầu có ý
kiến về cách ăn mặc… tuy không lịch sự cho lắm nhưng rất thoải mái của
nó…. Cái cảm giác bị người khác sửa lưng thật khó chịu… nhất là khi đó
là người nó yêu… Nó bắt đầu có cảm giác là Joe đang dần khó tính và khó
chịu…. như một ông cụ non…