Nam Xứng Ác Độc Không Tranh Giành

Chương 6: Chương 6: Khai Giảng




Edit: Quả Quả

Beta: Mymy

**Truyện chỉ được đăng tại wattpad và wordpress chanhtu1314.family.blog**

- -----------------------------

Báo danh nhập học tổng cộng ba ngày, trừ ngày thứ nhất đi ra ngoài mua đồ với Hà Thiệu ra, Yến Cảo cũng chưa ra khỏi phòng kí túc xá, ngay cả một ngày ba bữa đều là Hà Thiệu mang về từ nhà ăn giúp cậu.

Hôm nay Hà Thiệu lại cầm một phần thức ăn về kí túc xá, thấy Yến Cảo vẫn ngồi trên bàn học đọc mấy cuốn sách cơ bản như cũ thì rốt cuộc không chịu được nữa nói: “Cảo cảo, tớ hỏi chú tớ rồi, sau khi khai giảng không có thi.”

Mấy ngày nay Yến Cảo mỗi ngày quên ăn quên ngủ tập trung học tập tri thức, làm hắn cho rằng sau khi khai giảng nhà trường muốn kiểm tra đột xuất, đặc biệt tìm người chú là chủ nhiệm hệ của mình hỏi một phen.

“Tớ học không phải vì thi.” Yến Cảo ngẩng đầu lên.

“Vậy cậu vì cái gì?” Hà Thiệu hỏi, “Kì thi chuyên ngành cũng qua rồi, cậu muốn đọc sách, cũng nên đọc tài liệu dạy học chúng ta mới được phát đó.”

“Cơ sở của tớ tương đối kém.” Yến Cảo nói.

“Cậu đùa à? Có thể thi đậu đại học liên bang, cấp hai ai chả là học bá? Cậu lại nói với tớ cơ sở cậu kém?”

“Tớ không giống các cậu, cấp hai tớ học ngành dược.” Yến Cảo nói.

Hà Thiệu ngẩn người, lúc này mới nhớ tới: “Cậu nói là lần trước ban đầu cậu định thi ngành dược, sau đó đổi sang báo chế tạo cơ giáp, còn cả năm cấp ba thì cậu đều học dược?”

“Gần giống thế, tớ chỉ học được chế tạo cơ giáp một năm, sau đó lâu lâu cũng xem một ít tài liệu, nhưng chung quy không được học qua bài bản, nên tớ muốn bổ sung một chút kiến thức căn bản lại từ đầu.” Yến Cảo nói.

Hà Thiệu chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, sau đó mẹ nó một tiếng: “Cậu chỉ học một năm đã thi đậu hệ chế tạo cơ giáp rồi.”

Yến Cảo bị tiếng mẹ nó quá lớn của hắn dọa hết hồn.

“Cảo ca, em trai trước kia cho rằng cậu là học bá, thật sự là quá mức nông cạn, cậu đủ làm học thần đấy.” Hà Thiệu kích động nói.

“Cậu phóng đại quá rồi, không phải tớ đã nói qua là tớ chuyển chuyên ngành rồi à.” Yến Cảo dở khóc dở cười nói.

“Trước đây tớ cho rằng cấp hai cậu học cả hai ngành dược và chế tạo cơ giáp, không biết chuyên môn của cậu là dược học, đi thi chế tạo cơ giáp thì học được bao nhiêu thi bấy nhiêu. Độ khó của cuộc thi này, khác nhau một trời một vực đấy.” Hà Thiệu kích động nói, “Cậu chỉ học chế tạo cơ giáp một năm đã thi đậu, vậy có phải cậu cũng giỏi dược học lắm phải không?”

“Thật ra thì tớ không có thiên phú gì về mặt dược học, chủ yếu dựa vào cố gắng, nếu miễn cưỡng thi thì cũng đậu ngành dược.” Yến Cảo nói.

“Vậy còn thi cái rắm, cậu học sáu năm dược học mới miễn cưỡng thi đậu, chế tạo cơ giáp cậu học một năm đã thi đậu rồi, đại ca, kỹ năng thiên bẩm của cậu đều ở hệ cơ giáp chế tạo của chúng ta nha.” Hà Thiệu quả quyết nói.

“ Ừ, cậu nói đúng.” Yến Cảo cười phụ họa nói, “Tớ cũng nghĩ như vậy, nên quyết đoán bỏ thi dược học, chạy tới hệ chế tạo cơ giáp.”

