Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 153: Chương 153: 153. Nóng ruột không ăn hết đậu hủ nóng




Hứa Tư Văn một mực mắt điếc tai ngơ đối với tin tức bên ngoài, y biết những người kia sẽ không có kết quả tốt, ác giả ác báo.

Hiện tại đề tài y quan tâm nhất, đã sớm dời đi.

Làm ngoặc kép “vợ” ngoặc kép… ông chủ… Lần đầu tiên giao nhiệm vụ, Ngụy Diên cùng mấy tiểu đồng bọn của hắn toàn lực ứng phó.

Sau khi tiến hành thăm dò thực địa và giao lưu nhân văn cực kỳ tàn ác… ặc… toàn diện tỉ mỉ với Hứa gia tập, định ra kế hoạch, sáu bản kế hoạch mới vừa ra lò, do Phùng Tấn Thần nộp lên.

Hứa Tư Văn cho là có thể có một bản kế hoạch là tốt lắm rồi, nhiều nhất hai cái để cho y chọn, nhưng liên tiếp sáu bản đặt ở trước mặt, y chấn kinh rồi!

“Nhiều như vậy?”

“Cái này là bởi vì phương hướng phát triển không giống sẽ định ra kế hoạch không giống, ngài có thể lựa chọn một cái ngài thích, hoặc là hai cái; phong bì có màu giống nhau là kế hoạch có thể đồng thời thực hiện, chỉ có điều chia làm hai phương hướng phát triển, giới hạn tài chính của ngài không phải rất nhiều, cũng không thể bảo đảm đúng lúc đúng chỗ, cho nên trình độ tiến triển cũng có thể phân đoạn từng nhóm tiến hành, giảm bớt khả năng đình công.”

Sáu bản kế hoạch, độ dày rất khả quan, một chốc khẳng định không xem xong.

“Tôi lấy về trước, nếu như xác định được, tôi lại tới tìm cậu.”

“Được rồi.”

Y không biết đám người Ngụy Diên đến Hứa gia tập lúc nào, khoảng thời gian này y cùng Vũ Khánh Cương đều không có trở về, một là không muốn khiến người trong nhà biết đến chuyện Triệu Thục Đình; hai là bên này vẫn luôn là các loại tình huống tới ùn ùn, hai người bọn họ cũng vội vàng trả thù nữa.

Ôm sáu bản kế hoạch, Hứa Tư Văn trực tiếp tìm Trương Lam Hà thương lượng.

Hai người bọn họ lấy danh nghĩa công ty làm sự nghiệp công ích, không tìm hắn thì tìm ai?

Trương Lam Hà và Hứa Tư Văn xem bản kế hoạch một ngày, cuối cùng, Trương Lam Hà chọn ra một bản bảo Hứa Tư Văn suy nghĩ thật kỹ một chút.

“Sửa đường?” Hứa Tư Văn có chút không rõ: “Đường cái ở Hứa gia tập vô cùng tốt mà? Không cần sửa đi?”

Đường lộ vòng quanh núi ở Hứa gia tập quả thật là rất không tồi, lúc xây dựng, là nghiêm khắc dựa theo yêu cầu một phần cũng không được sai sót mà làm ra.

“Còn không cần sửa à?” Trương Lam Hà gõ gõ trên bản kế hoạch: “Chính em xem dữ liệu so sánh trên này xem? Hiện tại đến Hứa gia tập, phải tám tiếng. Tám tiếng đó! Thời gian làm việc tiêu chuẩn một ngày cũng chỉ tám tiếng mà thôi. Tám tiếng đều phí ở trên đường, em có còn muốn làm chút việc khác hay không? Coi như là bán rau, vậy sợ là rau cũng héo rồi đi? Nếu là đường hầm xuyên núi, lộ trình trực tiếp giảm bớt đến ba tiếng, đưa sữa tươi cũng tới kịp.”

Những cái khác ở Hứa gia tập đều không kém, non xanh nước biếc sản vật phì nhiêu.

Chỉ kém do con đường quá xa, tiêu hao thời gian quá dài, đừng nói măng non nộn trúc ở Hứa gia tập, dù là rau dưa bình thường, dùng xe chở ra, cũng đều héo rồi.

