Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt
Truyện Nếu Thời Gian Có Tên, khi thật sự yêu một người thì muốn người đó được hạnh phúc không nhất thiết phải ở bên cạnh người đó chỉ cần chúc phúc và thấy người đó vui cười đó chính là hạnh phúc là sự bao dung thật sự.
Anh vốn dĩ là rất yêu cô sẵn sàng bỏ qua quá khứ mà chấp nhận yêu cô, cho dù ký ức cô vẫn còn vương vấn một kỷ niệm khác mặc dù bây giờ cô chưa yêu anh chưa chấp nhận anh nhưng anh vẫn bao dung mà tới bên cô sẵn sàng làm những gì cô thích miễn là cô thấy vui.
Nhưng không cứ nghĩ tình yêu của anh đủ lớn để yêu cô nhưng cô hoàn toàn không có tình cảm với anh còn nói anh là đồ ngốc đi yêu một người rõ ràng là không yêu mình. Tình yêu đâu phân biệt yêu hay không yêu chỉ cần thấy người đó hạnh phúc thì chính mình cũng sẽ hạnh phúc.
Bình luận truyện