Nàng Công Chúa Tóc Đỏ

Chương 7: Chương 7: TÌNH CẢM - Hội ngộ




Sáng. Khoảng 5giờ. Cánh cửa phòng thiên mỹ chợt mở, bà nhỏ cùng quản gia Lâm bước vào. Lại gần giường, bà nhỏ hơi giật mình, chợt nghĩ:“lại giấc mơ đó sao......?”-ánh mắt bà thoáng buồn, nhưng rồi cũng mỉm cười hiền hậu khi thấy anh em nhỏ ôm nhau ngủ ngon lành cành đào. Quản gia Lâm khẽ nhíu mày:

-Thiếu gia và tiểu thư ngủ chung sao?

-À...ko sao đâu! Anh em nó như vậy từ bé mà!!!-bà vừa cười vừa nhìn anh em nhỏ.

-Nhưng cả hai đều đã lớn, như vậy...ko hay lắm đâu phu nhân!-QG Lâm vẫn nhăn nhó.

-Cũng phải! Nhưng phải xem mỹ mỹ có bị ám ảnh nữa hay ko đã!-bà gật gật đầu.

-ư...m...!-tiếng thiên vũ khẽ vang lên. Chắc là bị tiếng nói chuyện của bà và QG Lâm làm anh chàng chợt tỉnh.

-Ồ! Thằng bé dậy rồi! nhưng chắc là còn ngái ngủ! Mau mang Saky lại đây!-bà nhỏ nở 1nụ cười tươi rói.

-Vâng phu nhân!-vừa dứt lời, QG Lâm đã chạy vụt ra ngoài. Ông ta chạy xuống tầng 1, vào phòng của bà ngoại nhỏ rồi đến cạnh 1chiếc nôi lớn, khẽ vén cái rèm thưa bằng lụa có kết thuỷ tinh, ông ta nhẹ nhàng bế con vật trong nôi ra. Quàng con vật lên vai, ông ta thủ thỉ:

-Saky à...! Có việc cho mày rồi đó!

Con vật ấy cũng đung đưa cái đuôi của mình như hiểu ý và có vẻ cũng hí hửng lắm! QG Lâm vừa bước vào phòng, bà ngoại nhỏ đã chạy ra “giựt” lấy con Saky! Khẽ vuốt vuốt đầu Saky, bà nhỏ thả con vật xuống chiếc giường 2anh em nhỏ đang ngủ.

Để mặc Saky đang bò lại gần nhỏ và thiên vũ, bà ngoại và QG Lâm đứng đó tủm tỉm cười.

-Ư...anh hai...anh đè chân lên bụng em hả? Bỏ ra đi...em khó chịu!!!-nhỏ lẩm bẩm trong khi mắt vẫn đag nhắm tịt.

-Em bỏ chân ra mới đúng! Sao ôm anh chặt vậy hả? Sao anh thở được!!!-lúc đầu thiên vũ cũng ko chịu mở mắt, nhưng rồi cũng pải trợn mắt lên hét vì quá khó chịu. Vừa mở mắt ra, đập ngay vào mắt anh chàng là con Saky đang nhìn chằm chằm vào mặt mình. saky cứ lè lè cái lưỡi của nó trước mặt thiên vũ như trêu tức. Giờ thì anh chàng mới hiểu tại sao khó chịu như vậy. Ko pải tại thiên mỹ ôm quá chặt mà là do Saky đang cuốn tròn cả 2anh em. Chợt thiên vũ bật dậy, bật mạnh đến nỗi đập đầu vào thành giường rồi ngã lăn xuống đất. Mặt thiên vũ tái nhợt đi, môi cứ run run. Nhưng rồi cũng pải thét lên:

-RẮNNNnnnnn.........!!! ÁÁÁáááaaaa.........!!!

