Edit: Mymy
***Truyện chỉ đc đăng tại wattpad và wordpress chanhtu1314.family.blog****
- ------------------------------------------------------------------
Khoa chế tạo cơ giáp gửi cho mỗi học sinh trúng tuyến một bưu kiện thật to, đồng thời ghi rõ địa chỉ, lớp và khu ký túc xá của từng người. Yến Cảo thu xếp một số hành lý đơn giản, sau khi trả phòng liền đến thẳng văn phòng của khoa cơ giáp.
Trong trường, nộp xong học phí, Yến Cảo liền biết được mật mã ký túc xác của mình đồng thời nhận được một thẻ từ màu đen.
“Cậu cầm thẻ này có thể đến tầng trệt ký túc nhận được một ít vật dụng hằng ngày kèm với bộ chăn, grap, gối, nệm, chén, vân vân,.... Đồ dùng này dùng được nhưng chất lượng bình thường, nếu cậu không thích thì có thể tự mua theo ý mình, ba ngày sau có thể đến khu hành chính ghi trên thẻ từ, đưa thẻ ra có thể hoàn lại ba trăm tinh tệ. “ Gíao viên phụ trách báo danh nói.
“ Dạ, cám ơn thầy.” Yến Cảo dĩ nhiên hiểu công dụng của thẻ từ này nhưng vẫn kiên nhẫn nghe giáo viên giới thiệu.
Rời khỏi chỗ báo danh, Yến Cảo lấy bản đồ từ bưu kiện ra, ngay sau đó cậu đã tìm được vị trí của toà nhà ký túc xá. Ký túc xá của khoa chế tạo cơ giáp và khoa cơ giáp cách nhau cũng không quá xa, nhưng so với khoa dược học cũng là bên nam bên bắc. Đời trước trải qua bốn năm đại học nhưng cậu chưa bao giờ để ý đến bên này. Khi đó tất cả đầu óc cậu đều muốn vượt qua được Yến Phi, cả ngày luôn vùi đầu trong phòng thí nghiệm.
Là sinh viên nhưng bốn năm đại học chưa bao giờ đặt chân qua khu khác, càng nhớ lại Yến Cảo càng cảm thấy thương xót đời trước của mình, vậy mà lại lãng phí cả một đời cho người mình ghét.
Ký túc xá của Yến Cảo là phòng đôi số 306.
Điều kiện ký túc xá của khoa chế tạo cơ giáp cũng ổn, đa phần là phòng đôi hoặc phòng đơn. Bởi vì nếu có thể thành sinh viên khoa cơ giáp thì đa số gia cảnh cũng không tệ, không thì cũng chẳng thể mua nổi phần lớn nguyên liệu trong quá trình học của mình.
Tất nhiên cũng sẽ có một số sinh viên gia cảnh không được tốt, nhưng hầu hết họ đều có năng khiếu trong việc chế tạo cơ giáp sau đó họ sẽ được chính phủ, tập đoàn hoặc các gia tộc lớn bỏ tiền bồi dưỡng. Và những sinh viên được bồi dưỡng kiểu này đương nhiên sẽ không thiếu tiền
Yến Cảo lưng đeo balo đứng trước cửa phòng ký túc xá nhập mật mã, vừa đẩy cửa vào đã thấy một thanh niên mặt búp bê đi ra từ nhà vệ sinh.
“ Hà Thiệu?” Trí nhớ Yến Cảo rất tốt, đặc biệt là với những người cậu mới quen khi sống lại.
“Yến Cảo!” Hà Thiệu đương nhiên nhận ra Yến Cảo, “Tớ còn đang đoán xem khi nào cậu mới đến.”
“ Cậu biết tớ là bạn cùng phòng của cậu?” Bưu kiện trúng truyển chỉ ghi rõ số phòng ký túc xá chứ không nhắc tới tên của bạn cùng phòng.
“ Đương nhiên là biết, là tớ đặc biệt yêu cầu một ký túc xá riêng với cậu.” Hà Thiệu cười tủm tỉm nói.
“ Đặc biệt?” Yến Cảo khó hiểu nhìn Hà Thiệu
“ Chú tớ là chủ nhiệm khoa chế tạo cơ giáp, tớ đã nhờ chú ấy giúp.” Hà Thiệu cũng không dấu diếm, hào phóng nói: “ Cậu không ngại chứ.”
“ Để ý nhưng thật ra cũng không ngại, nhưng tại sao cậu lại muốn ở chung ký túc xá với tớ” Yến Cảo hỏi.