Tuy rằng người ở Hứa gia tập có thể tự cấp tự túc, thế nhưng mấy thứ tốt đó, ở Hứa gia tập lại không bán được giá.

Nếu như có thể đả thông đường núi, đổi thành đường hầm xuyên núi, rút ngắn đường xe, đặc sản Hứa gia tập tuyệt đối có thể mở ra cục diện ở Lan châu.

“Thế nhưng cái này phải có ba triệu dự toán…, còn không bằng trước tiên xây dựng trường học ở Hứa gia tập, nghèo nữa cũng không thể nghèo giáo dục.” Khác với Trương Lam Hà suy nghĩ đầu tiên chính là làm giàu làm giàu, Hứa Tư Văn càng thiên về kế hoạch xây dựng nhà trẻ, tiểu học và trường cấp hai Hứa gia tập.

Con cháu Hứa thị bây giờ, phần lớn đều là khi còn bé được trưởng bối giáo dục truyền thống học vỡ lòng, nhưng sau khi lên trường học, liền đứt đoạn mất truyền thống văn hóa, tất cả đều học tập những tri thức hiện đại, Hứa Tư Văn muốn cho giáo dục truyền thống tái hiện ở Hứa gia tập.

Hứa Tư Văn nói ý nghĩ của chính mình cho Trương Lam Hà nghe, loại kiên trì này của y, tuyệt đối là di truyền loại khí khái văn nhân của người nhà họ Hứa.

“Em cũng không phải là không muốn để cho bọn họ làm giàu, nhưng mà sửa đường cần thời gian lâu, tại sao không thể sửa trường học trước? Sửa xong trường học, là có thể mời mấy cụ già trong tộc giảng bài cho con cháu, sớm một ngày dù sao cũng tốt hơn là chậm một ngày mà!”

Kỳ thực Hứa Tư Văn cũng đã ghi nhớ trong lòng từ lâu, mỗi lần trở về nhìn thấy ba sáng sớm dạy tiểu Nữu Nữu, y đều tràn đầy cảm xúc.

Bây giờ người già còn có thể giảng sách cổ truyền thống giáo dục tứ thư ngũ kinh, chính là không nhiều lắm.

“Được rồi!” Trương Lam Hà bị thuyết phục, hắn vươn tay rút bản kế hoạch Hứa Tư Văn nói ra, thả vào chung một chỗ với bản kế hoạch sửa đường.

“Học trưởng?” Hứa Tư Văn không rõ.

“Phí đại lý nhóm thứ hai đã kết sổ rồi, đủ để chống đỡ cho hai hạng mục này đồng thời khởi công.” Trương Lam Hà lau mặt một cái: “Em xây lớp học mở trường học của em, anh mở núi xuyên động trải đường hầm, hai ta hai bút cùng vẽ!”

“Có thể được không?” Hứa Tư Văn cũng không biết quá rõ về tài vụ của công ty, những thứ này vẫn luôn là Trương Lam Hà quản, y chỉ là sợ quá miễn cưỡng Trương Lam Hà, dù sao thì công ty còn có một nửa phần của người ta mà.

“Có thể, lần này chính là mười ba triệu đó! Lợi nhuận ròng, anh em chia đều, một người vẫn không thể phân ra hai triệu sao? Sửa đường trực tiếp kết toán toàn bộ, bên phía em có thể sửa nhà trẻ trước, sau đó là tiểu học, cuối cùng là trường cấp hai, không cần lấy ra một lần, lấy từng phần, có đủ thời gian chờ phí đại lý nhóm thứ ba kết sổ.”

“Được!” Hứa Tư Văn thấy Trương Lam Hà thật sự không phải là để phối hợp với y mà tranh thủ tài chính, cũng không già mồm cãi láo.

“Tư Văn, em là muốn cho Hứa gia tập phát triển ngành du lịch hay là ngành đặc sản?” Trương Lam Hà lật qua lật lại bản kế hoạch giai đoạn hai, phát triển tiếp theo ở trên đó có thể nói là đa dạng, cái gì cũng có.

