Châu Tuệ ngắm cảnh
mặt trời lặn xuống dòng sông Trường Giang, nói như tự tình: “ Vương Huy, tớ đọc diễn cảm cho cậu nghe ca khúc Bài ca Trường Giang nhé!“.
Vương Huy hai tay ôm đầu, không muốn đếm xỉa gì đến Châu Tuệ nữa.
Châu Tuệ hít một hơi thật sâu, giọng đọc diễn cảm từ từ cất lên.
Bài ca Trường Giang,
Sông từ núi tuyết tới
Nước triều mùa xuân
Chính là phong thái của dòng sông.
Sông chảy về Biển Đông
Con sóng lớn thể hiện khí phách của dòng sông
Sông dùng dòng sữa tươi ngọt ngào để nuôi sống bao người
Châu Tuệ say sưa đọc diễn cảm, Vương Huy ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn
vòng một của Châu Tuệ, lạnh giọng nói:“ Con sóng(1) của cậu thật là
lớn“.
______________________
(1) Vừa mang nghĩa là sóng, được dùng để chỉ ngực phụ nữ.
Châu Tuệ nhìn Vương Huy bằng ánh mắt khó hiểu:“ Cậu vừa nói gì cơ?”
Vương Huy nói : “ Tôi nói, con sóng của cậu thật là lớn, mấy anh bạn
trong phòng ký túc của tôi đều gọi cậu là cô nàng sóng lớn“.
Châu Tuệ ngơ ngác nhìn Vương Huy, đúng một phút mười giây sau, Châu Tuệ
mới tỉnh ngộ. Cô run lên vì tức giận, chỉ tay vào Vương Huy:“ Cậu là đồ
lưu manh thối tha, các cậu đều là đồ lưu manh thối tha!“.
Châu Tuệ quay người, giận đùng đùng, bỏ chạy.
Vương Huy cười khúc khích như kẻ ngốc.
Màn đêm buông xuống, thuyền đánh cá trên sông Trường Giang đã lên đèn.
Vương Huy nhìn ngọn đèn thuyền đánh cá nhấp nháy trên sông, rưng rưng nước mắt, hát lên ca khúc Tiếng sông vẫn như xưa của Mao Ninh.
”Mang theo ngọn đèn trên con thuyền chài, để nó sưởi ấm đôi mắt tôi,lưu giữ một mối chân tình,để nó neo đậu bến Phong Kiều.
Tôi bất lực, bởi đã xa cách mối tình ấy.”
Vương Huy hát tới đây, tâm trạng anh đã hoàn toàn suy sụp,lệ chứa chan nhòe nhoẹt nơi đáy mắt.
Lúc này, Châu Tuệ đứng sau anh, cất giọng lạnh lùng nói:“ Cậu có thể sỉ nhục, chế giễu tôi, nhưng tôi không thể không cứu cậu“.
Vương Huy nổi hứng làm thơ:
Tôi ở đầu Trường Giang
Yến ở cuối Trường Giang
Ngày ngày nhớ nhung lại không gặp được Yến
Uống chung một dòng nước Trường Giang.
Châu Tuệ káo Vương Huy đứng dậy:“ Đọc xong những bài thơ tình nhảm nhí
này, có thể giải quyết được chuyện thất tình sao? Thất tình là phải uống rượu! Đi! Tôi đưa cậu đi uống rượu giải sầu!“.
Châu Tuệ kéo Vương Huy đến quán lẩu của lão Dương ở Dương Gia Bình, quận Cửu long Pha, Trùng Khánh.
Vương Huy thừ người nhìn nồi lẩu nghi ngút khói. Châu Tuệ cầm chai bia
Sơn Thành lên, uống ừng ực ừng ực từng ngụm lớn, thở ra một hơi:“Có giỏi thì uống như tôi đây này!“.
Vương Huy ngây ngốc nhìn Châu Tuệ cùng chiếc vỏ trống rỗng trong tay cô.
Vương Huy cũng cầm chai bia lên, uống ừng ực ừng ực từng ngụm lớn.
Chín giờ bốn mươi phút tối, Vương Huy đưa Châu Tuệ, người say xỉn đến
độ không biết trời đất là gì về ký túc xá nữ. Bà Trần trông coi ký túc
xá không cho Vương Huy lên, Vương Huy đành để nhóm người Trương Đình
khiêng Châu Tuệ lên phòng.
Nhóm người Trương Đình không ngờ cô có thể uống say bí tỉ như thế. Khi Châu Tuệ ôm Trương Đình nói muốn kết nghĩa kim lan, Trương Đình bắt đầu trở nên dịu dàng.
Mặc dù
thời gian trước có khúc mắc với Châu Tuệ, song, là một cô gái Trùng
Khánh tiêu chuẩn,Trương Đình có tính cách điển hình của cô nàng “ớt
cay”, vẻ ngoài đanh đá, nhưng nội tâm lại rất dịu dàng. Trương Đình làm
việc nghĩa không chùn bước, quét dọn bãi” chiến trường” của Châu Tuệ bày ra.