“Vừa ý cậu á” Hà Thiệu cười nói.
Yến Cảo trầm mặc nhìn hắn.
“ Được rồi, là do thành tích cậu tốt, tớ muốn sau này thuận tiện chép bài tập.” Hà Thiệu nhún vai, thẳng thắn thừa nhận.
Yến Cảo nhìn bày trí trong phòng, hai giường, một trái một phải, cũng không có vật dụng nào dư thừa. “ Cậu ngủ giường nào?”
“ Giuờng nào cũng được, cậu chọn trước đi” Hà Thiệu thoải mái nói.
Nghe vậy, Yến Cảo liền đi thẳng tới giường đơn bên phải cạnh cửa sổ bỏ cặp lên.
“ Đúng rồi, lát tớ muốn ra ngoài cửa hiệu mua ít bộ đồ giường, cậu muốn đi mua không?” Hà Thiệu hỏi.
“ Không cần, lát tớ xuống lầu nhận một bộ là được.” Yến Cảo nói trong khi lấy cuốn sách trong balo ra, đặt nó lên giá.
“ Nhận dưới tầng trệt hả? Trường học phát toàn đồ dỏm thôi, chỉ ba trăm tinh tệ, bộ bốn món đó thô tới mức mài tróc da được luôn đó.” Hà Thiệu nói khoa trương.
“ Tiền của tớ để mua sách hết rồi.” Yến gia cũng không thiếu tiền bạc, đời trước Yến Cảo đã bỏ ra rất nhiều tinh tệ để bài trí phòng ký túc của mình, đặc biệt sau khi biết cha mẹ cho Yến Phi một khoản tiền thưởng cậu cũng gọi điện đòi ngay một phần, không những đổi ký túc xá thành loại phòng đơn, còn mua thêm rất nhiều thuốc.
Nhưng mà một đời này Yến Cảo không có tâm trạng so đo với Yến Phi cũng lười đòi tiền của cha mẹ. Mặc dù họ cũng là cha mẹ cậu, nhưng tiền là bọn họ kiếm, bọn họ đã nuôi dưỡng cậu, cũng cho cậu học phí đại học, còn về khoảng tiền khác, bọn họ muốn cho ai thì cho.
Yến Cảo cũng không muốn có tình cảm quá nhiều với ba mẹ, một khi tình cảm càng nhiều sẽ càng bất công với cậu, sau này sẽ không thể bình tĩnh mà cư xử với họ được nữa. Chỉ có tình cảm nhạt nhoà mới dễ buông bỏ.
“ Một bộ bốn món có bao nhiêu tiền đâu, tớ tặng cậu.” Hà Thiệu hào phóng nói.
“ Không cần,“ Đây là lần đầu tiên Yến Cảo gặp được người nhiệt tình như vậy nên hơi không thích ứng được, từ chối rồi cũng không đợi Hà Thiệu nói tiếp đã cầm thẻ từ xuống lầu nhận đồ dùng. Chỉ trong chốc lát đã mang vào một núi đồ dùng lớn để trên giường rồi nhanh chóng sắp xếp.
“ Nhìn vậy mà cũng không xấu lắm, nhưng quá đơn giản rồi.'” Hà Thiệu nhìn rồi bình luận.
Grap trải giường màu xám kết hợp với sơn tường màu trắng, những hoạ tiết khác cũng không có, nhìn vừa lạnh lẽo vừa đơn sơ, không khơi gợi cho người ta thấy chút nhiệt tình nào của cuộc sống, điều này làm cho thói quen náo nhiệt của Hà Thiệu không thích ứng nổi.
Yến Cảo cũng không thường quan tâm tới ăn mặc, ngủ nghỉ hay phương tiện di chuyển, đời trước những gì cậu chú ý đều là những đồ mà ba mẹ mua cho Yến Phi, sau đó tự mình tìm hiểu rồi mua cái y chang, thật tâm thì cũng không thích lắm.
Hành lí của Yến Cảo cũng không nhiều lắm, ngoại trừ sách trên giá còn có hai bộ quần áo, lúc này grap giường cũng trải xong rồi, từ đầu tới cuối cũng không đến hai mươi phút cậu đã dọn dẹp xong ký túc xá mới của mình. Duỗi thẳng eo, quay đầu nhìn qua mới thấy Hà Thiệu đang nhìn ngẩn ra. “ Đi thôi, tớ đi mua bộ đồ giường với cậu.”
“ Cậu muốn đi với tớ hả?” Hà Thiệu hơi ngạc nhiên.
