CHƯƠNG 7.8
“Chậm một chút….Ân….” Kim Đến Đại tay cào cấu vách tường, đầu dán lên trên đó la oai oái.
“Chậm cái thí, lão tử có thời gian đến từ từ với lão nam nhân xấu xí như ngươi sao?!” Biện Quang đem nâng lên cái mông nam nhân, tiếp tục tiến hành vận động của pít-tông.(=)))
“Ngươi mụ nội nó….” Không ngày không giờ liền đem hắn đặt lên giường làm ba lần bốn lượt, nói không có thời gian thì mắc gì cố ý theo dõi hắn, có cơ hội liền đánh lén?!
Kim Đến Đại quần bị kéo xuống một nửa còn nam nhân phía sau thì quần áo vẫn như cũ đầy đủ nguyên vẹn, chưa kéo mở khóa quần đã đè hắn xuống.
Từ lần trước hắn tự mình dâng lên miệng y, Biện Quang liền sau đó ăn một lần vị thấm tận tủy, sáng trưa chiều tối gì đều có có thể đem hắn tới tiết hỏa, có khi là nửa đêm Kim bá đang ngủ ngon lành, nước miếng nhiễu đầy nhưng mông lại bị nhổm lên hé lộ như cái bình hoa, bị sáp tới tấp mà giật mình tỉnh giấc a. Nếu không phải như vậy thì là chính là chỉ cần Kim bá bá có chút lơ đễnh thì sẽ vô cớ bị đánh bất tỉnh rồi bị kéo lên trong phòng nhỏ xử quyết a.
Rồi sau đó sẽ nhận một loại ảnh mắt phỉ nhổ của Biện Quang như là muốn nói ngươi nên nói cảm ơn sự bố thí của đại gia ta đi, nếu không phải thế thì chính là mắng to Kim Đến Đại là cái loại đê tiện, chỉ muốn câu dẫn nam nhân thao mình mà thôi.
Đại nhân a! Ta bị oan a! Ta câu dẫn nam nhân khi nào?!
Ta hình dạng vừa thô lại vừa tục như vầy, bình thường đến không thể bình thường hơn thì có bản lĩnh gì để câu dẫn nam nhân đây?
“Ngươi không cần ngụy biện, hừ!” Biện Quang làm xong lần thứ ba, đang nghỉ ngơi lấy lại sức, tính khí nóng lửa kia vẫn còn chôn ở trong thân thể Kim bá, “Ngươi là cố ý khoe mông trước mặt ta đi qua đi lại, còn có lúc bữa sáng ngươi còn cố ý liếm liếm môi, ám chỉ ngươi đang rất muốn bị sáp!.” hại y cả ngày đều tinh thần không yên. Y càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng thấy dục hỏa đốt người a.
“…” Kim Đến Đại chỉ có thể ngậm ngùi không biết nói gì ngoài ứa nước mắt. Dựa trên kinh nghiệm giáo huấn đã thụ qua, nếu lúc này hắn lên tiếng cãi lại nữa, kết cục chính là bị làm!
Bị làm cho đến khi bất tỉnh!
“Ngươi làm gì không chịu lên tiếng, có phải hay không cam chịu tạo hóa dành cho ngươi mỗi ngày đều bị nam nhân làm! Xấu xí thì nên an phận một chút!” Y từng ngụm từng ngụm hung hăn cắn lên cổ Kim Đến Đại, lưu lại thật nhiều ấn kí đỏ tươi.
“Ngươi sao lại như thế….” Kim Đến Đại đúng lúc ngậm miệng lại không nói nữa, thiếu chút nữa là hắn đã nói ra rồi. Biện Quang trước kia vẫn là thường có thói quen xấu thực thích cùng với Biện Thái trong lúc làm tình cắn duyện lên trên cổ hắn để lại thật nhiều dấu vết, cứ giống như là một tiểu lang vậy.
“Cái gì?…” Biện Quang nheo nheo mắt nhìn Kim bá.
“Ta là nói thỉnh tam thiếu gia đại nhân có độ lượng thì buông tha cho tiểu nhân đi. Ngươi nếu cùng với ta một chỗ, nếu bị phát hiện sẽ bị người ta chê cười.” Chút xíu nữa là lỡ lời rồi. Biện Quang tuy rằng không được khôn khéo như đại ca cùng nhị ca, nhưng vẫn không thể khinh thường y đâu a.
