Nếu Em Thích Thầy, Thì Sao Đây ?

Chương 4: Chương 4: Một Chút Dịu Dàng




Không khí ồn ào , huyên náo của buổi sáng tại trường học khiến người ta cảm giác được cái sức sống được mang ra vun đắp thành tương lai kia ngày một lớn . Mà ngôi trường này , trường quốc tế AG , cũng không quá khi nói những học sinh ở đây chính là tương lai . Diệp Vy bước vào lớp , sự khác lạ bao phủ lấy cô , hôm nay rốt cục là cả lớp bàn nhau dành chỗ cho các cô tập tành hay là cả lớp tính rủ nhau đi muộn vậy ? Lí do thứ nhất coi như rất được , ít ra lớp học quỷ này cũng rất tâm lý đi . Nhưng nếu là lí do thứ hai , thì đừng nha ! Họ không phải chịu thì thôi chứ Diệp Vy cô đây mới là người hứng đủ , ai bảo cô là lớp trưởng . Cả lớp chỉ có đúng ba người : Minh Di , Bách Tiệp , Hà Chi ? Vậy còn An Nhiên của cô , cậu ta nếu còn không đến , cô cũng không thể cãi nhau với họ , bảo cô cãi với Minh Di , cô nắm chắc phần thắng , bảo cô cãi với hai người bạn kia … họ nổi tiếng là không dễ bắt nạt nha !

Đi vào lớp mấy phút rồi , cô vẫn như người dưng , haiz… hạ rốt cục vẫn không nhìn thấy cô hay sao ? Nhưng không thấy cũng tốt , đợi An Nhiên đến , không thấy thì cũng phải thấy , lúc đó không phải cô còn có một người lợi khẩu ? Nên tốt nhất lúc này đừng nhìn thấy cô ở trong lớp .

Nghĩ vậy , cô khoanh tay lên bàn , gục đầu xuống , chuẩn bị nhắm mắt ngủ một chút “ Ơ , Hứa Vy ? Cậu đến từ khi nào ? Chúng tớ muốn chọn nhạc , cậu cũng qua đây xem ! “ Minh Di bên bàn bên kia bỗng lên tiếng . Thật lạ , không phải mới nói đừng nhìn thấy hay sao . Như thế nào lại vậy chứ ? Đúng là không nghĩ thì thôi , nghĩ rồi thì thấy bản thân thật đen đủi .

Đôi mắt cô nheo lại rồi ngẩng đầu “ Được .” nhẹ nở một nụ cười có chút miễn cưỡng bước tới gần chỗ họ .

“ Vy à ! Vy ơi ! Vy đâu rồi ? Á , Vy ! ” Chưa thấy người đã nghe thấy tiếng , không cần nhìn cũng chẳng cần phải đoán , không phải Huỳnh An Nhiên kia thì còn ai vào đây có giọng nói trẻ con như vậy nữa ? Tiếng nói vừa dứt , lập tức có một vòng tay từ phía sau ôm choàng lấy Diệp Vy .

“ Các cậu chọn nhạc sao ? Để tớ xem ! “ nhanh miệng bước tới chỗ mọi người đang tập trung . Đây , mâu thuẫn lúc này mới đang bắt đầu .

“ Bài này rất được ! “

“ Không ổn , nhẹ nhàng quá ! “

“ Bài này đi , rất sôi động . “

“ Như vậy là có lợi cho các cậu rồi , băng tuyết chính là cần sự mềm mại “

“ Bài này được không ? “



Nghe cuộc tranh luận kia , hai người nãy giờ không lên tiếng là Minh Di và Diệp Vy bất giác nhìn nhau lắc đầu . Họ là đang tranh cãi cho ai nghe ? Không phải là cần thống nhất ý kiến ? Họ coi trọng ý kiến riêng cũng quá rồi . Ngồi nghe cuộc tranh cãi này nữa , chỉ e là đến sáng mai vẫn không có nhạc . Ức quá , Minh Di lên tiếng :

“ Dừng lại , các cậu có thể cùng thảo luận không ? Các cậu là đang đi tranh cử đấy à ? “

“ Là họ chỉ muốn lớn tiếng “ Hà Chỉ liếc nhìn An Nhiên và Diệp Vy , khuôn mặt biểu thị sự khinh thường .

“ Ai mới là người muốn lớn tiếng , nãy giờ chỉ có hai cậu lớn tiếng .. “ An Nhiên bất bình quát lên . Lập tức bị Vy cắt lời .