Yến Cảo ngớ ra:“ Không cần nữa à?”
Cậu sống một đời trước cũng không có bạn bè gì, đa số thời gian cậu đều trôi qua ở phòng thí nghiệm lí nên cũng không biết ở chung với bạn bè như thế nào. Nhưng cũng cảm thấy nếu Hà Thiệu mời mà cậu cũng không khó chịu thì không sao. Nhưng nhìn phản ứng của đối phương hình như có chỗ lạ.
“ Cần, cần chứ, sao lại không cần. Cảo Cảo ơi, cậu tốt ghê á, rất tâm lí.” Hà Thiệu phấn khích ôm cổ Yến Cảo.
Yến Cảo không mua nhưng lại đồng ý đi theo cùng mình, cái này nghĩa là sao đây, nghĩa là cậu cũng rất thích một người bạn mới như mình á. Vậy mà vừa rồi hắn còn tưởng rằng Yến Cảo không thích mình nên mới có thái độ lạnh nhạt vậy, hoá ra là ngoài lạnh trong nóng.
Cả người Yến Cảo cứng đờ, hơi không quen cách tiếp xúc thân mật này, cậu đẩy người ra lúng túng nói:“ Đi nhanh đi, hôm nay báo danh đông, bên ngoài chắc nhiều người cũng mua đồ dùng cá nhân lắm.”
“ Ừ, mình đi thôi” Hà Thiệu cũng không để ý Yến Cảo đẩy mình ra. Hắn đã nhìn ra một mặt ngoài lạnh trong nóng của Yến Cảo, cũng hiểu được cậu không thích ứng được với sự nhiệt tình bất chợt của mình.
Hai người ra tới cửa trường học, quả nhiên thấy hàng quán trên đường đông nghịt người, đa số đều là tân sinh viên đi cùng cha mẹ.
“ Nè.” Hà Thiệu chen vào một cửa hàng tạp hoá mua cho Yến Cảo ly nước ép trái cây.
“Cảm ơn.”
“Mình đi lên phía trước đi, đằng kia có một tiệm tên Thiền bán chăn grap gối nệm, nghe nói là sử dụng kỹ năng dệt thời cổ đại, dùng một loại vải đặt biệt của động vật nhổ ra, rất mềm mại lại còn thoáng khí” Hà Thiệu vừa đi vừa nói, “ Quần áo ở nhà của mẹ tớ đều mua ở đây, mặc thích lắm.”
Yến Cảo bị động đi theo, không lâu sau hai người đã tới được tiệm Thiền, chắc đồ dùng của tiệm cũng thuộc hàng đắt đỏ, bên trong cũng không có quá nhiều khách.
“Hai cậu cần gì ạ?” Đúng là cửa hàng cao cấp, nhân viên rất tận tình, hai người vừa đi vào đã có nhân viên chuyên nghiệp đến đón tiếp.
“ Tôi muốn bộ đồ giường.” Hà Thiệu tự nhiên nói.
“ Mời đi bên này.” Hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, cửa hàng có khu vực riêng trưng bày chăn grap gối nệm, cô nhân viên khéo dẫn hai người qua.
Chú của Hà Thiệu là chủ của cửa hàng này, gia cảnh dĩ nhiên là không tệ, chọn đồ dùng cũng không để ý tới giá cả, thấy màu và hoa văn nào đẹp thì đưa tay sờ thử, trong chốc lát đã gặp khó khăn, cái này cũng thích cái kia cũng thích.
“ Cảo Cảo, cậu thấy cái nào đẹp.” Hà Thiệu không tự quyết định được, quay qua hỏi Yến Cảo.
“ Cái này đi, hoa văn đẹp hơn” Yến Cảo chỉ vào một bộ bốn món màu xanh nói.
“ Được, cái này đi, gói lại cho tôi” Hà Thiệu lập tức tiếp thu ý kiến.
Nhân viên cửa hàng cười tít mắt tiến lên lấy bộ bốn món đó, dẫn hai người đến quầy thu ngân, phía trên có một người đang tính tiền nên hai người phải chờ một chút. Nhìn thấy người đang tính tiền đó Yến Cảo nhịn không được nhíu mày.
“ Anh? Yến Phi thấy Yến Cảo cũng ngẩn ra. “ Anh cũng tới mua chăn với đồ dùng giường à. “
“ Không phải, đi với bạn cùng phòng.” Yến Cảo lắc đầu nói.
