Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Hệ thống đột nhiên lên tiếng: “Kí chủ, lần trước quên nói cho cô biết, đạo cụ phụ trợ của thế giới này là sự trợ giúp của thần linh. Có ba cơ hội để ước nguyện!” Dường như rất hiểu rõ tính cách vô cùng xảo trá của kí chủ, hệ thống vội vàng cho thêm một câu: “Chỉ cần không quá đáng là có thể thực hiện được.”
Trong lòng Nhiễm Thất suy tư một hồi, cảm thấy đây là một cơ họo tốt: “Lần thứ nhất, ta muốn cho cái thai sinh non của Lý Thục Nhi biến thành đến quỳ thủy.(*)”
(*)Quỳ thủy: Là đến tháng á:v
Hệ thống cho rằng kí chủ sẽ trực tiếp muốn nàng ta chết luôn! Nó đang chuẩn bị cao lãnh mà cự tuyệt kí chủ, muốn lạnh lùng mà nói cho cô biết, mơ đi cưng! Nhưng không nghĩ tới kí chủ cư nhiên lại nói ra một cái yêu cầu nhỏ như vậy.
Nhiễm Thất đưa ra yêu cầu này tự nhiên là cô có tính toán.
Hệ thống: “Đạt thành nguyện vọng, còn thừa hai lần.”
“Ta...” Sở Giác không biết bản thân đã nói sai ở đâu rồi, rõ ràng trên sách đều nói như vậy mà...
Bùi Đình ngược lại mở miệng, thanh âm bình thản: “Ý tứ của bệ hạ chính là trước tiên dùng ****(*) để quản lý tốt quốc gia, bắt đầu xây dựng uy tín, lại thành lập nền chính trị nhân từ, khiến cho dân chúng kính yêu. Như vậy chẳng những khiến cho quốc gia được ăn bình ổn định, dân chúng sinh ta sợ hãi, còn có thể ở giữa cứng rắn mềm nhũn mà lấy được sự tuân thủ thỏa hiệp.”
(*)****: là cái kế sách xyz gì đó:v
Nội tâm Nhiễm Thất nhảy dựng, vốn là một vấn đề cực đoan như vậy, lại được hắn nói vô cùng hoàn mỹ, cô chính là muốn như vậy. Cô quan sát qua tình thế Đại Sở hôm nay, mặc dù đã trở thành đại quốc, nhưng quốc gia vẫn xao động bất an như cũ, đặc biệt lại có danh tiếng là tiên hoàng băng hà, cái này càng làm dân chúng xao động thêm. Vì vậy, thi hành sử dụng **** khiến cho dân chúng an tĩnh lại, giống như hàm nghĩa đánh một cái tát lại đưa cho một quả táo.
Nhưng mà, đây đều là văn hóa mà Nhiễm Thất đã trải qua trên dưới 5000 năm mới tổng kết ra được, thế nhưng Bùi Đình vậy mà có thể nghĩ tới, có lẽ hắn trời sinh quả thật là một chính trị gia.
“Đúng vậy...Đúng vậy, hoàng tỷ, kỳ thật đệ chính là nghĩ như vậy...” Sở Giác làm một ánh mắt với Bùi Đình, ý bảo hắn làm rất tốt!
Nhiễm Thất lại làm như không nhìn thấy, cô nói những cái này bất quá là muốn tạo một ấn tượng trong lòng hắn. Đây chẳng qua là bước đầu tiên, cô muốn cho hắn biết, quản lý quốc gia cũng không phải chỉ có một loại phương thức nền chính trị nhân từ này. Bởi vì cô thật sự cũng chưa có quản lý qua một quốc gia, để Bùi Đình lại bất quá là muốn buộc hắn nói ra cái nhìn của mình mà thôi!
Nhiễm Thất lại hỏi một vấn đề: “Ngươi cảm thấy những người ta vừa mới giết kia là giết nhầm rồi hả?”
Nói đến đây, Sở Giác như là đang nói ra suy nghĩ của mình, thanh âm cũng lớn thêm không ít: “Những người kia thật ra có chút vô tội, chúng ta không nên lạm sát người vô tội...”
“Lạm sát người vô tội? Ngươi có nghĩ tới, người vô tội thật sự đang ở trước mặt ngươi hay không!”
Nhiễm Thất bỏ qua vẻ mặt kinh ngạc trước mắt, tiếp tục mở miệng, ngữ khí càng thêm nghiêm khắc: “Ngươi có chắc là Thực quý phi sinh non không? Nghe xong lời đồn đãi, chẳng qua chỉ là mời nói từ một phía liền định tội cho ta! Ta không giải thích cũng không có nghĩa là ta thừa nhận! Ta trầm mặc chẳng qua là muốn xem ngươi sẽ xử lý như thế nào mà thôi. Nhưng kết quả...thật sự khiến người khác thất vọng!”
Sở Giác đột nhiên ngây ngốc tại chỗ. Lúc đó, quá nhiều người nói là hoàng tỷ làm, hơn nữa hoàng tỷ cũng không có xuất hiện để giải thích, hắn đã thật sự tin là hoàng tỷ làm. Vì không để hoàng tỷ chịu ủy khuất, không cho cô nghe được người khác trào phúng cô, cho nên hắn đã hạ lệnh phạt hoàng tỷ không được ra ngoài, nhưng lại chưa từng nghĩ tới, hoàng tỷ lại bị oan!
“Thật là đệ đệ ngốc của ta, ngươi chắc chắn là Thục quý phi nàng ta mang thai ư?”
“Trần thái y đều đã xem qua rồi.”
Ánh mắt Nhiễm Thất thoáng một cái trở nên lăng lệ ác liệt, cô lạnh lùng nói: “Ta hỏi ngươi! Trần thái y là người của ai!”
Sở Giác bất chợt ngưng trệ, hiện tại nhớ lại cảm thấy bản thân mình làm không thỏa đáng, muốn nói gì đó lại nghe cô lên tiếng: “Loại sự tình thu mua nhân tâm trong cung này, từ lúc ngươi còn nhỏ ta đã nói qua cho ngươi, ngươi nhớ không? Bị một phi tần nho nhỏ đùa bỡn trong lòng bàn tay, mà ngươi còn ngây ngốc không biết! Ta dạy ngươi như vậy hả?!”
- ----------------------------------------------------
Ninh: Chuột máy tính đã thay mới, mai mốt gì đó Ninh sẽ bạo chương ><