Nam Chính Không Thích! Chỉ Thích Nam Phụ!

Chương 1: Chương 1: Hố người truyện ngược!




Ngược! Quá trời ngược! Ngược người ngược tâm quá! Ngược lên trời xuống đất! Ngược cả mẹ vũ trụ, ngược gì mà ngược lắm vậy không biết?!

Ấu móe! Ngược vừa vừa thôi chứ! Có còn để người ta chết đi không? Gần chết, hô hấp nhân tạo rồi mà cũng ngược nữa à! Móe! Không hiểu sao hôm nay chập mạch gì mà đọc cái truyện cẩu huyết ngược đời này! Đúng là xui con bà xẻo! Cô gái tức giận gấp máy tính lại, tức giận nói, đôi mắt tròn xoe vươn một ít nước mắt, vàng mắt có chút đỏ, chắc chắn là vừa khóc xong.

Đùa! Có ai mà đọc truyện ngược không khóc không? Nếu có chắc biến thái quá! Khôn thì mặt lạnh đơ như cục đá rồi.

Chị hai à! Chị yên lặng một chút đi, chị không thấy em đang xem phim đây sao? Một cô nhóc quay người lại, bĩu môi có chút cáu kỉnh nói.

Hừ! Muốn yên lặng xem phim thì... Phòng khách thẳng tiến nhé! Không tiễn, cảm ơn! Cô gái trừng mắt em gái mình, hậm hực tâm tình không tốt nói, mới đọc truyện ngược xong, bây giờ còn rất bứt xúc nga! Thỉnh đừng chọc giận trẫm! Trẫm là một người hiền hòa!

Hứ! Phòng khách làm gì có ai! Em mà ngồi phòng khách xem phim ma, lỡ như ma nó bắt em đi thì sao? Lúc đó chị ở nhà một mình mà ngồi khóc hu hu! Cô nhóc cũng không thua kém, hùng hồn nói.

Ma nó không thèm bắt em đi đâu, nó xem em là đồng bạn rồi còn đâu, có bắt thì bắt chị mày nè! Chị đây phong hoa tuyệt đại, chim sa cá lặng, hoa nhường nguyệt thẹn, khiêng nước đổ thùng, đẹp như thần tiên vậy, cho nên ma nó mê sắc đẹp của chụy! Hiểu không? Cô gái hếch cằm làm ra vẻ kiêu ngạo nói.

Vậy à! Mà khoan! Chị nói cái gì? Chị chê em xấu??? Cô nhóc đờ mặt ra tiêu hóa một lúc rồi nói, chợt hiểu ra ý nghĩa xâu xa của câu nói của chị mình, cô bé tức giận hét lên.

Đâu có, chị chỉ nói em là đồng bạn của ma thôi mà ~ Cô gái cười hì hì nói.

Chị! Hứ! Em nguyền rủa chị! Chị sẽ bị ma bắt đi vì cái tội 'xênh đẹp'! Cô nhóc tức giận hừng hực nói, sau đó từng bước một nện đi ra khỏi phòng, đóng cửa cái rầm.

Ôi, con nhóc này, sập nhà thì làm sao bây giờ? Cô gái nhịn không được chọc thêm một câu, sau đó cười ha hả lên.

Rồi... trật hàm!

Quên, tôi chưa giới thiệu bản thân mình.

Tôi tên là Du Liễu, còn con nhóc lúc nãy là Du Đồng, hai tụi tôi là trẻ mồ côi, 4 tháng trước tôi tốt nghiệp và được đi làm tại một công ty, kiếm được một khoảng tiền kha khá, thuê một căn nhà, cả hai dọn tới đây ở, đại khái vì ở đây gần công ty và khá rẻ.

Tôi cái gì cũng tốt trừ cái tật tự luyến, chắc đây là do cái gen di truyền.

Tôi khá xinh đẹp, cho nên được rất nhiều người thích, khổ nỗi, tôi là hủ nữ, cho nên rất kén chọn bạn trai.

Tôi rất thích đọc truyện và tiểu thuyết, thích nhất là mấy loại nữ cường, sủng, ngọt, càng ngọt càng tốt, tôi không thích truyện ngược, nhưng mà lần này là do ma xui quỷ khiến nên mới đọc, ai ngờ mới đầu vào đã ngược, ngược từ đầu truyện tới cuối truyện, ngược nam nữ chính, rồi đến nam nữ phụ, hết nam nữ phụ lại đi ngược người qua đường, ngược từ người già đến người sắp chết, ngược đến tết năm sau cũng chẳng hết, ngược hết cả 20 năm cũng chẳng yên, ngược đến nữ chính hấp hối rồi cũng chẳng tha, ngược lên ngược xuống, ngược mãi không xong, cuối cùng có một câu của tác giả, viết ra một cách rất chi là muốn đạp Ngược nhiều quá cũng thấy mệt, thôi thì cho tận thế tới Trái Đất cho khỏe, mọi người hảo, tận thế tới rồi, tác giả phải cuốn gói chạy trốn đây!

