Nam Quân Nữ Gả

Chương 48: Chương 48: Chương 32.2




Hứa Úy nhìn thấy vậy thì kéo kéo khóe miệng, nhẹ nhàng vuốt vuốt hàng lông mày.

“A...” Âm thanh chế nhạo lại vang lên lần nữa: “Gương mặt đỏ hồng này......Còn vượt qua cả giống khoai lang lớn ở vườn sau của Ban cấp dưỡng nữa!”

“Khoai lang....” Bị ánh mắt xem xét vô cùng nghiêm túc của Hứa Úy làm cho thất thần, trong chốc lát An Hòa còn chưa phản ứng kịp.

“Công tác xóa nạn mù chữ đã triển khai lâu như vậy, làm sao lại để em qua trót lọt như vậy chứ?” Hứa Úy líu lưỡi nói: “Thì ra trẻ con trong thành phố ngay cả khoai lang cũng không biết? Hôm nay để đại ca dạy cho em biết một từ vựng rất thông dụng --- khoai lang, chính là khoai lang, là khoai ngọt, chính là khoai lang, thông dụng mà nói --- chính là khoai lang trong truyền thuyết ! ! ! !”

Chỉ số thông minh bị vũ nhục, An Hòa nhất thời kích động vô cùng.

“Anh mới là khoai lang! Anh mới là khoai lang! Anh mới là khoai lang! Anh còn không bằng cả khoai lang! Anh.....Chính là củ khoai tây!!”

“Hắc!” Hứa Úy cong khóe miệng, nói: “Xem thường khoai tây sao! Anh dù có là khoai tây cũng không thích nghe em nói lời này! Nói đi cũng phải nói lại, khoai lang với khoai tây cũng có nhiều chỗ tương xứng lắm! Nếu em muốn làm khoai lang, anh chịu ủy khuất một chút làm khoai tây cũng được a---a---hắt xì!!!!”

“Anh còn dám nói người ta làm phản....Anh tự nhìn lại mình xem, hắt hơi một cái cũng làm cho rừng núi rung chuyển, nếu em mà là đặc vụ á--- anh cũng không chạy thoát được đâu 'gian tế' ạ!” An Hòa ngoài miệng nói như vậy, nhưng thân mình lại vẫn hướng về phía Hứa Úy tựa gần vào.

“Này---” An Hòa kéo áo khoác tây trang trên người mình ra, bĩu môi gọi Hứa Úy: “Vào đây.”

“Hử?” Ánh mắt khó hiểu.

“Còn nói người ta thất học.....Nhìn chỉ số thông minh của anh xem....” An Hòa trợn trừng mắt đem một nửa bên áo khoác quấn lên người Hứa Úy.

“Tài nguyên chung!”

“Ha ha....” Hứa Úy cười sung sướng: “Phải nói là tài nguyên của anh, hai ta dùng chung?!”

“Ít nói nhảm thôi.” An Hòa nghiến răng nghiến lợi.

“Tuy rằng giới tính đặc thù cũng không tính là rõ ràng...Nhưng niệm tình em đến cùng vẫn là một cô gái.......Anh liền ăn chút thiệt thòi, chịu chút ủy khuất đi.” Hứa Úy vừa nói vừa sửa sang lại cái áo khoác đang đắp trên người.

An Hòa cố nhịn xuống xúc động muốn đánh người, hít thở một hơi thật sâu không lên tiếng.

Hai người cứ dựa vào nhau như vậy một lúc lâu, cho đến khi Hứa Úy cảm giác được cả người An Hòa nhẹ run lên.

“Làm sao thế .... Run lẩy bẩy giống như bị điện giật vậy?” Tuy ngoài miệng nói thế, nhưng vẫn duỗi cánh tay dài ra, kéo thân mình mềm mại của An Hòa ôm vào trong ngực mình. “Lạnh thì nói là lạnh, không cần ở chỗ này cùng Gia giả làm sói đuôi dài.”

An Hòa uốn éo người giãy giụa, cuối cùng kháng nghị chấm dứt trong thất bại.

Cảm nhận được nguồn nhiệt tản mát ra từ lồng ngực kiên cố của anh, An Hòa dứt khoát yên tâm thoải mái hưởng thụ nhiệt độ ấm áp trên cơ thể này.

Nguồn nhiệt nhân công năng lượng mặt trời, không cần thiết phải uổng phí!

Thấy An Hòa khó có khi an phận làm tổ trong lòng mình, khóe miệng Hứa Úy câu thành một đường cong, trong lòng chợt nảy sinh ý muốn chế nhạo ham muốn của cô.

“Lần này, xem như anh hiểu rõ rồi.....Vốn là có người sớm có mưu đồ bất chính với anh rồi a........Không ngờ em thế nhưng lại một mực chờ đợi đến nơi rừng núi hoang vu này để tiến hành kế hoạch nhúng chàm anh a?!” Hứa Úy một bên nhếch miệng cười, hai tay thì âm thầm buộc chặt cả người An Hòa lại.

“Nhìn bây giờ xem.....Rốt cuộc là ai nhúng chàm ai đây!!” Nói xong, tay An Hòa bấm một cái bên hông Hứa Úy.

“A - - - thì ra em thực sự đến đây để khảo nghiệm anh!” Hứa Úy khẽ nheo mắt lại, ánh mắt đen tối, hơi thở tràn ngập mùi nguy hiểm: “Nhóc con, Gia nói cho em biết, nếu em mà chọc Gia phát hỏa, vậy người chịu trách nhiệm dập lửa chính là em luôn đấy. Đến lúc đó....hắc hắc” Hứa Úy làm bộ lưu manh sờ soạng cái cằm của mình, nói: “Dù cho em có la rách cổ họng cũng không ai đến cứu em đâu!”

Lời thoại này......Biểu cảm này...Anh còn có thể lưu manh, dung tục thêm chút nữa không?

Nhưng mà có câu nói - - - Trời mưa ngồi làm giày rơm, rảnh rỗi không có việc làm sao. Vì thế người trước nay không có mấy tính hài hước như An Hòa lần này phá lệ phối hợp đùa giỡn nói: “Xé cổ họng - - - xé cổ họng - - “

Mỗ Hòa nào đó hô xong còn làm bộ trang nghiêm nhìn thẳng Hứa Úy nói: “Trong lúc chưa có ai đến, anh nên suy nghĩ cho kỹ càng, đừng nên vọng động.”

Hứa Úy đầu tiên là hung hăng quét mắt tới, nhưng khi ánh mắt rét lạnh quét qua gương mặt xinh đẹp được ánh trăng chiếu sáng của cô, ý thức của Hứa Úy như bị đình trệ, thân thể không chịu khống chế liền hướng về phía An Hòa áp sát xuống.

Ngay sau đó, phiến môi mỏng của anh nhẹ nhàng in xuống làn môi hồng mềm mại của An Hòa.

Tác giả có lời muốn nói: First kiss đã tới, cái ấy còn có thể xa sao.....khụ khụ!! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.