-ÁÁÁÁAAAAAAAAAaaa........................!!!-bằng sức công phá khủng khiếp của mình, thiên mỹ cũng vặn to hết côg suất để hét (sau khi bị tiếng hét của thiên vũ làm nhỏ giật mình tỉnh dậy!)

-HAHAHAhahahaa......!!!-đến lượt QG Lâm và bà nhỏ cuời ngặt nghẽo.

Sau khi cố gắng thoát khỏi con chăn saky(-làthú cưng của bà ngoại nhỏ, tuy thuộc loài hung dữ nhưng đã được thuần hoá và rút hết độc tố trong cơ thể) 2anh em nhỏ lao vào ôm nhau. Thiên mỹ thì nghệt cái mặt ra, còn thiên vũ thì tím tái cả mặt mũi vào.

-ta biết là 2đứa sợ mà! hahaa.....!!!-bà nhỏ vẫn ko có ý định ngừng cười.

-Ng...ngoại thật...thật quá đang mà...!!!-thiên vũ cố gắng nói trong khi cái cổ họng đang sắp nấc lên vì quá sợ!!!

-Rắn àk? Có mỗi con rắn thôi mà anh hét sao anh hai???-nhỏ buông thiên vũ ra, nhìn vào khuôn mặt đag đầm đìa mồ hôi của anh chàng hỏi.

-Thế ko pải em hét cũng vì sợ hả?-thiên vũ lẩm bẩm hỏi lại.

-Đâu có! Tại em nghe anh hét nên cũng hét theo! Tưởng có khủng bố chứ!!!-mặt nhỏ tỉnh bơ. Cả bà ngoại, QG Lâm và thiên vũ đều nghệt mặt ra nhìn nhau, rồi cùng lắc đầu. Cũng phải thôi, nhỏ đâu có sợ rắn rết. Hồi bé thiên mỹ còn mang mấy thứ đó nhét vô quần áo của thiên vũ, làm thằng bé chỉ nghe thấy chữ “sâu bọ” thôi cũng muốn lăn ra xỉu! Sau khi QG Lâm mang Saky về phòng, thiên vũ mới dám đứng dậy đi vệ sinh cá nhân. Còn thiên mỹ thì cứ lẽo đẽo theo sau bà ngoại để xin được nuôi Saky.

5giờ nhỏ đã bị lôi dậy nên ngái nhủ gần chết, nhưng nhỏ sợ thiên vũ lại đổi ý bắt nhỏ vô NAM nữa thì khổ! thiên mỹ cố gắng vệ sinh cá nhân và chuẩn bị đồ dùng nhanh nhất có thể để theo kịp anh trai nhỏ. 6giờ anh em nhỏ cùng bà ăn sáng, ăn xong là hơn 6rưỡi. Thiên vũ kêu thiên mỹ đi sớm để anh chàng phổ biến thêm về trường cho nhỏ biết.

Thiên vũ lôi chiếc môtô MV Agusta F4 CC ra định đèo nhỏ đi học thì nhỏ hét:

-Em ko thích xe này!!! Anh mua cho em chiếc air-blade đỏ đi! loại đời mới ý! Dáng đẹp lắm nhá!!!

-Lúc nào cũng là air blade đỏ! Em ko chán àk?-thiên vũ ngán ngẩm lắc đầu-với lại xe này anh mua để anh đi! Ko pải cho em!!!

-em thấy air blade đi thích nhất!!!-nhỏ cười tít mắt.

-Mai anh mua! Hôm nay chịu khó đi xe này cùng anh đi!

-Dạ!!!-nhỏ phụng phịu, mặt dài như cái bơm luôn.

Rồi 2anh em nhỏ cũng chịu lên xe, thẳng tiến đến trường ROYAL II.

