Mạc Đình Xuyên giơ tay lên, điệu bộ như thật sự muốn đánh cô.
Tuy rằng biết rõ Mạc Đình Xuyên chắc chắn sẽ không ở trước mặt Diệp Tu Bạch động thủ với cô, nhưng mà Diệp Sơ Dương cũng biết mình thật sự có chút thiếu đòn, lúc này vội vàng thể hiện ra vẻ mặt sợ hãi.
Cô sờ sờ mũi, thấp giọng nói: “Chuyện này tôi sẽ để cho ekip làm việc thanh minh, còn về phần rốt cuộc ai ở sau lưng giở trò quỷ, muốn thì nhờ anh hoặc là chú út giúp.”
Thật ra so sánh với nhau, mạng lưới tình báo ở chỗ quân bộ của Mạc Đình Xuyên rất tốt, nhưng nếu dùng quân bộ mạng lưới tình báo đến đây tra chuyện này, hình như có chút hơi quá rồi, nên cuối cùng đem ánh mắt đặt ở trên người Diệp Tu Bạch.
Mặc dù Diệp Tu Bạch rất khó chịu với chuyện nhóc con nhà mình ở bên Mạc Đình Xuyên. Nhưng vừa nghe đến nhóc con nhà mình còn muốn nói lời thanh minh, cự tuyệt không thừa nhận quan hệ với Mạc Đình Xuyên. Tâm trạng của Diệp Tu Bạch trong nháy mắt phảng phất được chữa khỏi.
Lúc này trước mặt vài người với ánh mắt kháy khao, anh cơ hồ không chút do dự gật đầu.
Thấy thế, mấy người ở đây không khỏi thở nhẹ một hơi.
Diệp Tu Bạch đã đồng ý giúp, chuyện kia chắc chắn có kết quả tốt.
Bản lĩnh của Diệp Tu Bạch ai cũng rõ.
Chuyện này thương lượng coi như xong, hai người Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch trở về chung cư.
Cùng lúc đó, Diệp Sơ Dương nhận được tin tức Đoạn Kiệt đã lợi dụng ekip làm việc của Diệp Sơ Dương, tuyên bố Diệp Sơ Dương và Mạc Đình Xuyên chỉ là quan hệ bạn bè, cũng không giải thích gì thêm.
Cuối cùng là Diệp Sơ Dương chuyển post này qua official Weibo, còn thêm mấy chữ.
Diệp Sơ Dương V: “Cầu xin mấy đại lão đại buông tha cho tôi. Tuy rằng tôi đã có đối tượng rồi, nhưng đối tượng của tôi không phải bos lớn như vậy đâu. Tục ngữ nói, anh trai của bạn không thể trêu được, vì vậy phiền mấy vị không nên châm ngòi quan hệ của tôi và chị Nancy.
Còn đối tượng của tôi rốt cuộc là ai, mấy người không biết rõ, nhưng chị Nancy rất rõ ràng.
Thế nên, thôi đi.”
...
Cuối cùng, Diệp Sơ Dương phát một đoạn lời nói như vậy. Lúc vừa mới nhìn nội dung những lời này, Mạc Tử Nghiên lập tức trợn tròn mắt.
Cô biết là dựa vào tính cách của Diệp Sơ Dương tuyệt đối sẽ không tự mình giải thích..
Còn câu, anh trai của bạn bè không thể trêu, không thể khi dễ anh trai của bạn bè, cậu ta liền khi dễ chú út của mình.
Thật sự là rất có khí chất.
Mặc dù đối với tác phong của Diệp Sơ Dương cô hết sức hiểu rõ. Nhưng mà lúc xem Weibo này cô vẫn rất hứng thú chia sẻ với người đại diện của mình một chút.
Lúc chị Lưu xem Weibo này, không nhịn được trợn mắt, nhưng mà ngay sau đó thu hồi sự xem thường này, trong mắt chị nhiễm chút ý cười: “Diệp cửu thiếu, người này tôi thấy cực kì thú vị.”
Dừng một chút, chị lại nói: “Nếu không phải biết rõ thân phận của cậu ấy, thật sự rất khó nghĩ rằng cậu ấy lại là người thừa kế của Diệp gia.”
Nghe vậy, trên mặt Mạc Tử Nghiên cũng nở một nụ cười, cô cười nói: “Đúng thế, nếu không chị cho rằng tại sao cậu ấy lại có nhiều người ủng hộ, nguyên nhân rốt cuộc vẫn là sức hút của nhân cách thôi.”
“Được rồi, chuyện này đến đây là ngừng, nhưng mà trước tiên tôi có lẽ phải chuyển phát Weibo của cậu ấy một chút, nếu không đến lúc đó bởi vì tôi không đáp lại, lại bị bạn trên mạng ngộ nhận Diệp Sơ Dương chỉ là kịch một vai.”