CHƯƠNG 97 : GIANG DIỄM LỆ TỨC GIẬN
“Umh, Tiểu Phương, Tiểu Phương là thanh mai trúc mã của tôi, Tiểu Phương…”
Thanh mai trúc mã?
Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người lại nhìn nhau, nhưng lại càng thêm mê hoặc , nếu là thanh mai trúc mã, vậy cùng oan hồn kia lại có gì liên quan chứ?
Lần này không chờ Thượng Quan Mộc hỏi, Viên Tử Hàm liền đoạt trước .
” Vậy Tiểu Phương bây giờ ở đâu? Tại sao anh luôn mồm nói xin lỗi cô ấy? Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?”
Viên Tử Hàm trong lòng gấp rút, một hơi hỏi rất nhiều câu, nhưng Lý Thiên Cương trên mặt đất miệng không ngừng nói ‘xin lỗi’ ra, thì không hề nói gì khác .
“Xem ra hôm nay không hỏi được gì, chúng ta trước vẫn là về nhà thôi!”
Thượng Quan Mộc mặt mang ý cười, nhìn Viên Tử Hàm nói. Hiện tại hết thảy đều đã cho thấy, Lý Thiên Cương mới là nhân vật chủ đạo trong chuyện này , muốn tìm được bản thiết kế chỉ cần dán mắt vào Lý Thiên Cương là được, phạm vi đã muốn thu nhỏ rất nhiều, tương đối ma nói cũng dễ dàng một chút, nhưng Lý Thiên Cương kiên quyết không chịu mở miệng như vậy, cũng thật khiến hắn có chút khó khăn.
Lúc say rượu, ý thức sẽ bạc nhược nhất, nhưng hắn ngay cả cái thời khắc này cũng có thể giữ kín như bưng, nếu muốn từ miệng hắn nói ra chân tướng sự việc thì càng không dễ dàng .
Viên Tử Hàm nhìn nhìn Thượng Quan Mộc, lại nhìn nhìn Lý Thiên Cương trên mặt đất miệng nỉ non không rõ, nhìn cái dạng này, cậu cũng cảm thấy lời Thượng Quan Mộc nói rất chính xác. Không cam lòng đứng lên, chuẩn bị rời đi.
Hai người sóng vai mà đi, khi đi sắp tới xe, Viên Tử Hàm đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Lý Thiên Cương bên kia.
” Sao vậy?”
Thượng Quan Mộc hỏi. Chẳng lẽ vẫn cảm thấy không cam lòng, còn muốn quay lại ép hỏi lần nữa.
“Chúng ta như thế này đi, không tốt lắm đâu! Hôm nay trời rất lạnh, nếu thật sự cả đêm nằm ở ngoài, ngày mai phỏng chừng phải vào bệnh viện “
Thượng Quan Mộc nhìn Viên Tử Hàm, đã hiểu được ý tứ của cậu . Viên Tử Hàm đây lại bắt đầu phát sinh ý tốt, chẳng lẽ Âu Tiểu Lan ám như vậy cậu ta còn chưa ăn đủ sao!
” Cậu muốn làm thế nào thì làm thế đó? Hỏi tôi làm gì?”
“Vừa rồi ở khách sạn, thấy Lý Thiên Cương giống như đã chọc giận anh “
” Oh, nói như vậy, cậu đây là bắt đầu suy nghĩ cho tôi “
Thượng Quan Mộc nghe Viên Tử Hàm trả lời xong, trong lòng rất cao hứng. Nhưng Viên Tử Hàm nghe thấy Thượng Quan Mộc nói như vậy, cũng rất kích động , cố gắng cãi lại.
“Không có, tôi chỉ yêu cầu anh phối hợp mà thôi, tôi mới không thèm quan tâm suy nghĩ của anh “
Thượng Quan Mộc khóe như trước cong lên , Viên Tử Hàm phản ứng như thế hắn đã sớm liệu đến. Lý Thiên Cương hôm nay không phối hợp khiến hắn có chút tức giận , hắn cũng không phải thánh nhân, bị bệnh cùng hắn lại có gì quan hệ. Nhưng nghĩ tới Viên Tử Hàm cũng để ý tới suy nghĩ của mình, tâm tình nhịn không được tốt lên mấy phần . Cho nên Viên Tử Hàm muốn làm thế nào hắn đều sẽ phối hợp.
Thượng Quan Mộc gật đầu với Viên Tử Hàm, tỏ vẻ mình sẽ phối hợp.
“Thật chứ, vậy thật tốt quá, chúng ta bây giờ khiêng hắn tới trước cửa, sau đó tôi nhấn chuông, chúng ta nhanh chóng chạy đến bên kia, ngàn vạn lần không để người khác phát hiện “
Viên Tử Hàm nói xong, liền rất vui sướng chạy tới. Đem Lý Thiên Cương nâng lên! Thượng Quan Mộc mặc dù có chút không muốn, nhưng thấy bộ dáng Viên Tử Hàm như vậy, cũng chỉ vui vẻ làm theo . Hai người hợp sức rất dễ dàng đem Lý Thiên Cương khiêng tới cửa. Xem ra Lý Thiên Cương ý thức thật sự là không rõ , nên trong quá trình hắn bị khiêng đi, thủy chung cũng không hừ một tiếng.