“Vì vậy khi đó cậu tới trễ nửa giờ, không phải vì ra khỏi nhà muộn, mà là đang tham gia thi bên dược?”

“ Ừ, cũng may lúc đó gặp được một đàn anh chỉ đường cho, nếu không suýt thì muộn.” Yến Cảo nói.

Hà Thiệu biết là Yến Cảo nửa đường đổi báo chế tạo cơ giáp, nhưng hắn đâu biết người này đang thi dược giữa đường lại chạy ra chứ. Hắn vẫn cho là sau khi thi đại học xong, Yến Cảo do dự giữa hai chuyên ngành, cuối cùng chọn chế tạo cơ giáp, sau đó xài mấy tháng bù lại kiến thức cơ giáp, cuối cùng thi đậu. Thế nhưng tên này thật sự chẳng ôn luyện gì hết.

“Gì cũng không nói, Cảo ca, trâu bò.” Hà Thiệu hung hăn giơ ngón tay cái.

Yến Cảo ngượng ngùng cười một tiếng.

“Vậy cậu tự đọc sách, có chỗ nào không hiểu không? Thành tích của tớ mặc dù không phải tốt nhất, nhưng kiến thức cơ bản giống vậy thì vẫn biết.” Hà Thiệu vẫn cho rằng Yến Cảo là học bá, cho nên nhìn cậu đọc sách, mình cũng không dám lắm mồm. Bây giờ biết Yến Cảo là loại tuyển thủ có thiên phú nhưng cơ sở kém, nhất thời có tự tin, kiến thức cơ bản hắn học cũng không tệ lắm. Yến Cảo dù có thể tự đọc hiểu, nhưng có người hỗ trợ giải thích sẽ học nhanh hơn chút.

“Có.” Yến Cảo lập tức cầm ra một quyển sổ ghi chép, ghi chép bên trên đều là kiến thức tạm thời cậu vẫn chưa hiểu.

Hà Thiệu rộng rãi ngồi xuống, giải thích từng cái một, từ thành thạo rất nhanh biến thành lực bất tòng tâm ¹. Nguyên nhân không phải hắn, chỉ vì bạn học Yến Cảo có thể học một biết mười, suy một mà ra ba, rõ ràng hắn đều đã giảng y nguyên hết kiến thức mà giáo viên đã dạy cho hắn, nhưng Yến Cảo luôn có thể hỏi đi sâu hơn.

(1): có nghĩa là rất muốn làm một việc gì đó, nhưng vì sức lực hoặc năng lực không có nên không thể làm được dù rất muốn nên đành từ bỏ. Thành ngữ này cũng chỉ sự bất lực trước một việc gì đó.

“Tại sao khối năng lượng nhất định phải dùng phương pháp này để nén năng lượng?”

“Vì chỉ có nguồn năng lượng nén ra như vậy mới ổn định nhất.”

“Vậy nguyên nhân nguồn năng lượng không ổn địch là gì?”

“Ách..”

“Chỉ khi tìm ra nguồn gốc của sự không ổn định thì mới nghĩ ra biện pháp tốt hơn để nén năng lượng đi.”

“Này...”

“Khối năng lượng bây giờ, lúc nén năng lượng hao tổn quá lớn, trong quá trình áp súc về cơ bản đã tốn một nửa nhiên liệu, như vậy quá lãng phí, nguồn nhiên liệu ở các hành tinh vốn đã túng thiếu. Chúng ta nên nghĩ cách giải quyết vấn đề này. Tớ cảm thấy công thức tính toán ngồn năng lượng có thể cải thiện...”

“...” Loại vấn đề chỉ cấp bậc giáo sư mới suy nghĩ này, có thể đừng hỏi một học sinh mới tốt nghiệp cấp ba như tớ được không.

Hà Thiệu chỉ bổ túc cho Yến Cảo một tiếng đã ngồi yên tĩnh trong sự hoài nghi sâu sắc của bản thân.

Hắn sai rồi, Yến Cảo vốn dĩ không phải đang bổ sung kiến thức cơ bản, cậu ấy là đang nghiên cứu đề tài.

Yến Cảo xoắn xuýt với khối năng lượng cũng không phải không có nguyên nhân, rất nhiều năm sau, việc cung cấp năng lượng cho cơ giáp vẫn là một vấn đề chưa được giải quyết. Cơ giáp thường tác chiến ngoài không gian, ở trạng thái chân không trong thời gian dài, cơ giáp không những phải có khả năng chiến đấu, mà còn phải duy trì chuyển động tốc độ cao, cũng như thực hiện bước nhảy không gian một, hai lần.

