Nhưng mà…tại sao cậu bé đó lại như vậy? Nói thật, nếu là em thì em cũng sẽ phát điên lên.
Diệp Như khó hiểu hỏi. Với những gì diễn ra trước mắt, cô tin rằng dù bất kỳ ai cũng không thể vượt qua. Nhưng nạn nhân thì…nỗi sợ hãi cơ bản sao?
Đùa gì vậy?
- Thật ra, việc này cũng không có gì khó hiểu
cả. Thật ra những hậu quả của Biệt giam trắng chẳng qua chỉ là những
biến đổi nội tiết cơ bản trong cơ thể con người. Việc này gắn liền với
một cụm từ mà mọi người được nghe hằng ngày chính là “ đồng hồ sinh
học”.
- Cái này thì tôi biết. “ Đồng hồ sinh học” không phải
chỉ những hoạt động theo thời gian của con người sao? Nó liên quan gì
đến biệt giam trắng ?- Cao Trình lưỡng lự , ánh mắt anh đầy vẻ bất lực
cùng nghi ngờ.
- Thật ra, “ đồng hồ sinh học ‘’ hay “ biệt
giam trắng” đều có cùng một cơ chế nội tiết do tuyến tùng điều khiển. Sở dĩ chúng ta có những hoạt động khác biệt giữa ngày và đêm là do hoạt
động của một chất hóa học có tên là Melatonin. Các tế bào hạch võng mạc ở mắt của chúng ta sẽ có nhiệm vụ cảm nhận ánh sáng có bước sóng khoảng 480nm. Khi bị kích thích, chúng sẽ tiết ra một chất gọi là MELANOPSIN, sau đó chất này sẽ theo một đường truyền về não mà cụ thể là tuyến
tùng.
Sự có mặt của melanopsin sẽ ức chế tuyến tùng tiết ra
melatonin. Ngược lại, khi không có ánh sáng hay không có melanopsin thì
tuyến tùng sẽ tiết ra melatonin. Chính melatonin sẽ tác động lên các cơ
quan khác của cơ thể và gây buồn ngủ, các hoạt động nghỉ ngơi và nội
tiết thích hợp.
Do tiếp xúc với ánh sáng có cường độ mạnh và liên tục nên các nạn nhân sẽ bị rối loạn quá trình trên. Cơ thể không thể
tiết ra melatonin nên các hoạt động khác cũng bị rối loạn đặc biệt là hệ thần kinh. Và đây chính là nguyên nhân của mọi hành động mà mọi người
được thấy.
Trình Ngạn Thâm từ tốn trả lời. Anh phân tích một
cách mạch lạc, cụ thể. Khuôn mặt ấy vẫn vậy, lạnh lùng và sắc bén. Nhưng từ đó lại tỏa ra những ánh sáng đặc biệt. Ánh sáng của trí tuệ và sự
thông thái.
Không ai biết, Chương Hiểu yêu thích nhất vẻ đẹp của anh lúc này. Nó quyền quy và đầy thu hút.
- Tôi hiểu rồi, nghĩa là cậu bé đó thường xuyên bị rối loạn đồng hồ sinh học
đúng không? Do cơ thể đã quen với việc đó nên ảnh hưởng của cậu cũng ít
nhất.
Cao Trình phấn khởi nói. Có thể nói đây là một phát hiện vô
cùng quan trọng. Bởi lẽ, những người thường xuyên bất phân ngày đêm chỉ
có vài đối tượng nhất định”
- Tiểu Trương, cậu đi đều tra cho tôi những nơi nào nhận làm việc theo ca. Nạn nhân chưa dủ tuổi lao động nên chắc chắn không thể làm ở các cơ sở hợp pháp.
- Em rõ rồi.
- Được rồi, tôi cũng về trước đây. Còn phải đến bệnh viện thăm Lâm Gia Tuệ nữa. Có việc gì thì báo cho em nha.
Chương Hiểu nhìn Cao Trình, mệt mỏi nói. Bây giờ, điều cô lo lắng nhất chính
là trạng thái tinh thần của Lâm Gia Tuệ. Không biết cô ấy sao rồi?
Chương Hiểu ở đây mà lòng nóng như lửa đốt.
- Ừ. Có gì báo cho anh.
- Tôi đi cùng em. – Trình Ngạn Thâm nhìn Chương Hiểu. Anh chào mọi người rồi
bước ra trước. Dù giận cô nhưng anh không thể nào để cô một mình đối mặt với những khó khan này. Không ai hiểu tình bạn của hai người hơn anh.
Lâm Gia Tuệ như vậy, Chương Hiểu chắc cũng không tốt hơn là bao.