Viên Tử Hàm liên tiếp ấn chuông cử mấy cái, đem lỗ tai ghé vào trên cửa nghe động tĩnh bên trong, biết tiếng bước chân đát đát đát càng lúc càng rõ ràng , nhanh chóng kéo Thượng Quan Mộc trốn vào gốc cây.
Cửa vừa mở ra, quả nhiên là Giang Diễm Lệ, đứng ở bên cạnh cô ta còn có Âu Tiểu Lan. Hai người trên mặt đều có chút u ám, thoạt nhìn thần sắc cũng không khá lắm. Bởi vì Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người trốn ở vị trí so với cửa biệt thự cũng không xa, cho nên sắc mặt của Giang Diễm Lệ cùng Âu Tiểu Lan đều được hai người bên kia nhìn thấy rõ ràng.
Xem ra chướng khí này càng lúc càng lợi hại rồi , ngay cả các cô ấy cũng không thể may mắn thoát khỏi. Hai người nhìn nhau, tâm tư khác nhau.
“Họ Lý, anh đứng lên cho tôi!”
Thanh âm Giang Diễm Lệ bén nhọn vang lên, tại nơi vắng vẻ hoang vắng này, thế nhưng có vẻ vô cùng khủng bố. Bên kia hai người đàn ông núp dưới góc cây cũng bị âm thanh kỳ quái này lôi kéo, dùng ánh mắt không thể ngờ được nhìn người phụ nữ bên kia.
Giang Diễm Lệ một thân váy ngủ mềm mại, ôm lấy thân hình lả lướt, hơn nữa khuôn mặt rất đẹp, thật sự là phong tình vạn chủng, đối đàn ông mà nói đích thật là có sức hấp dẫn rất lớn, cũng khó trách Lý Thiên Cương sẽ lấy cô ta. Nhưng lúc này hành vi của cô ta cùng với khuôn mặt trở nên trái ngược, điều này khiến Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc rất khó hiểu.
” Anh cái lão đàn ông này, lão nương ở nhà chờ lâu như vậy, cư nhiên quay về lại say khướt, sao không chết cùng mấy đứa con gái bên ngoài đi, còn trở về để làm gì “
Giang Diễm Lệ bây giờ rất tức giận, cô còn tưởng rằng lấy Lý Thiên Cương, sau này có thể giống như những phu nhân nhà giầu khác, sống phóng túng, muốn thế nào được thế đó. Cho nên lúc ấy cho dù biết Lý Thiên Cương có gia đình như thế nào? Chỉ cần cô muốn, thì không có gì không chiếm được. Sự thật chứng minh, cô thật sự có thể. Lợi dụng một đứa nhỏ không tồn tại, còn không phải đem hắn cột chặt chẽ.
Giang Diễm Lệ cũng thừa nhận, bất luận là cô cùng Lý Thiên Cương trước khi kết hôn hay là sau khi kết hôn , trên phương diện tiền bạc, Lý Thiên Cương trước giờ không hề khắc chế đối với cô, nhưng những thứ vật chất này đã không thỏa được cô . Cô cần là một người đàn ông thật tình quan tâm đến mình, mà từ sau khi kết hôn, chờ khi chân chính trở thành nữ chủ nhân của khu nhà cao cấp này, Lý Thiên Cương về sinh lý luôn không thể thỏa mãn mình.
Ban đầu còn cho rằng là do áp lực quá lớn, có thể chỉ chớp mắt sẽ qua đi, nhưng hắn ở trước mặt mình trước giờ không trở thành một người đàn ông chân chính. Giang Diễm Lệ thật sự nghi ngờ, Lý Thiên Cương không phải là do lớn tuổi, mà là vì căn bản không làm được. Cho nên cô mới có thể đối với Thượng Quan Mộc ảo tưởng như vậy. Nhưng Thượng Quan Mộc mềm cứng không ăn, cố tình thích một người con trai.
” Chị họ, bỏ đi, anh rể anh ấy hình như đã thật sự say tồi , chúng ta vẫn là dìu anh ấy vào nhà trước!”
Âu Tiểu Lan vẻ mặt mệt mỏi hướng Giang Diễm Lệ đang nổi giận đùng đùng nói. Nhưng cô không nói lời nào còn tốt hơn, vừa nói, càng chọc cho lửa giận của Giang Diễm Lệ phát lên người cô .
“Dìu cái gì mà dìu, muốn dìu tự em đi mà dìu, một đám đều là cái dạng này, bây giờ tôi nhìn thấy các người tôi liền khó chịu. Một người làm ăn không tốt thì mỗi ngày say khướt về nhà, một người thất tình thì mỗi ngày ủ rũ, không khí vốn rất tốt, vừa nhìn thấy khuôn mặt khó coi của các người còn có thể tốt chỗ nào, cả ngày giống như khóc tang “
Đối mặt Giang Diễm Lệ, Âu Tiểu Lan gắt gao cắn chặt môi anh đào màu hồng, buông xuống ánh mắt không nói một câu.
____________