Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Chương 374: Chương 374: Thật Là Một Người Bị Bệnh Thần Kinh (4 )




Kết quả Cố Khuynh Thành mới vừa ngủ, điện thoại nội tuyến trên bàn liền vang lên, Đường Thời gọi tới, bảo cô pha ly cà phê.

Cố Khuynh Thành bối rối bò dậy, đi phòng giải khát pha một ly cà phê, bưng đến phòng làm việc Đường Thời.

Từ phòng làm việc Đường Thời đi ra ngoài, Cố Khuynh Thành lần nữa nằm úp sấp ở trên bàn làm việc, lần này cô còn không có ngủ, điện thoại nội tuyến trên bàn lần nữa vang lên, như cũ là Đường Thời gọi tới, bảo cô đưa bản lịch trình vào phòng làm việc.

Liên tục hai lần bị quấy rầy giấc ngủ, Cố Khuynh Thành ở trước mặt Đường Thời tính tình có khá hơn nữa, lúc này cũng có chút mất hứng, cô đè ép căm tức trong bụng, đi chỗ thư ký Trương lễ phép muốn bảng lịch trình, sau đó lại lần đi vào phòng làm việc Đường Thời.

Cố Khuynh Thành ở trước mặt Đường Thời, lá gan từ từ trở nên lớn lên, có đôi khi một chút cảm xúc không vui, cũng dám biểu lộ ra ở trước mặt Đường Thời.

Lúcô đối mặt với thư ký Trương, trên mặt vẫn để nụ cười chân thành, một bước đi vào phòng làm việc Đường Thời, khuôn mặt nhỏ nhắn liền lạnh xuống, sau đó thấy Đường Thời hăng hái, tinh thần khí sảng, đáy lòng trở nên càng khó chịu, cô vẻ mặt bình tĩnh, đi tới trước bàn làm việc Đường Thời, đem báo cáo Đường Thời muốn đặt ở trên bàn làm việc của anh, ngay cả câu “Đường tổng, báo cáo ngài muốn “ cũng không nói, liền trực tiếp đi ra khỏi phòng làm việc Đường Thời.

Thật ra thì đáy lòng Cố Khuynh Thành không phải là không vì cử chỉ mới vừa tức giận của mình cảm thấy sợ, cô nghĩ một lát, nhưng không bối rối được bao lâu, đã lần nữa gục ở trên bàn rồi.

Lần này, cô ngay cả cái tư thế thoải mái cũng tìm không được, điện thoại nội tuyến của Đường Thời lần nữa gọi tới: “Đem tư liệu lát nữa phải họp vào.”

Cố Khuynh Thành tức giận đứng lên, tìm thư ký Trương muốn tài liệu, ôm vào phòng làm việc Đường Thời.

Người đàn ông đối mặt với cô mới vừa giận dỗi, chẳng những không hiện ra chút không vui nào, ngược lại hình như vẻ mặt vui vẻ hơn vài phần, Cố Khuynh Thành đáy lòng lo lắng thoáng cái biến mất, cô đi tới trước bàn làm việc Đường Thời, đem tài liệu “Bộp “ một tiếng, nặng nề vỗ vào trên bàn làm việc Đường Thời, sau đó nộ khí đằng đằng trừng mắt liếc Đường Thời, phồng má đi ra khỏi phòng làm việc Đường Thời.

Cố Khuynh Thành biết, đây chỉ là vừa mới bắt đầu, tí nữa công việc Đường Thời lu bù lên, tội cô ngay cả thời gian cũng không có.

Tại sao người kia buổi tối có thể ngủ, mà cô lại phải làm thêm giờ, tại sao phải anh chuyện gì cũng muốn chỉ huy cô làm, trong phòng làm việc nhiều thư ký như vậy, tại sao khiến cô mệt như chó vậy?

Cố Khuynh Thành càng nghĩ, càng thấy căm tức, vừa vặn lúc này điện thoại trên bàn lần nữa vang lên, cô nhìn lướt qua, vẫn là Đường Thời gọi điện thoại nội tuyến, Cố Khuynh Thành trong bụng hỏa khí thoáng cái bừng đến lớn nhất, cô nghĩ cũng không có nghĩ nhấc máy lên, căn bản không nghe Đường Thời nói chút gì, lập tức treo máy.

Sau đó, Cố Khuynh Thành vẫn cảm thấy tức giận trong cơ thể chưa tiêu tan, cho nên cầm lấy điện thoại riêng của mình gọi cho Đường Thời, đợi Đường Thời bắt máy, cô liền cúo, sau đó lại gọi qua, chờ Đường Thời nghe, cúp...

Cố Khuynh Thành nhiều lần lại nhiều lần, lúc này mới cảm thấy trong cơ thể thư thái một chút, cô cũng không đợi Đường Thời lao ra phòng làm việc tìm cô tính sổ, chính mình trước hết giơ điện thoại lên, đi vào phòng làm việc Đường Thời.

Cố Khuynh Thành hoàn toàn không để cho Đường Thời cơ hội mở miệng nói chuyện, trực tiếp bùm bùm mở miệng nói: “Đường Thời, anh có nhiều thư ký như vậy, tại sao chuyện gì cũng bắt em phải làm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.