“ Thôi đi , chúng ta là thảo luận hay tranh cãi đây ? Các cậu là nên cùng nhau , không phải là tách rời . “

“ Hứa Vy cậu , nói thì hay lắm , cậu có hơn được Minh Di hay không ? Minh Di còn biết nhảy , cậu ? Có khi đến hát còn không biết , nói gì là nhảy , nên để chúng tớ chọn , không phải tốt hơn ư ? “ Bách Tiệp khoác tay Minh Di nhìn Diệp Vy với vẻ chế nhạo , khinh thường . Cậu ta khinh cô ? Dựa vào cái gì mà khinh cô chứ ? Có hơn thì cũng là Từ Minh Di kia , đâu có liên quan gì tới cậu ta . Cô chỉ kịp nhếch môi khó chịu , chưa kịp đáp lời .

“ Diêu đại tiểu thư ! Cậu rốt cục danh giá đến mức nào , cái trường này còn không biết hay sao ? Đây là cậu đang tự hào à ? Tự hào vì bạn mình biết nhưng mình thì không biết bất cứ thứ gì ? Woa , đúng là ‘ rất đáng tự hào ‘ đấy “ An Nhiên không để cô phải tốn nước bọt , khuôn mặt làm bộ ngưỡng mộ , đầy khâm phục nhưng rõ là đang chế giễu người ta làm hai người kia tức ra mặt . Thật đúng , nói trắng ra thì Diêu Bách Tiệp và Lí Hà Chi đó chính là đang nịnh bợ Minh Di , không hơn không kém . Cũng chỉ có người trong cuộc là Minh Di mới không hiểu , không phải ai cũng biết nhưng chuyện này không khó để nhìn ra .

“ Thôi được rồi , nào , cùng chọn nhạc , không tranh cãi nữa ! “ Minh Di cười tươi giải hòa . Yên lặng ngồi xuống nhưng ánh mắt Bách Tiệp và Hà Chi vẫn tức tối không yên .

( Một lúc sau )

“ Haizzz … “ An Nhiên mệt mỏi vươn vai một cái rồi đứng dậy , cô cười nhẹ “ Thế là cũng xong “ nhạc đã có rồi , còn động tác dĩ nhiên sẽ tự tập với nhau , chỉ có phần tách rời sẽ được họ thống nhất nhạc .“ Hứa Vy , cậu có phải là biết múa không , đoạn nhạc tách rời có thể áp dụng vào một chút , múa cho chúng tớ xem có được không ? “ Minh Di ngồi đối diện với Vy , nụ cười trên môi cô thật sự là thân thiện . Nhìn Minh Di cười với Vy , Hà Chi và Bách Tiệp không dấu được chút khó chịu , không phải họ đã nói với Minh Di đừng suốt ngày thân thiện như vậy sao ? Dù gì cũng là thiên kim danh giá , đó là đang hạ thấp danh dự của mình .

“ Um… Được !” cô nhìn Minh Di , cười đáp lại , thật ra Minh Di không phải là người xấu , cậu ấy rất tốt , chỉ là chơi với nhầm bạn thôi . Nhạc được mở lên , có lúc nhẹ nhàng , có lúc lại sôi động , còn cảm nhận được có chút quyến rũ .“ Đoạn nhạc này là các cậu ra trước nhé , cũng là đoạn cần cậu múa , sau đó tớ sẽ ra , hai chúng tớ múa chính ra trước , còn các cậu … “ Minh Di vừa nói vừa chỉ vào những người khác trừ Vy “ … cùng ra sau đi . Vy , cậu múa thử một đoạn .“ “ Này , các cậu , vào học rồi , giờ của thầy chủ nhiệm đấy “ từ bên ngoài , đám con trai vừa chạy vào , vừa loa lên , còn sợ người ta không nghe thấy ?.

