Nghe vậy Diệp Sơ Dương liền nửa cười nửa như không cười nhìn cô, làm một cú hỗ trợ thần thánh.
Tôi biết chị, người trong lòng của Ôn thiếu!
Vừa dứt lời, Ôn Phi Vũ liền chớp chớp mắt, giơ ngón cái về phía thiếu niên ngay trước mắt Nhiễm Giai Hàm.
Cùng lúc đó, Nhiễm Giai Hàm sau khi ngây người một lúc, hai má lập tức ửng hồng.
Người của Giải Trí Tinh Quan đều biết Ôn Phi Vũ đang theo đuổi cô.
Lần nào họ nhìn thấy cô cùng thường nói một câu: Nhiễm Giai Hàm đúng là lợi hại, được Ôn thiếu ưng ý.
Từ trước tới giờ chưa một ai nói với cô rằng cô là người trong lòng của Ôn Phi Vũ!
Có một thoáng chốc, Nhiễm Giai Hàm cảm thấy trái tim mình như rung động.
***
Diệp Sơ Dương và Nhiễm Giai Hàm trò chuyện phiếm vài câu xong, ba người liền tới một nhà hàng gần đó dùng bữa.
Đang ăn cơm, Ôn Phi Vũ liền hỏi: Sơ Dương, thời gian bấm máy định vào ba ngày sau, cậu thấy sao?
Ôn Phi Vũ tuy không biết bình thường Diệp Sơ Dương bận gì nhưng anh biết cô thực sự rất bận. Hơn nữa bây giờ bộ phim này là do anh đặc biệt mời Diệp Sơ Dương tham gia diễn xuất, muốn quyết định thời gian bấm máy thì nhất định phải hỏi Diệp Cửu thiếu của họ trước.
Diệp Sơ Dương sau khi nghe Ôn Phi Vũ hỏi một câu như vậy liền bật cười: Anh có thể ra dáng là nhà đầu tư một chút được không?
Tôi cũng muốn lắm, nhưng tôi không dám. Khi nói câu này, Ôn Phi Vũ cũng vô cùng tủi thân.
Anh cũng rất muốn mạnh mẽ hơn đặc biệt là khi có Nhiễm Giai Hàm.
Nhưng...
Anh là thiếu gia nhà họ Ôn, mạnh bạo trước mặt Diệp Cửu thiếu, e rằng sẽ bị đánh chết mất!
Ngẫm nghĩ một chập, Ôn Phi Vũ cho rằng mình cứ lép vế một chút cũng được.
Vì thế rốt cuộc cậu có thời gian hay không?
Diệp Sơ Dương nói: Có, không có thì bây giờ tôi đã không tới tìm anh. Vừa nói thiếu niên vừa xua tay: Có điều tháng này tôi chắc chắn sẽ phải rời đi một lần, chắc không vấn đề gì.
Diệp Sơ Dương nói rằng phải rời đi một lần chính là chỉ đi giải quyết vụ việc của thành phố W.
Việc này không nhất thiết phải nói với Ôn Phi Vũ.
Rõ ràng Ôn Phi Vũ cũng không hề tỏ ra nghi ngờ với việc rời đi một chuyến mà Diệp Sơ Dương nói, anh vô cùng hào sảng đồng ý.
Dù sao thì trong lòng Ôn Phi Vũ, Diệp Sơ Dương là lớn nhất.
Diệp Sơ Dương muốn làm gì thì làm.
Sau khi xác nhận thời gian bấm máy, ba người càng trò chuyện cởi mở hơn.
Có điều phần lớn thời gian đều là Diệp Sơ Dương và Ôn Phi Vũ nói chuyện, Nhiễm Giai Hàm từ đầu chí cuối giống như một người lắng nghe, chỉ thi thoảng nói một hai câu mà thôi.
Diệp Sơ Dương chống mã suy nghĩ...
Không ngờ gã công tử đa tình Ôn Phi Vũ này cuối cùng lại gục ngã trong tay một cô gái như vậy.
Đúng là báo ứng.
Diệp Sơ Dương lắc đầu, bất giác hỏi một câu: Chị Nhiễm bình thường có sở thích làm gì không?
Ôn Phi Vũ nghe thấy câu hỏi này: ... Chà, vấn đề này hình như anh cũng không biết.
Thế là, Ôn Phi Vũ lặng lẽ liếc mắt nhìn Diệp Sơ Dương xong liền chăm chú nhìn Nhiễm Giai Hàm, ý định rất rõ ràng...
Nói đi mà, bình thường em thích làm việc gì?
Bị hai người nhìn chằm chặp, ánh mắt của một người lại còn vô cùng nóng bỏng, khóe miệng Nhiễm Giai Hàm không khỏi co giật, sau đó cô khẽ mỉm môi nhỏ nhẹ nói: Đọc sách đủ thể loại.
Đọc sách sao, tôi cũng thích đọc sách. Ôn Phi Vũ vội vàng nói.
Diệp Sơ Dương: Anh cũng đọc sách? Anh đọc gì? Truyện sex?