Một lần thực hiện bước nhảy không gian đã tiêu hao một khối năng lượng cấp bảy, nên lúc cơ giáp chiến đấu phải mang theo đầy đủ khối năng lượng bên người, nhưng kho bên trong cơ giáp là có hạn, cho dù ngoại trừ buồng lái đều chất đầy khối năng lượng cũng không thể để cơ giáp chiến đấu trong thời gian dài. Hơn nữa, dự trữ quá nhiều khối năng lượng, trọng lượng của cơ giáp sẽ tăng lên, như vậy di chuyển không đủ nhanh, sẽ gặp nguy hiểm trong trận chiến.

Vì vậy các chế tạo sư cơ giáp của Liên Bang vẫn luôn tìm kiếm phương pháp chế tạo nguồn năng lượng mới để kéo dài khả năng tác chiến của cơ giáp.

Bài học đầu tiên của sinh viên mới hệ chế tạo cơ giáp của đại học Liên Bang cũng là nguyên lý chế tạo khối năng lượng.

“Công thức nén năng lượng của khối năng lượng chắc các em đã học qua ở trường cấp hai rồi, nhưng ở đại học, chúng ta sẽ học về nguyên lý của công thức. Tại sao các khối năng lượng phải dùng phương pháp này để áp súc, nguyên nhân năng lượng không ổn định, và làm sao để năng lượng ổn định trong quá trình áp súc. Toàn bộ năm nhất đại học, một nửa chương trình học của các em sẽ học cái này.” Giáo sư hiển thị các công ty nén năng lượng trên máy chiếu hình, sau đó bắt đầu giảng giải nguyên lý.

Hà Thiệu nhìn thấy mấy vấn đề quen thuộc, không nhịn được lặng lẽ xít lại gần bạn cùng bàn của mình: “Cảo ca, cậu nhìn đi, hôm qua tớ trả lời không được không phải do tớ học dở, mà là vấn đề cậu hỏi qúa cao siêu nha.”

Làm sao mà hỏi học sinh cấp ba kiến thức đại học được chứ.

Yến Cảo ngượng ngùng cười với Hà Thiệu, sau đó thì toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn hình ảnh trên máy chiếu, trông chi chít, chằng chịt công thức và danh từ chuyên môn, càng nghe càng lên tinh thần, giống như một đứa trẻ nhìn vào kính vạn hoa, chỗ nào cũng thấy mới lạ.

Một tiết hết một tiếng, chờ giáo sư giảng hết kiến thức của một tiết xong, tám mươi phần trăm học sinh dưới đây đã cảm thấy như vừa đi vào cõi thần tiên rồi. Các giáo sư thường thấy cảnh tượng kiểu này, cũng không hoảng, sau khi chuông tan học vang lên, cười tủm tỉm giao nhiệm vụ lúc các sinh viên đang sôi nổi.

“Ngày đầu tiên đến lớp, có phải mọi người cảm thấy kiến thức quá nhiều, một số thì nghe không hiểu?”

“Dạ phải.” Các bạn học hai miệng đồng thanh, bọn họ đều biết kiến thức đại học sẽ hơi nhiều, nhiệm vụ học tập nặng nề, nhưng kiến thức một tháng trước đây thầy nói một tiết có phải nhiều quá rồi không vậy.

“Không còn cách nào, đại học không giống cấp ba, một ngày tám tiết. Thầy dạy môn này một tuần mới hai tiết, vì vậy một tiết giảng nhiều chút. Nghe không hiểu không sao, có vấn đề gì thì có thể hỏi thầy qua thư điện tử lúc nào cũng được, cũng có thể sau giờ học đọc nhiều sách, hoặc lên tinh võng xem đi xem lại bài thầy vừa giảng.” Giáo sư ôn tồn nói.

“ Vâng ạ.” Các bạn học không chú ý trả lời.

“Tiết sau là tiết thực hành.” Nụ cười trên mặt giáo sư càng điềm đạm, “Chúng ta sẽ học phương pháp chế tạo khối năng lượng cơ bản, một số em xuất sắc chắc cũng đã học cách chế tạo khối năng lượng cấp ba rồi, nên tiết thực hành này, chúng ta sẽ trực tiếp học chế tạo khối năng lượng cấp bốn.”

“Hả?” Các bạn học không chú ý nhanh chóng hết hồn.

“Thầy, tiết sau phải chế tạo bốn cấp nhiên liệu khối rồi ạ?”