Du lịch, với gốc gác cổ xưa của Hứa gia tập, nơi bảo tồn hoàn hảo Hứa thị tộc, bất luận là khảo cổ hay là hoài cựu, sợ là xin cái chứng nhận di sản văn hóa gì đó cũng đủ tư cách.

Lục sắc, Hứa gia tập bởi vì vị trí hẻo lánh, ba mặt núi vây quanh, một mặt kề nước, là nơi thưa thớt người ở, cho nên non nước nơi này, tuyệt đối là một dải lục sắc không ô nhiễm.

Đặc sản, càng có một cái thiết kế lớn mật, đó chính là tiến hành gia công đặc sản Hứa gia tập sau đó lại xuất bán. Đặc sản Hứa gia tập có lúa nước hương trúc, lá trà Trường Thanh, cá chép đuôi đỏ…

Nghề phụ, chọn trúng chính là rừng trúc thành từng mảnh trên ba mặt núi của Hứa gia tập, bên trong sinh ra không ít thứ tốt, măng trúc, lá trúc, nấm trúc, chuột trúc, còn có các loại rắn, có độc không có độc đều có.

Sau khi xem xong mấy thứ này, Trương Lam Hà quả thực bội phục đám người Ngụy Diên muốn chết rồi, lại nói cái người nghiệp dư là hắn chính là kém quá xa mấy người chuyên nghiệp người ta, người so với người làm người ta tức chết mà!

“Em muốn chọn hết…” Hứa Tư Văn sâu kín nói ra tiếng lòng của chính mình, kết quả y vừa nói ra, Trương Lam Hà liền ngẩng đầu dùng ánh mắt nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống y, Hứa Tư Văn khịt khịt mũi lập tức đổi giọng: “… Nhưng cũng biết cái đó là không thể nào, nóng ruột ăn không hết đậu hủ nóng.”

“Cho nên trước tiên từng bước từng bước mà đến đi, anh sửa đường em làm trường học, chờ chuẩn bị xong lại nói.” Hứa Tư Văn đúng là nhìn cái gì cũng cảm thấy thích hợp với Hứa gia tập, nhưng mà y không dám hứa chắc tài chính của mình có thể đầy đủ, vẫn là từ từ mà đến đi, chuyện như vậy không vội vàng được.

Lúc trước không phải Vũ Khánh Cương dùng thời gian ba bốn năm, mới khiến cho làng Hổ hoàn toàn thay đổi sao, Hứa Tư Văn cảm thấy mình cũng có thể có thời gian ba bốn năm, không nói Hứa gia tập diện mạo cũ đổi diện mạo mới, nhưng nhất định có thể làm cho người ở đó kiếm thêm được ít tiền, bọn nhỏ có thể học thêm được ít thứ.

Đem bản kế hoạch đã chọn xong đưa lại cho Phùng Tấn Thần, Hứa Tư Văn trở về bộ kỹ thuật dùng sức khai phá mô-đun, y phải mau chóng thăng cấp mô-đun, sau đó có thể có nhiều phí đại lý hơn một chút.

Nghiên cứu phát minh mô-đun giai đoạn ba mắt thấy có thể hoàn tất, Vũ Khánh Cương kéo Hứa Tư Văn vào văn phòng, Bách Lý Hãn Mạc và Trương Lam Hà đều đang ngồi ở trong đó!

“Có chuyện gì?” Hai ngày nay đầy đầu Hứa Tư Văn đều là ký hiệu và ngôn ngữ lập trình, hiện giờ thoạt nhìn cả người ngơ ngơ ngác ngác đặc biệt tiểu bạch.

“Vợ, em đi rửa mặt tỉnh táo trước đi…” Vợ như vậy có thể nói chuyện gì? Có thể đàm luận chuyện gì?

Vũ Khánh Cương đẩy vợ tới phòng rửa mặt, Hứa Tư Văn cũng biết mình không vào trạng thái, cho nên y trực tiếp tắm rửa sạch sẽ!

Chờ y xử lý xong chính mình đẩy cửa đi ra, nhìn thấy chính là ba người ngồi ở trên ghế sa lon vây quanh bàn trà ăn đồ ăn.

