Chương 755. Dũng cảm quên mình chắn đao (5)
Editor: Quỳnh Nguyễn
. Tứ Nguyệt vốn tưởng rằng đẩy cửa phòng ngủ ra sẽ nhìn thấy một mảnh bừa bãi, nhưng mà không nghĩ tới trong phòng ngủ cũng rất chỉnh tề, khăn trải giường đỏ thẫm lót trên giường lớn chỉ hơi có chút nếp uốn, trên thảm trải sàn cũng rất sạch sẽ không có nhìn thấy vật phòng tránh có thai.
Tứ Nguyệt hơi hơi giật mình ngây ra một lúc, liền đi trong phòng tắm tắm một cái, rửa mồ hôi trên người ra, sau đó thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, cầm túi và cái chìa khóa xe, mang theo quà tặng đêm qua mình mua cho Thủy Quả Đường, liền đi ra phòng ngủ.
Tứ Nguyệt về nhà không thấy được bóng dáng Tô Niên Hoa, hoàn toàn không có ngạc nhiên, chỉ cho là Tô Niên Hoa và hai cô gái kia cùng rời khỏi, nhưng mà cô vừa mới đẩy cửa phòng ngủ ra liền nhìn thấy cửa thư phòng đối diện bị người đẩy ra, Tô Niên Hoa mặc một thân áo ngủ từ bên trong đi ra.
Tứ Nguyệt nháy mắt giật mình ngay tại chỗ, anh vậy mà ở nhà?
Tô Niên Hoa nhìn thấy Tứ Nguyệt êm đẹp xuất hiện, biểu tình không có một chút thay đổi, vẫn là cái loại này vẻ mặt mang theo một tia trào phúng như cũ, chỉ nhàn nhạt liếc cô một cái, coi như cô không tồn tại, trực tiếp hướng về phía bình nước bên cạnh đi đến, tự nhiên rót một chén nước liền ngẩng đầu lên uống ừng ực.
Tứ Nguyệt ở thời điểm Tô Niên Hoa đặt cốc nước xuống thì tinh thần mới hơi hơi trở về, cô biết đối với hành động mỗi ngày của mình Tô Niên Hoa hoàn toàn không có hứng thú, lại vẫn nói: “Hôm nay Chủ nhật, em muốn trở về biệt thự Tây Giao, thuận tiện đi xem Thủy Quả Đường.”
Quả nhiên không ngoài dự kiến Tứ Nguyệt, Tô Niên Hoa nghe được những lời cô nói này, ngay cả mặt mày đều không có chớp động một chút, nhìn cũng chưa từng nhìn cô một cái, liền trực tiếp lại hướng thư phòng.
Tứ Nguyệt nhìn cửa thư phòng đóng chặt vài giây, liền mang theo đồ đạc đi ra cửa chính.
Tô Niên Hoa ngồi ở trong thư phòng, nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa đóng cửa, sau đó mở điện thoại di động gọi cho Lâm Cảnh Thần: “Lão Tam, hiện tại anh ở nơi nào? Cùng ai? Anh tôi cũng ở đó? Thật đúng là hiếm lạ, vậy được, ta liền đến...”
---
Thời điểm Tứ Nguyệt đến nhà cũ Đường gia đã là ba giờ buổi chiều, đúng lúc Trương tẩu ở trong sân tưới hoa nhìn thấy Tứ Nguyệt lái xe tiến vào, lập tức đứng lên đặt bình phun ở bên cạnh, liền vội vội vàng vàng hướng về phía xe Tứ Nguyệt nghênh đón.
Xe ngừng ổn định, Tứ Nguyệt đẩy cửa, vừa mới bước xuống một chân, Trương tẩu liền mở miệng nói: “Nguyệt tiểu thư, ngài đã tới?”
Tứ Nguyệt cười hô một tiếng: “Trương tẩu.”
Sau đó liền mở ra hòm phía sau, xách quà tặng mình mua cho Thủy Quả Đường xuống.
Trương tẩu vội vàng đỡ lấy.
Bất quá Tứ Nguyệt quen thuộc đối với nhà cũ Đường gia, cô ngựa quen đường cũ đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy lầu một không ai liền trực tiếp đi lầu hai, mới vừa lên lầu hai Tứ Nguyệt liền nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng trẻ sơ sinh bên trong, cô đi lên phía trước đẩy cửa ra liền nhìn thấy Cố Khuynh Thành, Đường phu nhân và Cố phu nhân mang theo hộ lý ở trong phòng em bé đùa với Thủy Quả Đường.
“ Tiểu Nguyệt đến đây?” Cố phu nhân thấy Tứ Nguyệt vào đầu tiên.
Sau đó Cố Khuynh Thành liền ôm Đường Quả nhìn về ngưỡng cửa, nhìn thấy Tứ Nguyệt khóe thì môi cong cong liền đứng lên: “Tiểu Nguyệt.”
Tứ Nguyệt đi lên phía trước, tiếp nhận Đường Quả trong tay Cố Khuynh Thành ôm đùa hai câu, sau đó lại phân biệt nhìn Đường Thủy và Đường Đường, mãi cho đến khi Thủy Quả Đường lại ngủ, lúc này Tứ Nguyệt và Cố Khuynh Thành mới từ phòng trẻ sơ sinh ra ngoài, Cố Khuynh Thành vốn muốn mang Tứ Nguyệt đi phòng Đường Thời ngồi, nhưng mà nghĩ đến giám định DNA, tâm tình Cố Khuynh Thành thoáng trở nên sa sút.