Không cần Vy nhắc nhở , tất cả trở lại chỗ ngồi , im thin thít , chỉ nghe tiếng giấy loạt soạt , nếu giờ nào cũng như thế này , lớp trưởng như Vy cũng chẳng cần quá mệt nhọc . Đâu ai biết ông thầy chủ nhiệm dùng cách thức gì , làm thế nào lại kiến họ sợ đến mức này chứ ? Lúc này thì thầy cô giáo họ lên lớp để làm gì ? Đâu có sớm thế !“ Nghe nói , thầy Vương mang đến đây một trợ lí đấy , lần đầu tiên tớ thấy thầy giáo cũng cần trợ lí ! “ Cuối lớp ngẫu nhiên phát lên một giọng nói khiến cả lớp náo loạn“ Cái Gì ? “ đồng thanh một cách đáng kinh ngạc . Thầy giáo – công việc này vất vả đến vậy ? Như thế nào lại còn cần một trợ lí ? Cả lớp nổi lên bàn tán xôn xao , lại ồn ào như vậy , Vy đứng phắt dạy quát lớn “ Im Lặng ! Các cậu lát nữa lên web trường xem sẽ nhanh hơn nha ! Không cần phải ồn đến mức vậy ! Thầy vào là chết .“ ánh mắt cô nghiêm nghị , mở to nhìn xung quanh đến khi hoàn toàn trật tự mới ngồi xuống .

Ngoài cửa , thân hình hoàn hảo , khoác lên mình bộ vest đen được cắt may tỉ mỉ , đôi giày da hàng hiệu , toàn bộ tôn lên cơ thể mạnh mẽ hoàn toàn không thể chê . Hắn từng bước đi về phía bục giảng , khuôn mặt vẫn không có chút biểu cảm khiến không khí ngày càng khiến người ta khó thở . Tiến dần về chiếc bàn giáo viên , ngồi xuống một cách bình thản , tư thế của một người quyền lực . Lúc sau mới nghiêm giọng lên tiếng“ Bắt đầu học . “ Vừa nói xong đã đứng dậy ghi đề mục lên bảng , chẳng khác gì mấy so với những tiết học trước , trôi qua một cách căng thẳng , bài giảng cũng kết thúc nhanh .

Cuối tiết , Minh Di bỗng chạy nhanh lên bàn đứng trước mặt hắn , cười nói “ Thầy , lát bọn em tập nhảy , thầy có thể cho chút ý kiến ? “Nhìn thấy Minh Di lên tiếng đề nghị , thành viên có mặt trong đội văn nghệ đều phải run lên một hồi . Gì chứ ? Muốn thầy ấy xem xét chuyện này , có thể không ?“ Được ! “ hắn đơn giản chấp thuận rồi sải bước về phía phòng tập , mọi người chỉ biết đi theo sau , không hiểu sao họ không hề dám bước lên trước mặt , Bách Tiệp chạy lại lấy máy tính sau đó cũng theo gót mọi người .“ Lúc nãy chưa xem được , Vy cậu mau múa thử “ Minh Di lại lên tiếng , cô có lẽ chính là người gan dạ nhất trong số này , kể cả Vy luôn tự tin kia cũng bị ông thầy này đánh sập lí trí thế mà Minh Di bị dìm một lần vẫn không có chút kiêng dè .

Khuôn mặt có phần bất an của Vy đập vào mắt Minh Di , cô biết Vy chắc là có chút căng thẳng , “ Vậy để tớ nhảy trước đi ! “Nhạc nổi lên , phần sôi động , phần ma mị , động tác của Minh Di thực sự là điêu luyện , chính xác là nên dùng từ tuyệt vời để diễn tả , cơ thể cùng đường cong hoàn hảo làm người ta không thể dời mắt . Cô mặc chiếc váy trắng cổ cao hình chữ A , chân váy là vải cứng xếp li , khi di chuyển vừa tạo ra cảm giác mềm mại mà lại vừa cá tính . Dù sao thì chỉ có một đoạn múa đơn , bài nhảy cũng nhanh chóng kết thúc .

“ Thầy , đoạn này thế nào ạ ? “ khuôn mặt cô rang rỡ , nhìn hắn hỏi“ Ổn ! “ Nói hắn kiệm lời quả là không sai , không thể khen người ta tốt hơn một chút , chẳng lẽ hắn chỉ biết dùng mỗi từ này hay sao ? Lời nói vừa phát ra , Minh Di vẫn cười nhưng ánh mắt pha chút thất vọng , cô làm chưa tốt ở chỗ nào ? Nhưng nếu cô biết , từ “ Ổn “ kia chính là lời khen tốt nhất hắn dành cho người ngoài thì có lẽ cô đã không thất vọng như thế .

“ Vy , tới cậu ! “ Cô quay sang nhìn Vy , rồi nhìn quần áo trên người cô , đây đâu phải là trang phục truyền thống , có nhất thiết lúc nào cũng chỉ có phong cách này không ? Quần jean áo sơ mi .