Nhưng đêm ấy, Châu Tuệ đã hoàn toàn trở thành một điển
hình trong đám sâu rượu nữ. Cô không những hét gào ầm ĩ, mà còn bắt nhóm người Trương Đình phải hát ca khúc Cô nàng nơi trấn nhỏ.Nhóm Trương Đình phải thỏa mãn ước ao của Châu Tuệ.Kết quả, phòng ký túc xá
của cô khiến mấy ô nàng phòng bên cạnh phàn nàn không ngớt. Cuối cùng,
cả hai phòng ký túc xá đã bùng nổ trận chiến giữacác cô nàng “ ớt cay”
kịch liệt nhất trong lịch sử.
Châu Tuệ đánh một nữ sinh phòng bên bầm giập hết cả mặt mũi.
Châu Tuệ nhận được hình phạt nghiêm khắc nhất trong cuộc đời, bãi chức lớp phó học tập, viết bản kiểm điểm.
So với hình tượng nữ sâu rượu của Châu Tuệ, thì sau khi Vương Huy uống
say, ngược lại, đã được giải thoát. Anh đã thay đổi phong cách khóc lóc
nỉ non của Lâm Đại Ngọc mọi ngày, chuyển thành mắng chửi như tác nước,
nào là Cố Tiểu Yến là tiện nhân, nào là tiện nhân không xứng đáng được
anh yêu thương. Vương Huy mắng chửi mười tám đời tổ tông của Cố Tiểu Yến một lượt. Cuối cùng, đêm ấy, Vương Huy quả thật đã mắng chửi đến độ
sảng khoái.
Sau cùng, nhóm Phùng Tùng đã rút ra được một kết
luận mang tính lịch sử: Tên si tình Vương Huy cuối cùng đã hiểu ra được
vấn đề.
Đại hội kiểm điểm sâu sắc của Châu Tuệ bắt đầu từ
lúc hai giờ chiều ngày Chủ Nhật. Cô Thái nghiêm khắc yêu cầu cả lớp phải tham gia. Đây là buổi họp lớp đầy đủ thành viên nhất trong lịch sử
Chứng Khoán 9901.
Đai hội kiểm điểm sâu sắc của Châu Tuệ diễn
ra từ hai giờ đến bốn giờ.Trong hai tiếng đồng hồ này, Châu Tuệ đã huy
động hết tài năng viết văn của mình để viết lên bản kiểm điểm chứa chan
tình cảm,thắm đẫm nước mắt, chúng ta có thể chọn một đoạn.
Chúng em từ khắp mọi miền đến với Trùng Khánh, chúng em tổ hợp thành một đại
gia đình. Chúng em là anh em như chân với tay. Em yêu gia đình này, yêu
các anh chị của em. Em khẩn cầu mọi người cho em một cơ hội, để em được ở lại đại gia đình này. Nếu không có mọi người, cuộc đời của em là cuộc
đời không hoàn mỹ, một cuộc đời có vết nhơ.
Em với tư cách là
lớp phó học tập, không đặt tâm tư vào chuyện học hành,lại say rượu gây
chuyện.Em có lỗi với cha mẹ, có lỗi với các bậc phụ lão hương thân nơi
quê nhà, có lỗi với cả thành phố núi xinh đẹp này. Em càng có lỗi với cô Thái, với anh chị em của em hơn.
Châu Tuệ đã khiến mọi người phải mất mặt.
em xin thề, sẽ không uống dù chỉ một giọt rượu. Nếu em uống rượu, mọi
người hãy quẳng em xuống sông Trường Giang, em không oán trách, không
hối hận.
Kiểm điểm đến mức này, cô Thái không còn gì để nói. Cô Thái liền đọc lại một lượt quy tắc của trường học.
Phùng Tùng và Trương Đình ở dưới bục thầm thì to nhỏ. Hai người thầm
thì một hồi lâu, cuối cùng rút ra một kết luận mang tính lịch sử: Trong
toàn bản kiểm điểm của Châu Tuệ, không nhắc đến Vương Huy dù chỉ một
lần. Có thể dễ dàng thấy được, Châu Tuệ đã yêu thầm Vương Huy đến độ
không có thuốc chữa.
Cô nàng “ớt cay” Trương Đình quả thực
không thể nhẫn nhịn nổi, viết một mảnh giấy nhỏ mang tính chất dọa nạt
gửi cho Vương Huy: “Con trai của rùa(1), cậu bắt buộc phải đứng ra gánh
vác trách nhiệm cho Châu Tuệ, nếu không tôi sẽ không khách sáo với cậu
đâu!”.
____________________
(1) Phương ngữ, có nghĩa là đồ khốn.
Vương Huy nhìn thấy mảnh giấy này , không nhúc nhích, nói một cách
chính xác, anh không hiểu thấu được hàm ý sâu xa của cụm từ “ con trai
của rùa” trong tiếng Trùng Khánh.
