Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên đi ra cửa lớn.
Đi vào góc đường chỗ không có người đi qua.
Sau đó thả Tô Cổ và Tiểu Hồng từ trong không gian ra.
Trên người Tô Cổ còn mặc quần áo cổ đại.
Nhưng mà quan trọng hơn vẫn là tìm Tiểu Hoa trở về trước đã.
Cô duỗi tay chỉ vào một chỗ biệt thự bên cạnh
“Đây là nhà ta. Tiểu Hoa biến thành nhân loại, bị thất lạc rồi. Các em đi tìm một chút. Tiểu Hoa nhận ra được các em.”
Tiểu Hồng
“Tê tê tê tê tê”
Được! Yên Yên!
Tô Cổ cũng gật gật đầu với Tô Yên
“Đã hiểu.”
Nói xong, Tô Cổ cùng Tô Yên chia làm hai đường rời đi.
Sau khi tách ra, Tô Yên dọc theo đường đi tầm hơn 10 phút.
Bỗng nhiên nghe được một thanh âm trẻ con.
“Ký chủ! Ký chủ! Em ở chỗ này!!”
Chỉ thấy trước một cái thùng rác, có một bé nhóc con ngồi xổm, cả người dơ bẩn, cười hề hề.
Bộ dáng ước chừng bảy tám tuổi.
Tiểu Hoa nước mắt lưng tròng
“Ô ô ô ô ~ ký chủ, em rốt cuộc tìm được chị.”
Vừa nói, vừa hướng vào trong lòng ngực Tô Yên.
Tô Yên vươn tay, ấn nó xuống.
Ra tiếng
“Tiểu Hoa?”
Mỗ vị nhóc con gật đầu
“ Ân, ký chủ, em là thống tử của chị nè.”
“Sao lại thành bộ dáng này?”
“Em tìm chị thật lâu, chị đều không tới tìm em a!”
“Em tìm ta bao lâu?”
“Ba ngày.”
Tô Yên chớp chớp mắt.
Cô hôm nay mới vừa tỉnh lại, không nghĩ tới Tiểu Hoa đã đến sớm hơn một bước.
Cô lại hỏi
“Vì sao ta không thể giao lưu ý thức cùng em?”
“Tiểu Hoa cũng không biết, có lẽ là do Tiểu Hoa có thân thể. Nên trừ bỏ phát nhiệm vụ, ngẫu nhiên mới có thể cùng ký chủ dùng ý thức giao lưu.”
Tô Yên nghe xong Tiểu Hoa giải thích, sau đó lôi kéo tay dơ của Tiểu Hoa, lắc lắc
“Đi thôi, đi về tắm rửa một cái đã.”
Tiểu Hoa vừa nghe cái từ trở về này, đôi mắt lập tức liền sáng.
Không còn bộ dáng kia nước mắt lưng tròng như vừa nãy
“Ký chủ, Tiểu Hoa sẽ có phòng riêng của mình sao?”
“ Ân?”
“Tiểu Hoa hiện tại là con người, Tiểu Hoa cũng muốn có phòng riêng.”
Tô Yên nghĩ tới căn biệt thự kia.
Ba tầng, mười mấy gian phòng.
“Sẽ có.”
Tiểu Hoa vừa nghe liền cao hứng nhảy nhót.
Tuy rằng, thân thể này là mua khi giảm giá.
Tuy rằng, nó hiện không thể giao lưu ý thức với ký chủ.
Nhưng những điều này cũng áp không được vui vẻ của Tiểu Hoa.
Tô Yên về đến nhà.
Bảo mẫu thực mau đi tới
“Tống phu nhân, ngài đã về rồi, vị này chính là ······”
Bảo mẫu nhìn về phía Tiểu Hoa.
Tô Yên
“Em trai tôi.”
Bảo mẫu tỏ vẻ hiểu rõ
“A, vâng vâng.”
“Đi chuẩn bị một chậu nước tắm.”
“Được, Tống phu nhân.”
Từ khi Tô Yên nói “em trai” xong.
Tiểu Hoa liền cúi đầu, kéo quần của mình ra.
Không ngừng xem bên trong.
Tô Yên nhìn thấy động tác của nhóc tì, hỏi
“Làm sao vậy? Có nghi hoặc với giới tính của mình?”
Tiểu Hoa lắc đầu
“Muốn xác định lại một chút, em là con trai.”
Được rồi, trong lòng Tiểu Hoa kỳ thật là muốn lần này biến thành con gái.
Trong lòng có chút tiếc nuối nho nhỏ.
Thực mau nước tắm đã chuẩn bị xong.
Bảo mẫu kéo Tiểu Hoa đi tắm rửa.
Một giờ sau.
Tiểu Hoa mặc một chiếc váy ngủ màu trắng của Tô Yên, từ phòng tắm đi ra.
Váy ngủ rất dài, hoàn toàn che khuất Tiểu Hoa, thậm chí còn kéo lê dài trên mặt đất.
Tiểu Hoa đi được hai bước.
Liền “ầm” một cái, ngã xuống.
Cái trán bị đập đỏ bừng.
Tiểu Hoa như là không sợ đau, lập tức bò dậy tiếp tục hưng phấn chạy tới phòng khách gặp Tô Yên.
“Ký chủ, ký chủ!!”
Nó thực hưng phấn.
Tô Yên nhìn hắn
“Phải gọi chị.”
Tiểu Hoa gật đầu.