Ngâm nước nóng lâu, khó tránh khỏi ra mồ hôi thiếu nước, khi Đường
Thời đang chuẩn bị cầm bình trà lên rót nước, Cố Khuynh Thành đứng ở một bên thấy hành động như vậy của anh, nhớ tới tay anh bị thương, đại não
cũng không làm ra bất kỳ quyết định, người đã nhanh chóng đứng ở trước
bàn đá, giành bình trà trước Đường Thời một bước, rót một ly trà, đưa
cho Đường Thời.
Cố Khuynh Thành vừa mới làm một loạt hành động này, nhanh mà bất ngờ, Đường Thời không có dấu hiệu nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Cố Khuynh
Thành.
Những chỉ qua ba giây, Đường Thời liền chuyển ánh mắt từ trên mặt Cố
Khuynh Thành ra, rũ mi mắt xuống, nhìn chằm chằm ly nước trong bàn tay
của cô, duỗi tay mình không có bị thương ra, trực tiếp cầm lấy tay Cố
Khuynh Thành đang cầm chén trà, giơ lên bên miệng của mình, uống một hơi cạn sạch.
Uống sạch nước trà , Đường Thời không có ý buông tay Cố Khuynh Thành chút nào.
Cố Khuynh Thành không dám rút tay của mình từ trong tay của anh ra, chỉ là dùng sức nắm chặt chén trà trong tay.
Không biết có phải vô ý trong lúc buổi trưa, biết chuyện Đường Thời
đã làm phía sau lưng mình, hiện tại cô cũng không cảm thấy sợ Đường
Thời, vẫn có chút không có thói quen thân mật ở chung cùng Đường Thời
như vậy.
Cố Khuynh Thành rũ mí mắt xuống, thấy nước trên người Đường Thời, đã bốc hơiphân nửa.
Suối nước nóng là lộ thiên, nước trong ao có nhiệt độ cao, đi ra gặp
chút lạnh, nhất là toàn thân ướt nhẹp, khi bốc hơi, càng có chút lãnh.
Cố Khuynh Thành cái khó ló cái khôn, tìm một cái cớ, nói: Em lấy cho anh cái khắn tắm, cẩn thận bị cảm.”
Nói xong, Cố Khuynh Thành rút tay của mình từ trong lòng bàn tay Đường Thời ra.
Lực độ Đường Thời nắm bàn tay cô, hơi gia tăng một cái, nhìn ánh mắt của cô, đột nhiên bất chợt có chút lạnh xuống.
Trong lòng Cố Khuynh Thành hơi hồi hộp một chút, theo bản năng liền
ngừng cử động của mình, giương mắt lên nhìn Đường Thời lần thứ hai, phát hiện vẻ mặt người đàn ông khôi phục lại bình tĩnh, lực nắm tay cô cũng
từ từ buông lỏng.
Một màn vừa rồi, liền giống như là ảo giác của cô.
Cố Khuynh Thành yên lặng không chút tiếng động tiếp tục nhìn hai mắt
Đường Thời, phát hiện vẻ mặt người đàn ông bình thường, cô mới yên tâm
rút tay của mình ra, đặt chén trà ở trên bàn đá, sau đó từ trong đám
khăn tắm màu sắc, cũng không nghĩ nhiều liền rút duy nhất ra một cái
khăn tắm màu xanh lam.
Đây là thói quen nhiều năm Cố Khuynh Thành nuôi dưỡng, cô biết Đường
Thời thích màu lam, cho nên chuẩn bị cho anh tất cả, và cô cũng thói
quen chọn lấy màu lam.
Ở trong lòng cô, kỳ thực cũng không có quá nhiều suy nghĩ gì.
Cái khăn màu xanh kia, lại ở dưới cùng của cả chồng khăn, người bình
thường đềusẽ thuận tay cầm lên cái khăn màu trắng trên cùng, thế nhưng
Cố Khuynh Thành lại chuyển sang rút cái ở cuối cùng, hơn nữa còn là màu
xanh nhạt, cái hành động thừa như vậy, rơi vào trong mắt Đường Thời, thì trở nên có vài mùi vị