“Ngươi là cái gì mà quản ta!” Y còn không thèm sợ bị phát hiện! Tên nam nhân xấu xí này còn dám ghét bỏ y, như thế nào còn chưa nhận ra con người Biện Quang y? “Ngươi cho rằng ta đây để ý đến tên xấu xí như ngươi hả? Hừ! Ngươi muốn đi thì đi đi a! Dù sao mấy người các ngươi cũng giống như ngươi thôi, đều giả bộ làm người tốt, thí thí chơi sướng rồi thì vỗ vỗ mông bỏ đi, ta đây thèm để ý tới các ngươi sao!”
Biện Quang trong thanh âm nói ra còn có ẩn chứa thêm một tia thương tâm.
“Thái của ta thật đáng giận, nói chấp nhận cả đời này bị ta khi dễ cũng sẽ chịu, ta còn chưa đánh đã chạy mất không còn bóng dáng nữa rồi…”
“Đừng có thương tâm a…. Hắn nhất định không phải là cố ý đâu.” Kim Đến Đại mềm lòng vỗ vỗ lưng Biện Quang, “Có lẽ ngươi ít khi dễ hắn một chút, hắn sẽ vẫn nguyện ý cùng ngươi làm anh em ở kiếp sau.” Hắn sẽ suy xét a.
“Ngươi sao biết ta với hắn là huynh đệ!” Biện Quang nhìn thằng vào mặt Kim bá, niết cằm của Kim bá, hung tợn hỏi.
“Ai…Ai chả biết chớ…. Biện gia các ngươi có tứ công tử là bảo bối của các ngươi mà.” Nói mặt biến sắc mặt liền biến sắc, hắn đây kiếp sau cũng không cần lại theo chân bọn họ ở cùng một chỗ đâu.
Tên Biện Quang không lương tâm này, uổng công hắn mỗi ngày đều lo lắng cho độc tố trong người y, còn có cố gắng an ủi y nữa, thực không đáng a!
“Ai dắm nhiều chuyện như vậy!?”Trong Biện gia này ai dám nhiều chuyện chuyện của Biện Thái!
“Ta là bảo mẫu của đôi song sinh kia thì đương nhiên là phải biết chuyện về cha của tụi nó rồi, mặc dù mọi người không có nói trước mặt ngươi nhưng cũng sẽ lén lút bàn tán a!” Ngươi sinh khí liền sinh khí, khi, mắc gì cái thứ quỷ của ngươi trong người ta lại phình lớn chứ, có phải hay không muốn ta hát ru bảo bảo ngủ. (T^T hem hỉu a)
“Ngươi nói cho ta biết, bọn họ nói như thế nào về Biện Thái?!” Biện Quang kéo đùi hắn lên, động thân một cái đem lửa nóng dục vọng tiến nhập sâu vào trong tiểu huyệt ấm áp. “Không có ai cùng ta nói chuyện này, đại ca cùng nhị ca ngoài mặt không nói nhưng ta biết bọn họ rất nhớ Thái Thái, ta nhớ bộ dạng của hắn, nhớ khi hắn thích ôm sờ lấy vai ta, mặt của ta…”
Kim Đến Đại bị động vào điểm mẫn cảm, nguyên bản đôi tay muốn ôm lấy Biện Quang nhưng vừa nghe nói thì lại đột nhiên thu lại.
“Kim Xấu Xí, ngươi tuy rằng lớn lên không ai thèm ngó nhưng là ta thích cảm giác làm với ngươi, làm cho ta nhớ tới Thái Thái. Xuất từ lòng từ bi của ta, sau nay ngươi cứ coi như là bạn giường của ta, nhất định là không thể thiếu ngươi, nhưng ngươi trăm ngàn lần nhất định không được nói cho người khác, cái này sẽ phá hư hình tượng của ta, hiểu không?!” Y rút ra hung khí hung ác làm cho chất lỏng từ trong đùi hắn chảy xuống.
“….” Lưu manh thổ phỉ, ta không phải là Kim Xấu Xí.
“Trả lời a! Ngươi dám nói không, ta đây liền trực tiếp đem ngươi làm đến chết, rồi sau đó đem ngươi chôn xuống chỉ để lại cái đầu ở trên thôi, mỗi ngày đều bắt ngươi dùng miệng phục vụ ta…”
Kim Đến Đại có nổi khổ không nói nên lời, có lệ mà không chảy ra nổi.
Hắn nếu nói có, bằng hiểu biết của hắn về Biện Quang thì kết cục của hắn cũng chẳng khác là bao đâu.
“Không nói lời nào nghĩa là ngươi đồng ý nha!” Tốt lắm, là ngươi biết thức thời đó!
“A… Ô….Ách…..” Ngươi đem lạp xưởng của ngươi nhét vào miệng ta, ngươi muốn ta làm sao trả lời ngươi!
……………………………………………………………………..