Khổ nỗi, cái tên nữ chính khá giống tên của cô, Du Liễu Liễu, cho nên cô mới gắng đọc cho xong cái kết thúc, nói kết thúc cũng không đúng, còn phần 2 nữa, cơ mà nhác đọc quá, nên không đọc.

Du Liễu Liễu... Du Liễu nằm trên giường ngửa mặt nhìn trần nhà, lẩm bẩm nói, sau đó liền thiếp đi.

*---*

Dục Minh Liễu! Ngươi tỉnh! Chết rồi mà cũng còn muốn ngủ à? Âm thanh lanh lảnh vang lên đánh thức Du Liễu đang còn sây giấc.

Du Đồng, nhóc chưa uống thuốc hả! Đi uống đi, để chị mày ngủ một chút. Liễu Du mở mắt nhìn một chút, sau đó nhắm mắt lại, cáu giận nói.

Cái gì Du Đồng chứ? Ta là Quỷ Sai! Dục Minh Liễu! Ngươi mau mau theo ta rời đi. Quỷ sai tức giận nói.

Đùa à? Cái bản mặt của em chị còn lạ sao? Còn có Dục Minh Liễu là tên nào? Đến tên của chị mày mà cũng quên à? Chị mày tên Du Liễu nhé! Du Liễu cũng không tức giận, mắt vẫn nhắm thì thà thì thầm lẩm bẩm nói.

Ngươi nói cái gì? Ngươi là Du Liễu? Không phải là Dục Minh Liễu? Quỷ Sai âm thanh lập tức cao lên.

Còn phải hỏi, thôi đừng đóng kịch nữa, chị đây muốn ngủ em ra ngoài kia xem phim đi. Du Liễu nhàm chán nói, sau đó ngủ tiếp.

Ngươi tên là gì nhỉ? Liễu Mộng? Du... Liễu Liễu! À đúng rồi! Du Liễu Liễu, mặt cũng giống y đúc, không sai rồi, trả hồn lại xác, chắc chắn có tác dụng phụ, không biết có sao không nữa, là phúc hay là họa điều nhờ vào vận mệnh của ngươi. Quỷ sai lấy I Pad ra tra thông tin một chút rồi nói, sau đó liền thu hồn của Du Liễu vào một viên đá, hướng về phía vòng luân hồi mà ném. Xong việc liền phủi tay rời đi.

*---* Ta dãy xuyên không ----

Liễu Liễu, cô gọi cậu lên xóa bảng kìa.

Bên tai Du Liễu vang lên âm thanh của một cô gái, thanh thoát nhỏ nhẹ, lại không giấu nổi ý cười.

Xóa bảng? Xóa cái gì bảng?

Du Liễu mơ mơ màng màng mà nhìn cô gái vừa rồi mới nhắc nhở mình, sau đó nhìn xung quanh. Cái gì đây? Đây là đâu? Tôi là ai? Mấy người này là ai? Hàng trăm câu hỏi đang ngổn ngang xuất hiện trong đầu của Du Liễu.

Nhanh a! Nếu không cô la bây giờ. Cô gái kia lại tiếp tục nhắc nhở.

Du Liễu không hiểu chi mô tê gì hết, đàng ngơ ngơ ngác ngác đi lên bảng.

Liễu Liễu bạn học, em... Lên đây làm gì? Câu hỏi chưa ra tới miệng liền bị hành động của Du Liễu làm nghẹn tới nơi.

Du Liễu, vẫn mảy may xóa bảng, vẫn chưa phát giác được ánh mắt kìa lạ của mọi người đang nhìn mình.

Du Liễu Liễu! Em ra ngoài đứng cho tôi!!! Đợi khi Du Liễu xóa bảng xong rồi, cô giáo mới lấy lại tinh thần, tức giận hét lên.

Đồng thời trong lớp ai cũng cười rộ lên.

Liễu Du dù có ngu tới mấy cũng biết rằng là bản thân bị hố rồi!

Cô à! Đừng hét với em nữa, nếu không em sẽ ngất cho cô xem. Du Liễu cười thân thiện nói.

Tôi cứ hét đó! Cô giáo vẫn chưa nguôi cơn tức giận, chỉ vào Du Liễu tức giận nói.

Rầm!

... Cả lớp im phăng phắc.

Thực sự là ngất rồi? Ngất rồi????

WTF? Cái gì đây?

Đùa à?

... Du Liễu. Chuyện gì thế này? Nói giỡn mà cũng thành sự thật à? Đùa đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.