“ Đi với tớ , thay một bộ váy , cậu hãy nghĩ là đi biểu diễn chứ không phải đi đánh giặc , đừng suốt ngày luôn cứng ngắc như thế . “ Nói xong cô lập tức kéo Vy đi , năm phút sau , hai người cùng quay lại , lúc này , Vy mặc trên người không phải kiểu quần jean , áo sơ mi . Mầ là bộ váy màu hồng sữa , chiếc váy có phần thân trên thiết kế giống hệt Minh Di , phần dưới dài đến sát đầu gối , đồ đi học của Minh Di là do tự tay mẹ cậu ấy thiết kế , dù váy hay áo đều mang một phong cách rất khác biệt , cổ luôn cao nhưng không nóng .

Bộ đồ khoác lên người Minh Di thì luôn mang vẻ sang trọng , hiện rõ lên vẻ đài các của cô , còn đối với Vy , nó đem đến một vẻ đẹp ngọt ngào , trong sáng . Thân thể tuyệt mĩ ẩn sau lớp váy nhưng được nó khoe ra một cách khéo léo .

“ Hứa Vy , không ngờ thân thể cậu đẹp đến vậy “ mọi người không khỏi thốt lên , những người khác cũng không rời mắt khỏi cô .Không mấy quan tâm nhưng nghe câu nói lúc nãy , hắn bất chợt nhìn lên , rồi lại cụp mắt xuống , lúc nhìn lên , ánh mắt vô tình chạm đến chỗ Vy , cũng không thể chớp mắt nổi một hồi .

“ Múa thôi “ An Nhiên chợt lên tiếng , không muốn làm mất thời gian .

Nhạc nổi lên , thân hình tuyệt mĩ kia khẽ uốn lượn , mềm mại như dòng nước …

“ Khoan . “ âm thanh vang lên , thực sự là đang ra lệnh , nhạc bị tắt đi , dành chỗ cho lời của hắn .

Hắn cũng không nói gì , đứng dậy bước đến chỗ Vy , choàng một tay ra đằng sau đầu cô , cô bất giác lùi lại khiến hắn nhíu mày . Tiếp tục nói như hạ lệnh “ Đứng yên ! “ âm thanh trầm thấp , nhưng làm người ở gần hắn như cô phải rợn người .

Cô hoàn toàn không đoán biết được hắn làm gì , chỉ biết lúc này cô ở gần hắn quá đi . Hắn chậm dãi tiến lên một bước , đưa tay ra sau đầu cô , rút sợi dây lụa trên tóc cô ra , mái tóc đen tuyền rũ xuống , tóc cô rất dài . Hắn lồng hai tay vào trong mái tóc cảm nhận được sự mềm mượt , tay hắn hơi sốc lên . Thực sự hắn đã cảm thấy cô thiếu gì đó , không sai , buộc tóc đuôi ngựa quả là không hợp .

“ Múa được rồi ! “ hắn vẫn giữ lấy sợi dây lụa của cô , hành động vừa rồi thực khiến người ta không khỏi nghi ngờ hai người họ quen biết từ trước . Hắn quay lại vị trí mà ngồi xuống , ánh mắt chăm chú nhìn những chuyển động trước mắt , dáng người uyển chuyển , điệu múa này được cô pha trộn thêm nét hiện đại , phù hợp với bài nhảy . Mái tóc buông thả , dài mà mỏng , vẻ trong sáng ngọt ngào của cô làm tăng thêm phần yểu điệu , thướt tha .Lúc tay cô lướt nhẹ về phía hắn , thật rất khiêu gợi , trên môi nở ra nụ cười quyến rũ , dịu dàng . Không biết rằng trong đầu hắn lúc này luôn hiện ra hình ảnh người con gái khác , rất giống nụ cười này của cô , bất chợt ánh mắt gợn lên tia chua chát .

Chỉ có một đoạn nên rất nhanh đã kết thúc , hình ảnh trong đầu hắn cũng lập tức biến mất. “ Đẹp . “ cũng chỉ mở miệng khen cô một chữ . Hắn đứng dậy toan bỏ đi , bất chợt đứng lại nhìn Minh Di “ Nhảy cũng đẹp ! “ hắn thật là không muốn bồi thêm câu này , chỉ là không muốn chia rẽ nội bộ .

“ Vậy được rồi , cứ thế tập đi ! “ Minh Di vui vẻ lên tiếng . Không hiểu sao được hắn khen , cô lại vui như vậy .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.