Nam Thần Đột Kích: Pháo Hôi Mau Chạy

Chương 6: Chương 6: Thanh mai trúc mã (5)




Sáng hôm sau, tại một phòng học trong trường.

Hô, cuối cùng cũng hết tiết 2 Mặc Lam vui sướng vươn vai.

Trong phòng, học sinh đã tan hết, chỉ còn nàng và người nam sinh bí ẩn ngồi bên cạnh. Nhược Tuyết và Mộc Mộc hai người các nàng đã rủ nhau đi ăn nhẹ, còn Ban Mai sao.

Ha hả, đã đi theo nàng tân bạn trai ra khỏi lớp từ lâu rồi....

Chậc, đúng là có sắc quên bạn Mặc Lam bĩu môi.

Thôi, nàng liền xuống dưới tầng tìm cái gì đó để lót dạ vậy.

---------------------------

Một lúc sau,

Haizz, đây là chỗ nào a??? Mặc Lam gãi đầu nói.

Nàng rõ ràng đã nhìn bản đồ rồi mà, tại sao vẫn không tìm thấy nhà ăn ở đâu.

Đúng vậy, Mặc Lam chính là một tay mù đường siêu cấp, nếu như để nàng tự đi mà không có người dẫn thì kết quả sẽ là lạc đi đâu mất tiêu cho dù có tờ hướng dẫn.

Vì cái gì, trường đại học này lại rộng như vậy? Mặc Lam ai oán nhìn bầu trời.

Biết vậy nàng liền không đi ra ngoài nữa, ở trong lớp cũng tốt.

Đúng rồi, còn hệ thống a~ Mặc Lam chợt nghĩ.

Hệ thống, tiểu đáng yêu, ngươi ở sao?

[ Ta ở, ký chủ ]

Ngươi có thể dẫn ta đến nhà ăn được không? Nàng thở phào nhẹ nhõm.

[ Có thể, ngươi chỉ cần đi thẳng sau đó rẽ phải là sẽ đến nhà ăn ]

''Cảm ơn Mặc Lam vui vẻ nói.

[ Không có gì ]

[ Ký chủ, đừng quên hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh ]

Nhiệm vụ chi nhánh? Ta chưa từng nghe ngươi nói đến việc này Nàng chau mày.

[ Nhiệm vụ chi nhánh chính là một một bộ phận nhỏ trong nhiệm vụ mà ký chủ thực hiện, được chia thành từng mục để tiện hoàn thành]

[Việc hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh rất quan trọng, nó có thể giúp ký chủ kiếm thêm tích phân ]

Tích phân rất quan trọng đối với ta? Mặc Lam tò mò hỏi.

[ Đúng vậy, ký chủ có thể đổi tích phân để lấy rất nhiều đồ vật hữu ích tại thương thành ]

Vậy tích phân hiện tại của ta là bao nhiêu

[ 0 ] Hệ thống trầm mặc nói.

Mặc Lam: ....

Ngươi có cần phải cường điệu con số lên thế không?

'' Xột xoạt

Mặc Lam cảnh giác nhìn về phía bụi cây, chẳng lẽ có người ở đó nghe lén nàng?

Meo~

Hóa ra chỉ là một con mèo, nàng thầm nghĩ.

Đi được một đoạn, sắp đến lúc rẽ vào nhà ăn nàng liền nghe loáng thoáng thấy giọng nói của một đôi nam nữ gần bức tường.

Giọng nói này...

Không phải của nguyên nam chủ Cố Hạo sao?

Xem ra sắp có trò hay để xem rồi, Mặc Lam cười khẽ.

........

Hạo ~ Kiều Nguyệt tỏ vẻ nũng nịu.

Có chuyện gì vậy, bảo bối? Cố Hạo ôm lấy Kiều Nguyệt, sủng nịnh nói.

Bảo bối?

Nghe thật là buồn nôn, Mặc Lam ngồi trong bụi cỏ gần đó nổi hết da gà.

Nàng tỏ vẻ não bộ của nàng đã bị tổn thương sâu sắc, nam chủ nói tốt cao lãnh đâu? lạnh lùng đâu? Ta phi....

Ngươi không định đưa ta về nhà gặp bố mẹ sao? Kiều Nguyệt đáng thương nói.

Ta không muốn làm cái này bất chính tiểu tam, Hạo ~

Bảo bối nhi~ Ta làm sao có thể để ngươi làm tiểu tam đâu? Cố Hạo nhìn Kiều Nguyệt bằng ánh mắt đưa tình.

Chính là nhân gia nghe người khác nói rằng ngươi đã có vị hôn thê, là vị tiểu thư tên Mạc Kiều Lam mới nhập học tại trường chúng ta Nói rồi nàng làm bộ nước mắt lã chã.

Cố Hạo đau lòng nói: Kiều Nguyệt, ngươi biết người ta yêu chỉ có ngươi mà thôi

Kiều Nguyệt khó xử: Chính là ngươi vị hôn thê... sẽ không đồng ý còn chưa nói xong thì Cố Hạo đã ngắt lời, quả quyết rằng:

Ta người trong lòng chỉ có ngươi, Mạc Kiều Lam sao? Ta sẽ cùng nàng hủy bỏ hôn ước

Rốt cuộc không phải chỉ là một vị tiểu như nhà giàu thôi sao, còn không bằng một phần của ngươi

Hạo, ngươi đối với ta thật tốt Kiều Nguyệt vui vẻ nói.

Hai người lại trình diễn một bộ hôn môi như trong phim, mà đã quên mất rằng còn có sự xuất hiện của vị mỗ nữ nào đó trong bụi cây đang nhìn hai người ân ái.

Mặc Lam chỉ cảm thấy nuốt không nổi được mấy lời nói của nguyên nam nữ chủ.

Nói tốt nam cao lãnh nữ thông minh đâu? Vì cái gì lại cho nàng thấy một màn này a?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.