“Không phải.” Giáo sư lắc đầu.

Trong lòng mọi người thả lỏng một chút, nói đi, làm gì có chuyện tiết thực hành đầu tiên đã trực tiếp chế tạo khối năng lượng cấp bốn, phải biết từ cấp ba đến cấp bốn có một ranh giới, khi chế tạo khối năng lượng, công thức năng lượng cấp bốn so với công thức của khối năng lượng cấp ba thì phức tạp hơn gấp mười lần.

“Các em phải làm xong trước tiết thực hành, sau khi hoàn thành, tiết thực hành đưa thầy xem, thầy sẽ hướng dẫn từng người một. Bằng không, một tiết thực hành các em làm xong ở đâu.” Cười híp mắt nói xong, bỏ lại tiếng kêu rên kinh thiên động địa ² lại đằng sau, giáo sư hài lòng rời đi.

(2): Ám chỉ một sự việc gây ngạc nhiên tột độ, nói chung ở đây là gây sốc văn hóa=)

Bọn họ làm thầy, vui nhất cũng chỉ có lúc này.

“Muốn chết, tớ muốn chết!!!” Về kí túc xá, Hà Thiệu vội vàng đập đầu rầm rầm vào tường.

“Đừng lo quá, thời gian một tuần còn dư dả mà.” Yến Cảo an ủi.

“Đại ca, cấp ba cậu còn chưa chế tạo khối nhiên liệu cấp hai đi.” Hà Thiệu hỏi.

“Chưa.” Trung học cậu chỉ học một năm, còn dừng lại ở việc nhận biết kết cấu cơ giáp, căn bản không có liên quan đến chết tạo cơ phận cụ thể. Khối năng lượng lại là nội dung cấp ba mới có, cậu thì ngay cả công thức đều là sau khi sống lại mới bắt đầu học. Nhưng mà số học của cậu cũng không tệ, dược học cũng có công thức rất phức tạp và phân tử hóa học, vì vậy công thức năng lượng cậu thấy cũng không khó.

“Giáo sư để cho chúng ta chế tạo khối năng lượng, không phải là nhập công thức vào để máy móc nén năng lượng giúp chúng ta, mà là muốn chúng ta tự tay chế tạo.” Hà Thiệu giải thích, “Cậu hiểu tự tay chế tạo tượng trưng cho điều gì không, nghĩa là chẳng những cậu phải thuần thục vận dụng công thức, mà khi áp súc năng lượng cậu còn phải chú ý đến mọi vấn đề nguồn năng lượng bất ổn. Một khối năng lượng cấp một có 100 điểm không ổn định, cấp hai 500 điểm, cấp ba 1000 điểm, cấp bốn trực tiếp nhảy lên 10.000. Mười ngàn điểm không ổn định, cậu thấy tỉ lệ thành công của chúng ta là bao nhiêu?”

“Tại sao không được dùng máy?” Yến Cảo không hiểu.

“Đây là phương pháp nhất quán của đại học Liên Bang, bọn họ cảm thấy rằng chỉ khi học sinh thành thạo chế tạo khối năng lượng thủ công mà không dựa vào máy móc, mới được xem là hoàn toàn nắm vững công thức khối năng lượng. Hơn nữa, sau cấp bảy, máy móc không thể nén năng lượng nữa, nhất định phải dựa vào tinh thần lực của nhân loại mới được, vì vậy đây cũng coi như đặt nền móng trước.” Hà Thiệu không còn gì luyến tiếc nói.

“Nếu giáo sư sắp đặt như vậy, chắc là có thể được.” Yến Cảo nói, “Hơn nữa, có công thức, thì chứng tỏ có quy luật. Tìm được quy luật thì không khó.”

“Cảo a, cậu lạc quan quá đó? Ngay cả công thức cấp bốn tớ còn chưa hiểu đâu.” Rõ ràng là người ngay ngay cả khối năng lượng cấp một cũng chưa từng làm, rốt cuộc dũng khí từ đâu ra vậy.

“Công thức tớ nghe hiểu, không thì cậu chỉ tớ làm một khối năng lượng cấp ba rồi tớ giảng công thức cho cậu?” Yến Cảo(*) thương lượng.

(*): Chỗ này mình thấy trong bản raw ghi là Hà Thiệu, nhưng mình lại thấy câu này phải của Yến Cảo thì đúng hơn nên đã thay vào đây

“!!” Cái gì, mấy trang công thức chi chít chằng chịt vừa nãy, nghe hiểu á?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.