Cô Thái để cả lớp giơ tay
biểu quyết bản kiểm điểm của Châu Tuệ. Kết quả, cả lớp, trừ Vương Huy
ra, đều đồng loạt giơ cả hai tay tán thành Châu Tuệ.
Co Thái nói, nếu đa số cả lớp đều tán thành, vậy bản kiểm điểm của Châu Tuệ thông qua.
Nhưng lúc này, Vương Huy bỗng chậm rãi đứng dậy, nói chuyện này không
liên quan gì đến Châu Tuệ,người cần phải kiểm điểm là bản thân anh.
Cô Thái nói: “ Vương Huy, nếu em muốn kiểm điểm, vậy thì viết một bản
nộp cho tôi, cuộc họp lần này của lớp kết thúc tại đây”.
Châu Tuệ đã vượt qua cửa ải khó khăn một cách thuận lợi.
Vương Huy thừ người đứng dậy, sau đó ngồi phịch xuống, cứ như vậy,cứ
như vậy Vương Huy ngồi đờ đẫn trong phòng học hai tiếng đồng hồ. Còn
Châu Tuệ được nhóm Trương Đình hộ tống về ký túc xá, họ nói muốn an ủi
Châu Tuệ.
Toàn thể chị em đã trang điểm cho Châu Tuệ, người
vốn đang yên ổn từ trên xuống dưới , sau đó kéo cô đến Đài Kỷ niệm Giải
phóng sầm uất nhất Trùng Khánh. Bên Đài Kỷ niệm có thêm một phong cảnh
tươi đẹp, rực sáng.
Cả nhóm người Phùng Tùng đều châm chọc,
chế giễu Vương Huy không phải là đàn ông đích thực, vào thời khắc nguy
nan, anh nên học theo Đổng Tồn Thụy(1) ôm thuốc nổ, nhận hết trách nhiệm về mình sớm hơn mới phải.
_________________
(1)Một vị anh hùng của Trung Quốc, dùng thân mình gài mìn để phá hủy boong-ke địch.
Vương Huy tự biết mình đuối lý, anh nghĩ trước nghĩ sau, cảm thấy vẫn
nên bày tỏ sự an ủi của mình đối với Châu Tuệ. Vì vậy, anh liền chạy
ngay đến chợ nông sản Dương Gia Bình, mua cho Châu Tuệ một túi lê.
Túi lê(1) đó vừa đến được phòng ký túc xá của Châu Tuệ, thoắt cái đã bị nhóm Trương Đình tiêu diệt gọn gàng sạch sẽ. Còn Châu Tuệ lại vô cùng
buồn bực, bởi theo cô thấy, túi lê mà Vương Huy tặng kia còn mang hàm
nghĩa khác. Hàm nghĩa đó có thể là, họ không thể có bắt đầu nhưng đã
phải chia ly từ đây.
__________________
(1) Quả lê trong tiếng Trung Quốc có cách đọc là “lí”, đồng âm với từ “lí” trong “Fẽnlí” (trong nghĩa chia ly, phân ly).
Con gái một khi yêu thầm một ai đó là đa nghi nhất. Kết quả, đêm ấy,
Châu Tuệ lại mất ngủ, thức đến khi trời sáng. Cuối cùng, Châu Tuệ đã đưa ra một quyết định mang tính lịch sử: Nên quên Vương Huy đi thì hơn, bản thân cô đã quá mệt mỏi rồi!
Quãng thời gian đại học về cơ bản là ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, ăn ngủ rồi chơi, sau khi chơi lại gấp
rút chuẩn bị cho kì thi. Vài tháng sau khi làm xong bản kiểm điểm, Châu
Tuệ đã dồn toàn bộ tâm trí vào việc học. Từ đó về sau, cô nhận được một
biệt hiệu càng khiến trời đất kinh ngạc, quỷ thần khóc thét hơn: Cô nàng siêu vòng một. Đương nhiên, biệt hiệu này chắc chắn là do Phùng Tùng,
thiên tài trong việc đặt biệt hiệu cho người khác phát minh ra.
Sau khi Vương Huy phấn chấn trở lại, liền trở nên vô cùng ác độc. Anh
ngày ngày nguyền rủa Cố Tiểu Yến đầu xì khói. miệng mọc mụn, mặt đầy nốt đậu.Cuối cùng, Phùng Tùng đã áp dụng hình tượng Dung ma ma ác độc trong bộ phim Hoàn Châu Cách Cách lên người Vương Huy, đặt cho Vương Huy một biệt hiệu mang cảm giác thời đại mới: Vương ma ma.
Đối với biệt hiệu này, Vương Huy không phản đối, cũng không phản cảm.
Ngày ngày anh đều mơ thấy mình biến thành Dung ma ma, bẻ răng của kẻ bạc tình bạc nghĩa Cố Tiểu Yến rơi đầy đất.