Chương 792: Cầu hôn lãng mạn nhất (22)
“Tốt!” Đường Thời ngoài miệng đồng ý, thế nhưng ánh mắt nhìn qua Cố Khuynh Thành, rõ ràng một bộ căn em không thắng được. ∷. . ! !
Cố Khuynh Thành âm thầm cắn răng, tiếp tục nhấn mạnh: “Em muốn anh quỳ trước mặt mọi người, rồi hát bài quả táo nhỏ!”
Đường Thời trực tiếp dùng hành động đồng ý Cố Khuynh Thành, đưa hộp xúc xắc tới tay Cố Khuynh Thành, nói: “Ưu tiên phụ nữ.”
Cố Khuynh Thành cũng không khách khí, trực tiếp ném xúc xắc, xúc xắc lật chuyển, dừng lại: Hai điểm.
Cố Khuynh Thành không thể tin được mở to hai mắt, hai điểm? Đây chẳng phải đại biểu cho việc Đường Thời tùy ý ném được ba điểm là thắng cô sao?
Đường Thời không nhịn được cười ra tiếng, tại tiếp xúc đến ánh mắt phẫn nộ của Cố Khuynh Thành, anh vội vàng dừng cười, cầm lên xúc xắc lên, nhìn kỹ, sau đó ném ra.
Cố Khuynh Thành cảm thấy khẳng định là mình sẽ thua, có vẻ hơi mất hết cả hứng, nhưng mà sau khi xúc xắc quay, dừng lại, lại là một điểm.
Cố Khuynh Thành chớp mắt mấy cái, không thể nào... Cô ném hai điểm, cảm thấy mình đã đủ chết, kết quả Đường Thời lại là một điểm, còn nhỏ hơn so với cô?
Trong nháy mắt Cố Khuynh Thành nghiêng đầu, vừa định mở miệng nói với Đường Thời “Có chơi có chịu, tranh thủ thời gian trước mặt mọi người quỳ xuống hát bài quả táo nhỏ cho em!”, phục vụ viên đột nhiên đi tới: “Cố tiểu thư, Đường tiên sinh, hiện tại nên cắt bánh kem.”
Lời Cố Khuynh Thành đến miệng một, đành phải nuốt xuống.
Đường Thời hơi hơi nghiêng đầu, áp môi nhắm ngay bên tai Cố Khuynh Thành, thấp giọng nói: “Tất cả mọi người đang chờ cắt bánh kem, chờ cắt xong, anh xẽ quỳ trước mặt mọi người cho em.”
Thực ra Cố Khuynh Thành chỉ là thuận miệng nói một câu nói đùa, cô căn bản không có ý định để Đường Thời ngay trước nhiều người như vậy, quỳ xuống hát cho cô, cho nên khi Đường Thời nói xong câu đó, Cố Khuynh Thành không nhịn được che miệng cười một tiếng, liền cùng Đường Thời đứng lên, vai sóng vai hướng đi vào giữa đại sảnh bữa tiệc.
Đèn trong đại sảnh bữa tiệc, toàn bộ đều tắt, mấy phục vụ đẩy một chiếc xe, phía trên để chiếc bánh kem nhiều tầng, cắm hai mươi sáu ngọn nến, chậm rãi đi tới.
Phía trong đại sảnh bữa tiệc, vang lên tiếng nhạc sinh nhật vui vẻ, tất cả mọi người trăm miệng một lời hát lên Bài Ca Sinh Nhật.
Khi mọi người hát xong, bánh kem vừa lúc đẩy tới trước mặt Cố Khuynh Thành, cô ở trước vong người, đồng loạt thổi tắt nến trên bánh kem, sau đó ánh đèn đại sảnh bữa tiệc sáng lên, Cố Khuynh Thành cầm dao, dưới trợ giúp của phục vụ, cắt bánh kem, chia bánh kem.
Bữa tiệc sinh nhật của Cố Khuynh Thành, để việc cắt bánh kem lưu lại cuối cùng, lúc này đã khuya, tuy nhiên rất nhiều người không hề ăn, nhưng vẫn cầm một phần bánh kem, ý nghĩa tượng trưng ăn một chút.
Ăn xong bánh kem, chính là tiễn khách mời.
Thân là nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật, Cố Khuynh Thành lại cùng Đường Thời rời đi sớm một phút đồng hồ, xuất phát qua cửa chính khách sạn lớn Kinh Thành.
Chẳng biết lúc nào, cửa chính khách sạn lớn Kinh Thành, trải một thảm đỏ mới tinh, Cố Khuynh Thành kéo cánh tay Đường Thời, đi ra cửa xoay, đứng ở ngoài cửa hai mét, dừng lại, sau đó liền thấy không ít khách mời tham gia sinh nhật của cô, đã từ trong đại sảnh đi tới.
Cố Khuynh Thành mỉm cười chuẩn bị tiễn khách, Đường Thời đứng ở bên cạnh cô, lại đột nhiên nói ra một câu: “Vừa mới chơi xúc xắc, em thắng, nói để cho anh quỳ trước mặt, đúng không?”
Cố Khuynh Thành bị Đường Thời nói một câu, còn chưa có xoay người, vốn là Đường Thời còn đang sánh vai với cô, đột nhiên bước tới một bước, cứ quỳ một gối xuống trước mặt cô như vậy.