Editor: Quỳnh Nguyễn
Đường Thời muốn không cần đi quấy rầy Cố Khuynh Thành, một mặt khắc chế không được lại làm chuyện gì đó vì Cố Khuynh Thành.
Trước một ngày từ Mĩ quốc trở về, Đường Thời đặc biệt để cho Trương Tiểu Tả đi siêu thị một chuyến, mua mấy lọ lần trước đi dạo siêu thị cho Cố Khuynh Thành, cô muốn tìm cái sữa bột nước ngoài kia.
Anh đặt vé máy bay chín giờ buổi sáng, bay mười mấy giờ trên không đến Bắc Kinh đúng lúc là mười hai giờ giữa trưa.
Đường Thời trở về công ty một chuyến, xử lý văn kiện chồng chất trong một đoạn thời gian anh đi công tác, gần tối lúc tan tầm anh nhận được điện thoại Lục Nhiên gọi đến, nói đêm nay có tiệc từ thiện, hỏi anh muốn cùng nhau tham dự hay không.
Đường Thời nghĩ một chút, lấy cớ cự tuyệt, đúng sáu giờ tan tầm trở về khu nhà ở, tắm rửa một cái thay đổi quần áo thường ngày, thời điểm cầm quần áo bẩn ném vào cái sọt, Đường Thời nhìn thấy sữa bột mình mang từ Mĩ quốc cho Cố Khuynh Thành.
Đường Thời nhìn thoáng qua thời gian, tám giờ buổi tối, cách thời gian tan tầm ở hội sở Tô Uyển của Cố Khuynh Thành còn một giờ.
Đường Thời do dự một chút, trực tiếp cầm cái chìa khóa xe, mang theo sữa bột mua cho Cố Khuynh Thành trực tiếp xuống lầu lái xe đi hội sở Tô Uyển.
Một đêm kia sau khi Cố Khuynh Thành nói chuyện điện thoại cùng Đường Thời xong, thỉnh thoảng hai người sẽ ở Microblogging trò truyện với nhau, lúc này Cố Khuynh Thành tan tầm, từ trong hội sở đi ra nhìn thấy xe Đường Thời ở ngoài cửa cô ngược lại không có xấu hổ khi vừa thấy anh như trước kia, ngược lại đáy lòng nổi lên vài phần mừng rỡ.
Cố Khuynh Thành ngồi trên ghế lái phụ, nhìn bóng đêm ngoài của sổ xe một hồi, một hồi nghiêng đầu đánh giá hai mắt Đường Thời: “Anh trở về khi nào?”
“ Buổi trưa hôm nay đến Bắc Kinh.” Đường Thời liếc kính chiếu hậu một cái, ở phía trước quẹo một chỗ, sau đó chậm rãi dừng xe ở tại cửa tiểu khu Cố Khuynh Thành.
Thời điểm Cố Khuynh Thành đẩy mở cửa xe xuống xe, Đường Thời cũng xuống xe, sau khi anh mở ra cửa xe liền xách túi giấy lớn từ bên trong xe xuống đưa cho Cố Khuynh Thành: “Cho em.”
“ Cái gì đó?” Cố Khuynh Thành mở túi giấy, hướng bên trong liếc mắt một cái, nhìn thấy là sữa bột phụ nữ có thai mình tìm trong nước thật lâu đều không có mua được, vẻ mặt cứng ngắc một chút, lúc này mới nghĩ đến ngày trước thời điểm mình đi dạo siêu thị thuận miệng châm chọc một lần với Đường Thời.
Cô chưa bao giờ biết mình thuận miệng nói vậy mà anh sẽ nhớ ở trong lòng.
Đáy lòng Cố Khuynh Thành nổi lên một tầng ấm áp, anh không phải không có đối tốt với cô, trước kia thời điểm cô suýt nữa bị bắt cóc là anh cứu cô ra, còn ở trong bệnh viện chiếu cố cô lâu như vậy, cái thời điểm kia giống như bây giờ, cô cũng rất cảm động vì anh.
Nhưng mà cô luôn luôn không rõ anh đối với cô tốt như thế, nhìn chân tâm thật ý như thế, nhưng mà vì cái gì còn muốn cho cô uống thuốc tránh thai dài hạn?
Hơn nữa thời điểm anh đối tốt với cô xác thực rất tốt, nhưng mà trở mặt lại cực kỳ vô tình.
Bây giờ anh tốt đối với cô như vậy, có thể duy trì bao lâu?
Có thể hay không... Giống như trước đây, chính cô cũng không rõ mình làm sai ở chỗ nào, anh lại thủ đoạn ngoan độc với cô?
Đường Thời nhìn thấy Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm túi giấy, cúi đầu xuống, chậm chạp không có phản ứng nhịn không được nhíu mi lên tiếng.