* * *

Vừa đi 2anh em nhỏ vửa tán dóc đủ thứ chuyện. Truyện trên trời dưới biển, từ trái đất đến mặt trăng cũng đều có hết!!! Cả chuyện hồi bé nữa. Thiên mỹ thì rất hay trêu trọc thien vũ, hết thả rắn rết, nhỏ lại đi thu tiền các bạn gái trong trường để được...hun thiên vũ: 1nụ hôn là...5nghìn (to chưa?. Nhỏ này bán rẻ anh em thật đấy!!!). Tất nhiên mỗi lần như thế thiên vũ lại phải chạy bán mạng!!! Nhưng hồi bé thiên vũ cũng đâu hiền lành gì. Cứ mỗi lần tắm xong là thằng bé zô phòng mama lục lọi tủ nội y của mama iu vấu, nhìn thấy cái quần nào ưng ý là cầm đội lên đầu, còn lấy 1cái áo buộc lên bịt mắt. Xong xuôi là chạy loạn khắp nhà, vừa chạy vừa hét:“ Siêu nhân Âu Dương Thiên Vũ tới đây!!!“. Bao nhiêu lần bị mama bắt lại và được ăn đòn tĩ tã mà vẫn ko chừa! Cũng ko biết bao nhiêu lần thiên vũ xem siêu nhân xong là lại nhăn nhở cười rồi đi tìm thiên mỹ để...thực hành những chiêu thức mới học được trong phim. Bình thường thì ko sao, cùng lắm là thiên mỹ đau quá ngồi khóc, ko thì phô mẹ để mẹ cho thiên vũ ăn đòn. Nhưng có 1hôm, thiên vũ vừa học được chiêu thức “hạ thủ“. thằng bé (lại) lon ton đi tìm cô em gái iu qúy của mình để thử nghiệm. vừa nhìn thấy bóng thiên mỹ, thien vũ đã lao ra rồi phóng lên đạp 1đòn chí mạng vào đầu con bé! Nhỏ ko có sự phòng bị nên (hiển nhiên) đầu nhỏ lại hôn thắm thiết với sàn nhà, phát 1tiếng “CỐP” to kinh khủng!!! Rồi máu từ đấu nhỏ loang ra nhiều lắm! Thiên mỹ phải nằm viện mất 1tháng, may mà ko để lại di chứng! Và cũng chẳng biết hên hay xui, nhỏ quên luôn vụ vì sao mình phải nhập viện và chuyện mình ghét thiên vũ như thế nào! (ghét vì hay bị thằng bé dùng làm chuột thí nghiệm ý mờ!!!). Anh em nhỏ cũng thân thiết hơn từ đó!!! (có hậu ghê nhỉ!!!)

Anh em nhỏ phải nói là cứ cười sái cả quai hàm khi nhắc đến những quái chiêu hồi bé. Mải trò chuyện anh em nhỏ ko để ý có 1chiếc mes màu đen đang bám theo mình.

*Trong xe:

Hai người đàn ông khá đô con, từ trên xuống dưới đều mặc 1màu đen (như kiểu bọn xã hội...than) đang theo dõi anh em nhỏ. vừa theo sau, họ vừa nói chuyện.

-Có nên bắt cô ta luôn bây giờ ko?

-Nhưng bên cạnh cô ta có người! hơn nữa chưa có lệnh thì ko được hành động tuỳ tiện!

-Ukm...! Nhỡ thất bại là rơi đầu ngay!!!

-Được! Vậy nên về trước để báo cáo về cô nhóc đó! Sao đó sẽ hành động sau!

-OK!!!*

Vừa dứt đoạn đối thoại thì chiếc xe cũng chuyển hướng

Anh em nhỏ tuyệt nhiên cũng ko hay biết gì. Vẫn vui vẻ trò chuyện và phóng thẳng xe tới trường.

Thiên vũ giảm bớt ga, đi chậm dần. Trước mắt thiên mỹ là 1cánh cổng sắt to, được sơn mạ bạc đã được mở sẵn. Vào bên trong nhỏ choáng ngợp hơn về sự to lớn của ngôi trường ROYAL II này. Gửi xe ở nhà để xe, thiên vũ dắt thiên mỹ vô canteen (phía trước nhà để xe). Ngồi vào bàn, thiên vũ gọi 1ly sữa tươi và 1ly cafe đen, ko đá ko đường.

