Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Chương 300: Chương 300: Thật Sự Quan Sát Cẩn Thận (10)




Editor: Quỳnh Nguyễn Nhưng mà Cố Khuynh Thành vẫn cầm lấy chiếc đũa, gắp thịt viên Đường Thời thích ăn đặt ở trong chén của anh.

Cố Khuynh Thành gắp thức ăn vẫn còn không quên cẩn thận quan sát phản ứng Đường Thời, cô phát hiện vẻ mặt người đàn ông không có càng thêm trầm thấp liền yên tâm rất nhiều, vì thế liền lục tục bỏ thêm một chút đồ ăn khác vào chén của Đường Thời.

Mỗi một món ăn bỏ vào, vẻ mặt Đường Thời liền dịu đi một chút, đến cuối cùng Cố Khuynh Thành cũng thoải mái theo, cô nhìn Đường Thời vẫn chưa giơ chiếc đũa lên ăn cơm, nhịn không được lên tiếng nói: “Đường tổng, anh cũng ăn một chút gì đi.”

Sắc mặt Đường Thời nháy mắt trở nên khó coi hơn so với thời điểm vừa rồi, thanh âm thanh âm cũng là lạnh rét thấu xương: “ Cô đây là muốn để cho sau khi tôi động đũa mình liền yên tâm thoải mái ăn?”

Rõ ràng vừa mới tốt, tại sao đột nhiên kỳ quái như vậy?

Cố Khuynh Thành bị cảm xúc biến hóa chợt mưa chợt nắng của Đường Thời khiến cho có chút bó tay, cô kích động lắc đầu: “Không phải, không phải.”

Nói xong liền theo bản năng ngẩng đầu nhìn Trương tẩu cầu cứu.

Ngay từ đầu Trương tẩu liền biết, Thời thiếu gia là vì từ “Đường tổng” trong miệng Cố tiểu thư mà không vui, bà vừa mới để cho Cố cố gắp thức ăn cho Thời thiếu gia chính là vì dỗ Thời thiếu gia thoải mái, nhưng mà ai ngờ chân trước dỗ Thời thiếu gia thoải mái chân sau Cố tiểu thư liền lại một câu “Đường tổng”, phá toàn bộ cố gắng vừa rồi trở về nguyên dạng.

Trương tẩu có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, giống như không có nhìn thấy Cố Khuynh Thành xin giúp đỡ, cười mở miệng nói: “Cố tiểu thư, đây cũng không phải trong công ty, cô vẫn gọi Đường tổng như vậy để cho tôi là người giúp việc nghe thấy cũng có vài phần khó chịu.”

Nói xong câu đó, Trương tẩu mới nghênh đón ánh mắt hướng về phía Cố Khuynh Thành, liếc mắt ra hiệu với cô, tiếp tục nói: “ Cô biết Thời thiếu gia nhiều năm như vậy, quen thuộc như vậy, trước kia gọi như thế nào bây giờ gọi như thế ấy là tốt rồi, cần gì kéo xa như vậy.”

Đầu Cố Khuynh Thành thời điểm đối diện Đường Thời không biết nghĩ gì, thời điểm khác cũng là thông minh, trong nháy mắt liền hiểu được ý tứ trong miệng Trương tẩu, cô liếc mắt nhìn Đường Thời một cái, vội vàng nhẹ giọng đổi cách xưng hô, hô một tiếng: “Đường Thời”, dừng một chút lại nói: “ Lại không ăn đồ ăn liền lạnh.”

Đường Thời vẫn nghiêm mặt như cũ, nhưng mà không có không nhúc nhích ngồi ở chỗ kia làm không khí căng thẳng, mà là cầm chiếc đũa.

Lúc này Cố Khuynh Thành mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, hôm nay nếu không phải Trương tẩu ở đây, cô sợ là qua mười năm cũng không hiểu đối phó tính cách âm tình bất định của Đường Thời thậm chí có nhiều bí quyết như vậy.

---

Ăn xong cơm trưa, Đường Thời súc miệng, theo thói quen đi ban công phơi nắng.

Cố Khuynh Thành ôm tâm lý ham học hỏi đi phòng bếp giúp đỡ Trương tẩu thu dọn bát đũa.

Trương tẩu làm sao đồng ý Cố Khuynh Thành đi làm những việc nhà này, cho nên cái gọi là Cố Khuynh Thành giúp đỡ bất quá chính là nhận bát đũa Trương tẩu rửa xong đặt ở bên trong cái tủ.

Ngược lại thời điểm Trương tẩu chỉ Cố Khuynh Thành hiểu được sắc mặt Đường Thời trầm xuống là bởi vì chính mình gọi anh “Đường tổng”, không phải là vì anh thay đổi khẩu vị thích ăn rau thơm, chỉ là sau này cô cũng không làm cái gì, vài sao sắc mặt của anh trở nên càng ngày càng khó coi?

Nghĩ tới đây vẻ mặt Cố Khuynh Thành thật sự hỏi: “Trương tẩu, thời điểm ăn cơm tôi làm gì sai sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.