“Làm riêng cho tôi, để lấy lòng sao?”
Bỗng nhiên nghe Diệp Sơ Dương nói vậy, Diệp Tu Bạch cảm thấy có vài phần buồn cười. Anh lấy đầu khác của chiếc đũa chọc chọc vào trán trơn bóng của nhóc con nhà mình.
Diệp Sơ Dương theo bản năng duỗi tay sờ sờ vào cái trán của mình, chống lại đôi mắt đào hoa thâm sâu ấy, trên khuôn mặt tinh xảo lại xuất hiện một nụ cười nịnh nọt.
Ây dza!
Trong lòng rõ ràng cảm thấy sung sướng, còn làm trò trước mặt cô như vậy.
Diệp Sơ Dương sờ sờ mũi, lại gặp một miếng xương sườn bỏ vào chén Diệp Tu Bạch.
Thấy thế, Diệp Tu Bạch cũng không tiếp tục trêu trọc nhóc con nhà mình nữa mà cuối đầu ăn xong hai khối thịt Diệp Sơ Dương đã gắp cho anh. Sau đó mới buông đũa xuống, đưa mắt nhìn cô chăm chú hỏi: “ Chuyện giải quyết ra sao rồi?”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương đương nhiên biết Diệp Tu Bạch đang nhắc đến việc gì.
Cô nhìn anh gật đầu, vuốt cằm nói, “Thật ra cũng không phải là chuyện gì lớn. Chỉ cần kiểm tra DNA của thi thể trong biệt thự kia, thì mọi việc không liên quan gì đến cháu nữa.”
Nghe những lời này của Diệp Sơ Dương, Diệp Tu Bạch theo bản năng không khỏi nhướng mày.
“Đã xác định được hắn chưa chết?”
Diệp Tu Bạch không thích ba chữ Ngu Nhan Trạch này, nên có thể không cần nói thì anh liền sẽ không nói ra.
Rốt cuộc, Diệp Sơ Dương đã từng dây dưa với Ngu Nhan Trạch, điều này anh biết rõ ràng.
Diệp Sơ Dương đương nhiên không biết lúc này trong đầu chú út nhà mình đang nghĩ nhiều như vậy. Nghe được một từ “hắn” Diệp Sơ Dương cũng biết Diệp Tu Bạch đang nói đến ai.
Cô gật gật đầu, nói “Chắc chắn là chưa chết đâu. Đừng nói là cháu có thể tính được,cho dù không tính được,thì cũng có thể suy luận ra.”
Biệt thự của Ngu Nhan Trạch bị cháy, có thể nói là đã có kế hoạch sẵn từ trước rồi.
Đầu tiên là rút lui khỏi giới giải trí, đem toàn bộ sai lầm đổ hết lên người Diệp Sơ Dương. Sau đó vào thời điểm tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa Ngu Nhan Trạch và Diệp Sơ Dương ở giai đoạn căng thẳng nhất, đúng lúc này Ngu Nhan Trạch bị thiêu chết thì người ta lại nhìn thấy video cô có mặt ở hiện trường vụ án.
Thủ đoạn vu oan hãm hại rõ ràng như vậy, cũng chỉ có những người không có đầu óc mới tin vào điều đó.
Nhưng mà,
Biện pháp này của Ngu Nhan Trạch cũng thô bạo dứt khoát đấy.
Đây là tính toán về sau vĩnh viễn sẽ không xuất hiện trong giới giải trí nữa. Hay đơn thuần chỉ muốn thay đổi thân phận thành một người khác?
Về vấn đề này Diệp Sơ Dương cũng tương đối tò mò.
Nhưng sự thật hiển nhiên thì chỉ có một mình Ngu Nhan Trạch biết mà thôi.
Diệp Sơ Dương nói xong, liền quay đầu về phía Diệp Tu Bạch. Diệp Tu Bạch từ đầu chí cuối đều bình tĩnh, đủ để thấy suy luận của anh và của Diệp Sơ Dương cũng không khác nhau bao nhiêu.
Nhưng mà,
Diệp Tu Bạch đứng thẳng dậy, thuận tay kéo Diệp Sơ Dương lên, cười nhạt một tiếng “Còn sống thì còn sống đi.”
Dù sao, cũng không nhấc lên được sóng gió gì nữa.
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương cũng biết được đại khái ý tứ của Diệp Tu Bạch, cô có chút tò mò hỏi “Ồ, chú tính định bỏ qua chuyện hắn đã làm sao?”
Thấy thế nào đi chăng nữa thì Diệp Tu Bạch đều không phải người như vậy.
Thể hiện sự thiện tâm quá độ, thật sự là không giống với tác phong của Diệp tu Bạch.
Thật sự là quá không giống.
Diệp Sơ Dương càng thêm tò mò nhìn chằm chằm vào chú út nhà mình.
Thấy thế, Diệp Tu Bạch cũng lại chỉ nhàn nhạt kéo kéo môi thiếu niên, không nói lời nào.
Buông tha cho Ngu Nhan Trạch?
Chuyện này tuyệt đối không có khả năng xả ra.
Hơn nữa, Diệp tu Bạch cũng biết, bản thân Diệp Sơ Dương cũng không nghĩ sẽ buông tha cho tên kia.
Loại chuyện vu oan hãm hại này cũng không phải tùy tiện muốn vu hãm ai thì vu hãm.