Trên khay trà bày bánh kẹp thịt, mì lạnh, bánh bao thủy tiên cùng hai bát hoành thánh.

Về phần mấy loại bánh mì sandwich và hamburger khoai tây chiên thường gặp kia, tuyệt đối sẽ không có!

Bởi vì ông chủ Vũ nói, mấy thứ đó hắn, ăn, không, no!

Ạch, lạc đề …

“Vợ đến ăn chút gì đó lót bụng đi, một hồi chúng ta phải đi thịnh kinh.” Vũ Khánh Cương bưng một bát hoành thánh tươi mới cho Hứa Tư Văn, Tư Văn rất thích mấy thứ có nhiều nước dùng này.

“Đi thịnh kinh?” Tiếp nhận hoành thánh ngồi ở bên cạnh Vũ Khánh Cương: “Sao đột nhiên lại muốn đi thịnh kinh? Không nghe mọi người nói gì mà?”

“Em ăn đồ ăn trước, ăn xong anh lại nói.” Vũ Khánh Cương sợ nói xong Hứa Tư Văn không nuốt trôi cơm, dứt khoát để y ăn trước lại nói.

Hứa Tư Văn liếc mắt nhìn Trương Lam Hà, phát hiện nhị hóa ăn rất sung sướng, bên cạnh còn có kim chủ cần cù đút thêm, nhìn bộ dạng hẳn không phải là chuyện xấu gì, cho nên Hứa Tư Văn cũng ăn hoành thánh trước.

Chờ Hứa Tư Văn ăn xong rồi, Vũ Khánh Cương mới nói thật với y: “Em có nhớ anh Đỗ đã từng nói với em không? Đỗ Tử Hiên.”

“Nhớ.” Muốn nói Vũ gia có thể có ngày hôm nay, ngoại trừ vận may nghịch thiên kia, Đỗ Tử Hiên tuyệt đối không thể không kể công.

Tuy rằng bọn họ chưa từng gặp mặt, có điều lúc bày tiệc rượu, người không có tới, nhưng quà cưới thì đưa tới rất sớm.

“Anh ấy gọi điện thoại cho anh, bởi vì cái gì kia của em, bị người ở trên chú ý tới, khiến người ta khó chịu nhất là, móng vuốt đưa ra muốn em đem thành quả cống hiến cho hoàng gia.” Vũ Khánh Cương vừa nói đến cái này liền đặc biệt giận, người ở trên nhìn thấy cái gì tốt liền cướp cái đó.

“A?” Hứa Tư Văn có chút há hốc mồm.

“Cậu cứ việc nói thẳng!” Trương Lam Hà lau miệng: “Là đám người chú ba anh nhìn em đỏ mắt, ở phía trên giả thần giả quỷ, với lại cũng liên quan đến xí nghiệp Triệu thị, Triệu Tĩnh chính là ngày ngày ở trong nhà cũ khóc lóc nỉ non tố khổ, trước đây bà ta lấy không ít tiền tài Triệu thị ra lót đường cho ông chú ba tốt kia của anh, hiện tại không còn tiền, Triệu Tĩnh còn sót lại cái gì? Tiểu tam bên ngoài cũng sắp đăng đường nhập thất rồi, bà ta nóng nảy!”

“Bà ta gấp thì kệ bà ta chứ? Liên quan gì tới em?” Hứa Tư Văn có một loại cảm giác nằm cũng trúng đạn.

“Phí đại lý nhóm thứ ba của chúng ta, là do doanh nghiệp đại lý nước ngoài gửi tới, thuần ngoại hối đó! Một trăm ba mươi triệu đó! Có thể không khiến cho người ta chú ý sao?” Trương Lam Hà rất kích động.

“A?” Hứa Tư Văn không cảm thấy có bao nhiêu kích động, học trưởng lại bắt đầu động kinh à?

Đối với Hứa Tư Văn mà nói, không nhìn thấy tiền ở trong tài khoản của mình, dù bạn có nói nhiều hơn nữa, y cũng không cách nào tưởng tượng được, nắm giữ nhiều tiền như vậy là cái cảm giác gì…

Hết chương 153

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.