Nam Thần Đột Kích: Pháo Hôi Mau Chạy

Chương 15: Chương 15: Thanh mai trúc mã (14)




Hệ thống khóc không ra nước mắt, vì cái gì a? Nó đã tự đóng băng mình ngàn năm, rơi vào tình trạng ngủ say để có thể chờ đợi sự xuất hiện của một vị ký chủ có tinh thần lực mạnh mẽ.

Chẳng lẽ nó lại phải chờ nghìn năm nữa để ký kết với một vị linh hồn giả khác sao? Có ngu mới làm như vậy, hệ thống thầm nghĩ.

Vất vả lắm mới có thể ký kết khế ước với ký chủ, nó mới không để mất lần nữa đâu.

Còn về việc đại nhân sao? Hệ thống tỏ vẻ cùng lắm thì nó bán manh lăn lội các kiểu con đà điểu mong đại nhân tha mạng là được chứ gì,

Lại nói đến Mặc Lam lúc sau, đúng - chính là vị mỗ nữ anh dũng sắp sửa hy sinh để đi nhờ xe...

Nàng không kịp nghe tiếng hệ thống sốt ruột kêu gào, lập tức đứng ở giữa đường cái to và rộng, sắp sử thực hiện kế hoạch đi nhờ xe.

Két

Chiếc xe dừng lại một cách bất ngờ, phát ra tiếng kêu nhẹ tựa hồ không muốn làm phiền đến người đang ngồi trong xe, chứng tỏ tài xế của chiếc xe này lái cũng không tồi đâu, Mặc Lam nghĩ.

Nàng nở một nụ cười nhẹ, tiến đến gần chiếc xe đang đỗ gần đó, nói:

Buổi sáng tốt lành, tài xế thúc thúc, ngươi có thể cho ta đi nhờ đoạn đường hảo sao?

Tài xế tỏ vẻ khó xử, hắn cũng muốn cho vị tiểu thư xinh đẹp này đi nhờ xe, nhưng nếu như vậy sẽ chậm trễ công việc của thiếu chủ.

Đang lúc tài xế phân vân không biết nên từ chối hay đồng ý, thì từ trong xe truyền đến giọng nói lười biếng, mang đầy vẻ gợi cảm của vị thiếu gia nào đó vừa mới ngủ dậy.

Cho nàng đi nhờ đi, dù sao ta cũng không muốn tham gia buổi tiệc nhàm chán đó

Vâng, thưa thiếu chủ Tại xế gật đầu nói.

Vị tiểu thư này xin mời lên xe, ngài muốn ta đưa ngài đi đâu? Tài xế nói bằng giọng đầy hiền từ,

Cảm ơn, làm phiền ngài cho ta đến quán cà phê Shine là được

Mặc Lam vui vẻ nói. Hô, cuối cùng cũng có thể đến chỗ hẹn rồi...

Chỉ là người nam nhân ngồi trong xe cùng nàng nhìn trông rất quen nha, Mặc Lam nheo mắt đẹp thầm tua lại trí nhớ của mình xem đã gặp hắn ở đâu.

Thứ lỗi cho Mặc Lam, nhưng bộ não của nàng ngoài chứa mỹ thực và những thứ linh tinh này nọ ra thì không có gì có thể làm cho nàng có ấn tượng sâu sắc.

Chính là người nam nhân này lại có thứ gì đó làm cho nàng đặc biệt chú ý đến.

Là khí chất sao? Mặc Lam tự hỏi,

Không phải, khí chất của hắn quá lạnh lùng, sắc bén khiến người ta có cảm giác run sợ khi lại gần.

Nàng lắc đầu phủ nhận, khuôn mặt đầy mê mang nhìn về phía người nam nhân,

Ân, chính là đôi mắt tựa như màu hổ phách đang nhắm chặt lại kia. Nó toát ra một vẻ thần bí, vừa cô độc lại tựa như mê cung sâu không đáy khiến nàng nhìn không rõ được cảm xúc của hắn bây giờ như thế nào.

Thật là một đôi mắt đẹp nha~ Mặc Lam sửng sốt, lầm bầm nói.

Chính là, hắn có đôi mắt đẹp thì thế nào? Khí chất hảo thì có làm sao chứ? Làm sao có thể hơn được nam thần của nàng - Thẩm Vũ được, Mặc Lam bĩu môi

Thẩm Vũ - Ảnh đế của giới giải trí, nổi tiếng với biệt danh Đế vương lạnh lùng là nam thần của hàng vạn vị nữ sinh, trong đó phải kể đến Mặc Lam nhà chúng ta.

Ân, chính là như vậy, vẫn là nam thần của nàng đẹp nhất, Mặc Lam gật gật đầu.

Còn hắn sao, Mặc Lam quay đầu nhìn sang người nam nhân đang nhắm mắt dưỡng thần.

Có lẽ xứng với hai từ Yêu nghiệt đi...

Hệ thống - người đáng thương từ nãy giờ chưa được lên sân khấu, sau khi nghe được mấy câu nói của ký chủ thân yêu về đại nhân, nó cảm thấy không còn gì luyến tiếc mà sống nữa...

Nhà nó đại nhân còn không đủ đẹp trai bằng tên ảnh đế nào đó sao?

Đại nhân nếu biết được suy nghĩ của ký chủ chắc sẽ lột da nó mất, anh anh anh...

----------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Khụ, khụ... mấy ngày nay vì bị cảm nên tốc độ viết chương bị chậm, mong các nàng thứ lỗi cho ta _:(´ཀ`」 ∠):_ …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.