Chương 756. Dũng cảm quên mình chắn đao (6)
Editor: Quỳnh Nguyễn
Cô nghĩ đến từ khi mình sinh Thủy Quả Đường cực kỳ ít đi ra ngoài, cho nên liền đề nghị với Tứ Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, nếu không thì chúng ta đi nội thành cơm chiều đi?”
Tứ Nguyệt tự nhiên không có dị nghị.
--
Tứ Nguyệt khởi động xe.
Trên đường hướng nội thành, Cố Khuynh Thành vốn nghĩ gọi điện thoại cho Đường Thời nói cho anh cô đi ra ngoài cùng Tứ Nguyệt, nhưng mà nghĩ đến hôm nay công việc anh bận bịu, vì thế liền gửi cho anh một cái tin nhắn.
Ai ngờ tin nhắn mới vừa gửi đi, Đường Thời lập tức gọi điện thoại.
Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm màn hình ước chừng năm giây mới nghe, bên trong truyền đến giọng ôn hòa nhẹ nhàng của Đường Thời: “ Em và Tiểu Nguyệt chuẩn bị đi nơi nào? Nơi này của anh rất nhanh sẽ xong việc, đợi lát nữa anh đi tìm các em.”
Lần này Cố Khuynh Thành vì giám định DNA mà phiền lòng, sở dĩ cô ra ngoài cùng Tứ Nguyệt đơn giản là muốn thả lỏng tâm tình của mình tâm tình của mình, cho nên nghĩ một chút liền mở miệng cự tuyệt: “Em và Tiểu Nguyệt ước hẹn chỉ có hai người chúng ta.”
Ngược lại Đường Thời không miễn cưỡng, ha ha nở nụ cười hai tiếng bên kia điện thoại: “Cũng được, chờ thời điểm trở về thì gọi điện thoại cho anh, anh đi đón em.”
Lần này Cố Khuynh Thành không có cự tuyệt, nhẹ nhàng “Uh`m” một tiếng đối với trong điện thoại.
--
Cố Khuynh Thành và Tứ Nguyệt chọn khách sạn lớn Bắc Kinh ăn cơm chiều, sau đó ra ngoài đã là chín giờ, Thủy Quả Đường ba người hộ lý chăm sóc, không cần Cố Khuynh Thành quan tâm cái gì.
Cô vốn đáp ứng Đường Thời, trước khi về nhà gọi điện thoại để cho anh tới đón mình, nhưng mà đi ra khách sạn lớn Bắc Kinh Cố Khuynh Thành có chút chẳng muốn về nhà, vì thế liền đề nghị Tứ Nguyệt đi tìm cái quán bar yên tĩnh uống chút rượu.
Tứ Nguyệt nhìn thoáng qua thời gian còn sớm, nghĩ đến bản thân trở về nhà cũng là một người gối đầu một mình khó ngủ, liền lái ô tô chở Cố Khuynh Thành về phía sau biển.
Trên đường bên hồ Hậu Hải đều là quán bar, bên trong hát tình ca tình ái dào dạt, thời điểm đi qua một quán rượu, bên trong vừa lúc truyền đến 《 ngày này sang năm 》 của Trần Dịch Tấn, bước chân Tứ Nguyệt ngừng một chút liền đề nghị: “Nhà này nha?”
Cố Khuynh Thành gật đầu đồng ý, hai người đi vào, tìm chỗ có vẻ tương đối hẻo lánh ngồi xuống.
Người đàn ông hát kia cực kỳ trẻ, ngọn đèn sáng ngời chiếu xuống làn da có chút trắng, anh ta vừa đánh đàn ghi-ta vừa hát ca khúc của Trần Dịch Tấn, giọng anh ta ngược lại có vài phần tương tự Trần Dịch Tấn, cộng thêm cố ý bắt chước, cũng là làm cho người ta hưởng thụ.
“ Người này hát cũng không tệ lắm.” Tứ Nguyệt mở chai rượu rót một chén rượu cho Cố Khuynh Thành, mở miệng nói.
Cố Khuynh Thành bưng chén rượu lên hướng về phía chén rượu Tứ Nguyệt va chạm, sau đó nhẹ nhàng “Uh`m” một tiếng, liền ngẩng đầu lên uống vào ừng ực.
Tứ Nguyệt nhìn Cố Khuynh Thành uống rượu có chút nhanh, nhịn không được lên tiếng: “Tâm tình không vui?”
Cố Khuynh Thành cười cười không nói gì, chỉ uống một hớp lớn, cồn theo cổ họng vào trong bụng có cảm giác nóng cháy, sau đó đặt chén rượu xuống, mượn ánh sáng yếu ớt có chút mờ tối trong quán bar, nhìn Tứ Nguyệt trước mặt hỏi một vấn đề khác: “Tâm tình ta không vui như thế nào cũng không phải cái chuyện gì lớn, ngược lại gần đây cậu như thế nào?”
Tứ Nguyệt vừa nghe đến vấn đề này, khóe môi theo thói quen gợi lên một nét cười tự giễu, cô từ từ đong đưa chén rượu, ngữ khí nghe qua có chút nhẹ nhàng bâng quơ: “ Ta có thể như thế nào? Vẫn là bộ dáng hồi trước.”