Đương nhiên không thể xả nỗi bực dọc này với ai trong số Adan và
Mike…. Rainie thì vừa bận yêu vừa bận việc… nên con bé từ chối mọi cuộc
tiếp xúc với nó… Nó đã nghĩ tới tình huống tâm tình với con Jozy… Rồi nó chợt hiểu mình chưa điên đến mức ấy…
” Thì thỉnh thoảng bọn kon trai nó cũng đao đao như thế!!! “
Ella cho nó lời khuyên thật chí lí… Nó bắt được câu reply của bà chị
và bắt đầu gõ máy như điên… sao nó không chat với bà ấy sớm hơn… để mà
bực dọc suốt hai ngày trời….
” Chun có bao h thế đâu…. anh ấy “
” Này!!! Nói năng cho cẩn thận… tính quay sang Gấu xinh của chị hả… đừng hòng… với lại… Chun đã hết đao kể từ khi… có chị “
” Vâng… em biết “
” À!!! mà này!!! “
Dòng chat tiếp theo của Ella mau ****ng vuột khỏi đầu nó…. Tiếng điện thoại hối thúc dưới lầu hai buộc nó phải bỏ cái laptop ra một bên mà
lon ton chạy xuống….
Nhấc máy… nó vẫn còn thở hổn hển….
” Ai vậy??? “
Một giọng phụ nữ khá đứng đắn vang lên đầu dây bên kia… nó hơi giật mình… rồi trả lời…
” Cháu là… “
” Ah!!! Tôi biết rồi… chào cháu… tôi là Hermy… mẹ của Joe…. “
Nó sững người… nó đang được tiếp chuyện bà Ngô… mẹ Joe…
” Tôi chỉ muốn nói là ngày mai tôi sẽ đáp chuyến bay lúc 5h chiều… có thể cảm phiền cháu “
” Vâng!!! Cháu sẽ bảo họ ra đón bác…. “
” Vậy cảm ơn cháu… “
Giọng bà Ngô hơi đông cứng trong câu nói cuối cùng… đặt điện thoại
xuống… tim nó đập dồn… hóa ra đây là lý do mà Joe sửa lưng nó….
—————————————
_ Ariel!!!
Joe xộc vô phòng kon bé… cánh cửa phòng mở rộng.. và trong phòng
chẳng có ai… sau vài h suy nghĩ… Joe nghĩ tốt hơn hết là nói thẳng cho
nó biết chuyện gì đang xảy ra…. “
Sau vài giây thắc mắc xem con bé đi đâu… Joe ngó quanh căn phòng… và đập vô mắt cậu là màn hình laptop rực sáng…
_ Phoenix!!! Nick con trai ah…
Với sự tò mò xen lẫn nghi ngờ… Joe ngồi xuống trước màn hình…. xem cái tên phoenix này là ai mà lại chat với người yêu cậu….
” Bao h em mới nói cho Joe biết : Joe là hôn phu của em… bố vẫn đang
tìm em đấy… ông cho người kiếm Ariel… con gái ông ở khắp mọi nơi…. “
Có cái gì đó đang quay tít trong đầu Joe… cái này… thật kì lạ… Sao
cậu lại là hôn phu của Ariel được… lần đọc những dòng ở trên… Cái mớ
đông đặc trong đầu Joe dần vỡ ra… lạnh buốt…
” Cạch!!! “
Joe ngẩng mặt lên… đứng ngay trước cửa là nó…. đôi mắt mở lớn hơi kinh hoàng…
_ Tại sao???
Joe lên tiếng sau vài phút sững sờ…. Nhưng với nó vài phút đó chắc phải ăn mất cả tiếng đồng hồ….
_ Em….
Nó ngắc ngứ…. lời lẽ… suy nghĩ của nó không hiểu đã bay biến đi đâu hết…
_ Có phải cô cố tình vào nhà này để thử tôi…
_ Không….
_ Để coi thằng ngốc có yêu cô hok???
_ Không….
_ Rồi yêu anh trai thằng ngốc đó để coi nó phản ứng ra sao???
_ Anh…
_ Rồi xem nó đau khổ như thế nào khi mẹ nó biết nó yêu một con bé giúp việc…
_ Em đã định….
_ THÔI ĐI!!!
Cuối cùng thì Joe bùng nổ… đứng lên ngay lập tức… với vẻ mặt đỏ bừng vì giận dữ… Joe án ngay trước mặt nó…
_ Tôi đã tin cô, đã yêu cô, đã đau khổ vì cô… vậy là ổn hả??? Ờ
đúng!!! Sao tôi lại thik cô được nhỉ??? Con bé đã coi tôi như một thằng
giúp việc… và bây h là một gã ngốc…
_ Em không hề biết cho tới khi…
Nó khổ sở giải thik…
_ Tôi không muốn nghe nữa….
Quăng ánh mắt lạnh lùng vào nó…. Joe đẩy nó qua một bên… tiến ra cửa…
_ Vì em muốn ở cạnh anh….