Yến Phi nhìn Hà Thiệu đứng bên cạnh yến Cảo, bạn cùng phòng? Nói vậy là Yến Cảo không tính năm sau thi lại mà chọn ngành trường học phân phối.
“ Anh, anh được phân đến khoa nào?” Yến Phi hỏi.
“Được phân đến?!” Yến Cảo không trả lời, Hà Thiệu đứng một bên lại kinh ngạc tới kêu lên, khoa chế tạo cơ giáp bọn họ trở thành khoa có thể đucợ phân đến khi nào vậy?
Yến Phi ngạc nhiên, nghĩ tới Yến Cảo tính cách kiêu ngạo từ nhỏ, tất nhiên không muốn người khác phát hiện mình không đậu khoa dược được, vì thế vội vàng nói lại:“ Xin lỗi, em nói lộn rồi, em muốn hỏi hiện giờ anh ở khoa nào?”
Yến Cảo nhíu mày, cũng không nghĩ tới Yến Phi lại phản ứng như vậy.
“ Này, người đó là em cậu hả.” Hà Thiệu đụng đụng Yến Cảo, nhỏ giọng hỏi.
“ Ừ.” Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng người này đúng là em cậu.
“ Em cậu không biết cậu học chuyên khoa nào luôn hả?”
Yến Cảo lắc đầu.
“ Coi bộ tình cảm anh em của hai người không được tốt lắm.” Hà Thiệu quen thói nói giỡn.
“ Đúng là không được tốt lắm.” Yến Cảo đáp.
Hà Thiệu nhíu mày, tầm mắt xẹt qua mặt Yến Phi, không nói tiếp.
Yến Phi tái mặt, theo thói quen làm bộ uất ức, tay cầm túi vật dụng vừa thanh toán, nhỏ giọng nói:“ Ba mẹ nhớ anh lắm, anh không quay về học lại cũng không thèm nói với họ một tiếng.”
Nói xong đã quay người rời đi.
“ Học lại? Cậu học lại cái gì?” Lời vừa rồi của Yến Phi tuy nhỏ nhưng Hà Thiệu lại nghe rất rõ, “ Em trai cậu nghĩ cậu không vào được khoa chế tạo cơ giáp hả?”
“ Không phải.” Yến Cảo giải thích “ Ban đầu tớ ghi danh là khoa dược, sau này lại sửa thành khoa chế tạo cơ giáp.”
“ Ra là vậy, bảo sao cậu ta nói cậu chuyển đến ngành chúng ta, thì ra là sợ cậu buồn chuyện rớt khoa dược học.” Lúc này hoá đơn được in xong sau khi Hà Thiệu thanh toán, “ Bạn thân ơi, ba mẹ cậu có phải rất thiên vị em cậu không.”
Yến Cảo ngạc nhiên nhìn Hà Thiệu, nét mặt kiểu làm sao mà cậu biết được.
“ Sao lại không nhìn ra? Cậu ở trường chỉ có thể dùng bộ đồ ba trăm tinh tệ, còn em cậu thì lại có ba vạn tinh tệ đi mua bộ đồ giường.” Hà Thiệu đem hoá đơn của mình cho Yến Cảo xem, một bộ chăn grap gối nệm giá ba vạn tinh tệ, “ Em cậu có thể mua được thương hiệu này nghĩa là gia cảnh nhà cậu cũng không tệ, mà khoa chế tạo cơ giáp là khoa đốt tiền nhất, cậu lại nghèo như vậy, rất rõ ràng là ba mẹ cậu thương em cậu hơn rồi.”
“ Nhìn rõ lắm hả?” Yến Cảo hỏi lại.
“ Phí lời, ai có mắt mà không thấy?” Hà Thiệu nói.
Nếu có mắt đều thấy được vậy đời trước tất cả những người đó đều mù đúng không? Được, coi như bọn họ mù hết đi.
“Hà Thiệu, tớ sẽ làm bài tập về nhà cho cậu.” Yến Cảo ánh mắt trong suốt nhìn Hà Thiệu.
Mình đã làm gì cho học bá vui sao? Sao lại có đãi ngộ tốt vậy? Hà Thiệu khó hiểu nhưng học bá chủ động đề nghị mà không đồng ý thì đúng là không phải người rồi.
“ Cảo Cảo, sau này cậu chính là anh ruột của tớ.”
- --------------------------------
Hu hu, tui ngồi đăng đi đăng lại lâu lắm rồi mà nó h ms cho tui đăng là sao=))
Đã mở lại blog rồi nhé, chương 6 đã được đăng bên đó. Yêu mn:333