-Mình ăn sáng rồi mà anh hai!-thiên mỹ xụ mặt khi nhìn thấy ly sữa tươi.

-Ở nhà em bỏ nguyên ly sữa mà! Đừng tưởng anh ko biết! Ngoan ngoãn uống đi! Hay anh gọi cho em 1ly cafe nhá?-thiên vũ cười đầy đe dọa.

-Uống thì uống!!!-nhỏ làu bàu.

Cứ thế 2anh em vừa măm vừa nói về những nội quy của trường. Tuy là trường dành cho dân giới thượng lưu nhưng cũng có học bổng. Những học sinh có học bổng ko phải những cậu ấm cô chiêu, mà thường là học sinh nghèo vượt khó. Tuy nhiên có 1 nội quy bất di bất dịch ở đây, đó là: Vô lễ với giáo viên sẽ bị đuổi học. Vì hầu hết giáo viên đều là giáo sư tiến sĩ có trình độ học vấn rất cao. Họ được thuê để đào tạo những nhân tài cho đất nước. Nên đây là ngôi trường mà (có lẽ) tất cả học sinh Việt nam đều muốn vào học.

Trường còn có rất nhiều lễ hội, cuộc thi. Đặc biệt mỗi năm 1lần trường sẽ mở 1cuộc thi mang tên “Looking for talent“. người chiến thắng được phép đuổi học bất cứ ai mà mình ghét (tối đa 3người), phạm nội quy tùy ý (3lần) và được tham gia vào bất cứ vấn đề nào của nhà trường mà mình thích (nhiều nhất 3vấn đề). Trường được chia làm 3khu.

1, Khu nghệ thuật. (dành cho ai muốn làm ca sĩ, diễn viên)

2, Khu kinh tế. (dành cho ai muốn làm thương nhân, doanh nghiệp)

3, khu chức trách. (dành cho ai muốn làm nhân viên nhà nước)

Mỗi khu đều có 1hội học sinh. Hội học sinh có quyền tương đương với giáo viên. gọi là khu nhưng thực ra mỗi khu như 1ngôi trường riêng biệt: có canteen riêng, nhà xe, sân vận động, nhà thể chất,...riêng.

Tóm lại trường rất danh giá và tuyệt vời!!!

Sau khi nói 1tràng lan đại hải xong, thiên vũ tu 1hơi hết luôn ly cafe (uống cafe mà ổng uống như nước lọc ý!). thiên mỹ cứ đơ ra ko hiểu gì nhưng ko dám hỏi lại! Sợ ổng cho ăn đòn!!! (thiên vũ vừa nói 1hơi mà nhỏ cho phát câu “hổng hiểu, anh nói lại đi” thì chắc ổng cho nhỏ cái đạp quá!!!)

Ngồi nhìn thiên mỹ cố gắng nuốt những ngụm sữa, thiên vũ mãi mới để ý đến đồng hồ.

-WHATTTTttttttttttttttt.....7h kém 15!!!-thiên vũ la lên thất thanh.

-Sao vậy anh? Bộ muộn hả???-nhỏ hỏi dồn

-Thiên mỹ nghe kĩ lời anh nói đây!-thiên vũ nắm chặt vai nhỏ, mặt mũi rất ư hầm hố.

-Dạ!-nhỏ tròn mắt. Thiên vũ nuốt nướt bọt. Nhìn vào mắt nhỏ. nhỏ cũng nhìn lại rất chăm chú. Nhìn 2anh em rất căng thẳng. Rồi thiên vũ cũng mở lời:

-Em sợ con gì nhất?

-HẢ???-nhỏ méo mặt rồi thầm nghĩ:“tưởng chuyện gì to tát...!”

