Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Chương 298: Chương 298: Thật Sự Quan Sát Cẩn Thận (8)




Editor: Quỳnh Nguyễn Cho dù một đêm anh chưa ngủ, vẻ mặt mỏi mệt uể oải nhưng mà lại vẫn không ảnh hưởng vẻ đẹp của anh.

Anh vốn là chói mắt, lúc này dưới ánh mặt trời có vẻ càng thêm sáng chói.

Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt thế như vậy, đáy lòng nổi lên một tầng nghi hoặc, chẳng lẽ Trương tẩu nói đúng, đáy lòng cô vẫn đều là nghĩ sai?

Trương tẩu đứng ở bên cạnh thúc giục Cố Khuynh Thành một câu: “Cơm trưa đã chuẩn bị tốt, cô đi gọi Thời thiếu gia tới đây ăn cơm.”

Cô vẫn cho là mình hiểu Đường Thời rõ như lòng bàn tay, nhưng mà lại năm lần bảy lượt làm cho Đường Thời giận dữ, từ hôm qua sau khi nói vậy, cô vẫn nghĩ đến làm sao mà biết rốt cuộc Đường Thời muốn cái gì, cô cũng không xác định Trương tẩu có phải nói hoàn toàn đúng hay không, nhưng mà cô muốn thử một lần.

Cố Khuynh Thành cắn chặt răng buông tha ý nghĩ rời khỏi, hít sâu một hơi hướng về phía bể bơi đi đến.

Trương tẩu lúc này mới vừa lòng xoay người đi trở về phòng bếp.

Mặc dù Cố Khuynh Thành hạ quyết định làm như vậy, nhưng mà lúc cô đến gần cửa sổ kính rồi, còn chưa đẩy cửa thủy tinh ra, đáy lòng cô đã khẩn trương lên theo thói quen.

Cô dùng lực nắm lấy lòng bàn tay, mang theo vài phần kiên quyết đẩy cửa ra hướng bể bơi.

Gió thành phố nơi xa từ từ thổi tới, thổi tóc dài và làn váy của cô tung bay.

Cố Khuynh Thành đi đến chỗ cách Đường Thời một mét liền ngừng lại, cô nhìn Đường Thời quay mặt, trầm mặc nửa phút sau đó lên tiếng gọi một câu: “Đường tổng.”

Đường Thời quay đầu nhìn phía Cố Khuynh Thành, vẻ mặt anh lạnh lùng, lời nói cũng cực kỳ trực tiếp: “ Không phải cô đi rồi sao?”

Cố Khuynh Thành bị những lời này của Đường Thời có chút xấu hổ, cô hận không thể lập tức biến mất trước mặt Đường Thời, cô không thể nói cho Đường Thời là Trương tẩu nói cho cô anh không muốn để cho cô đi, cô ôm tâm lý thăm dò mới lưu lại, cho nên tâm tư xoay xoay tìm một cái cớ khác, can đảm nói: “ Em đói bụng, muốn ăn xong sẽ đi, Trương tẩu đã chuẩn bị tốt cơm trưa, em tới gọi anh ăn cơm.”

Cố Khuynh Thành nói xong, liền lén lút nhìn về phía mặt Đường Thời.

Không biết là ánh mặt trời quá mức ấm áp, hàn ý trên mặt người đàn ông hòa tan rất nhiều, mặc dù anh dùng cổ họng “Hừ” một tiếng cao quý lạnh nhạt thậm chí mang theo vài phần khinh thường, nhưng mà cả người không có bất kỳ cái gì ý lanh.

Thậm chí anh còn chậm rãi bước chân xẹt qua cạnh cô, kéo cửa thủy tinh ra.

Đường Thời nghiêng người nhìn Cố Khuynh Thành đứng bất động tại chỗ lên tiếng: “Thất thần làm cái gì?”

Cố Khuynh Thành hoàn hồn, vội vàng bước tiếp bước chân đi vào trong nhà, Đường Thời theo sát phía sau tiến vào, chậm rì rì vào toilet toilet lầu một.

Lúc này Cố Khuynh Thành mới buông lỏng lòng bàn tay vẫn nắm chặt ra, phát hiện bên trong đều là mồ hôi.

Tốc độ tim cô đặc biệt nhanh.

Trương tẩu nói thực là đúng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.