-Trả lời đi!!!-thiên vũ giục

-Em ák? Con gì nhỉ?-nhỏ gãi gãi đầu. thiên vũ biết từ bé đến giờ nhỏ chẳng sợ con gì hết nên gợi ý:

-Con hổ!!!

-Oa...em cũng thích nuôi hổ nữa!!!

-Trời!!! Vậy khủng long bạo chúa!!!

-Giá mà có! Em sẽ mua về nuôi!!!

-ẶC......!!!

-Vậy ma em sợ ko???-thiên vũ quát.

-Dạ có...!-nhỏ vờ nhăn mặt. Nếu có ma thật nhỏ cũng muốn coi nó ra sao.

-Vậy giờ em hãy tưởng tượng 1đàn ma đuổi theo em nhé!-thiên vũ nói, rồi tự lẩm bẩm với mình: “còn mình sẽ nghĩ đấy là đàn rắn...hjxhjx...!!!”

-Tại sao???-nhỏ ngơ ngác.

-Đừng hỏi nhiều! Giờ thì nắm chặt tay anh! Cấm buông! Ra khỏi canteen là chạy liền nghe chưa!!!-vừa nói thiên vũ vừa nắm tay thiên mỹ lôi đi.

Thiên mỹ ko hiểu gì hết nhưng cũng làm theo. Cánh cửa canteen vừa khép lại, anh em nhỏ đã vọt lẹ, chắc phải tầm 50-60km trên giờ đấy (gần bằng xe máy, hôhô...).

Nhỏ vừa chạy vừa thở hổn hển

-anh hai...tại sao...phải chạy...nhanh như vậy...! Đâu có...”chuối đỏ” đâu (chó đuổi)!!!

-e...em thử...nhìn đằng sau...xem!!!-thiên vũ cũng đang thở ko ra hơi.

-Đã bảo...ko có chuối đỏ...lại còn...Á!!!-nhỏ từ từ ngoái lại đằng sau và rồi giật bắn mình suýt ngã, may mà đang nắm tay thiên vũ ko thì tiêu cái mẹt!

-thấy chưa?-thiên vũ hòi

-r...rồi ạ!!!- nhỏ tái mào trả lời

-ngày nào anh cũng thế này àk?

-uk!!! Chạy mau đi! Bị bắt là tiêu đó em!!!

-Vâng...hộc...hộc!!!-nhỏ há cả mồm ra để thở (còn thiếu thè lưỡi thôi là giống...!!!)

Nhỏ cắm đầu chạy vọt lên, bởi nhỏ hãi cái đám con gái đang đuổi theo sau anh em nhỏ còn hơn cả zombies!!! Thiên mỹ chỉ biết chạy thôi nên ko nhìn đường. Nhỏ chạy lung tung cả lên.

-Em chạy đâu vậy! hướng kia cơ mà...!-thiên vũ hét mà chả lọt được chữ nào vô tai nhỏ. Nhỏ cứ chạy, chạy và chạy!!! Bất ngờ nhỏ phanh kít lại!

-Anh hai! Sao lại ngõ cụt!!!-nhỏ bàng hoàng hét

-Em vô lộn đường rồi!!! Đây là khu WC! Ko phải khu hội đồng! huhu...!!!-thiên vũ mếu cả mặt khi nghe tiếng bước chân ngày càng gần của “binh đoàng hám trai” kia!

-Chết rồi...em ko muốn bị đè bẹt đâu...huhu!!!

Đám con gái chạy và cười nhăn răng ra khi tưởng sắp bắt được anh chàng. Nhưng khi quẹo vô khu WC thì ko thấy ai! Cả đám lại tiếp tục lùng sục các ngóc ngách nhưng vô ích. cuối cùng đành tiu nghỉu bỏ đi.

lúc này trong WC nam, 1người đang bịt chặt miệng thiên vũ và thiên mỹ.

* * *

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.