Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1717: Chương 1717: Quyết Chiến Trước Thời Hạn




Trong tinh không, Huyền Phương cùng Ly Long hai đại Chí Tôn dị tộc, thời khắc này thần sắc thay đổi. Ly Long chần chờ, nhưng Huyền Phương lại thở dài một tiếng, trong mắt như cũ có hàn mang quyết đoán lóe lên một cái, tay phải nâng lên, phóng ra một chỉ về phía Đệ Ngũ Thiên đại lục.

- Ly Long đạo hữu, xin trợ giúp lão phu một tay.

Vị Ly Long toàn thân bị ánh sáng đen che đậy thở dài.

- Là bổn tôn không có sở trường về phương pháp chiến lược. Thôi, ngươi nói ra sao, bổn tôn toàn lực phối hợp.

Nói xong, vị Chí Tôn này vận chuyển tu vi, phía sau lão ta, mơ hồ có tiếng rồng ngâm vang vọng. Hình như có một bóng tối thật dài trôi đi, cùng với Huyền Phương rung chuyển Đệ Ngũ Thiên đại lục.

Lập tức, Đệ Ngũ Thiên đại lục khổng lồ càng bị chấn động ầm ầm, nhanh chóng rõ ràng, mang uy áp đi tới Sơn Hải Giới.

Mà giờ khắc này, lực lượng Chủ Tể đến từ 18 cổ thi thể bộc phát toàn diện, lại thiêu đốt tàn hồn cuối cùng của bản thân, đổi lấy thiên địa chi năng, đánh Đệ Tam Thiên đại lục.

Tiếng nổ ngập trời, bầu trời biến sắc, Đệ Tam Thiên đại lục vào giờ khắc này trực tiếp nổ vang, từng đạo khe nứt xuất hiện, trực tiếp chia năm xẻ bảy, tan vỡ ra.

Theo sự tan vỡ đó, 18 cổ thi thể hóa thành mười tám đạo cầu vồng, như lưỡi dao sắc bén, chạy thẳng tới Đệ Tứ Thiên. Khoảnh khắc họ tới gần, đối mặt Đệ Tứ Thiên đại lục càng khổng lồ, bọn họ lựa chọn ... Tự bạo!

Ầm ầm ầm!

18 cổ thi thể đó vào khoảnh khắc cuối cùng của sinh mạng lập tức tự bạo, lực lượng tan vỡ khiến tinh không run rẩy. Còn Đệ Tứ Thiên đại lục không thể né tránh, không thể tránh ra, bị tự bạo toàn diện đánh, trong nháy mắt... Tan vỡ, khoảnh khắc... Vỡ nát. Trong chớp mắt... Thậm chí ngay cả mảnh vỡ cũng không thể hoàn chỉnh, cả Đệ Tứ Thiên đại lục hoàn toàn ... tan thành mây khói!

Mà những mảnh vỡ của Đệ Tam Thiên sau khi tan vỡ, lúc đánh về phía Sơn Hải Giới, bên trong Sơn Hải Giới, có từng đạo kiếm quang ngập trời lên, lại bay ra ... Chín thanh kiếm từ bên trong hư vô!

Chín thanh kiếm đó, trên mỗi một thanh đều có ý chí tất cả tu sĩ của Ngũ Hành Kiếm tông bên trong một tòa Sơn Hải giới ngưng tụ, tổng cộng chín thanh, hơn nữa đều là chí bảo của Chí Tôn Tiên Giới. Thời khắc này quét ngang tinh không, nơi đi qua, những mảnh vỡ của Đệ Tam Thiên đại lục tan vỡ lập tức bị tan rã!

Trong lúc nhất thời, bên trong cả Sơn Hải Giới, kiếm quang rực rỡ, thiên địa thất sắc.

Mạnh Hạo đứng lên từ trên Dương Tinh, nhìn từ xa đây hết thảy, trong lòng của hắn vào giờ khắc này cũng phấn chấn. Cùng lúc đó, bên ngoài tinh không, Đệ Ngũ Thiên đại lục cũng đến rầm rầm, dưới sự khống chế của Huyền Phương và Ly Long chạy thẳng tới đập vào Sơn Hải Giới.

- Phải bức ra tất cả thủ đoạn của Sơn Hải Giới, Đệ Thất Thiên vào thời khắc này mặc dù không cách nào phủ xuống, nhưng bọn họ có thể thấy được...

Đôi mắt của Huyền Phương lóe sáng một cái, tu vi toàn bộ giải tán, khiến cho Đệ Ngũ Thiên đại lục, tốc độ nhanh hơn, khoảnh khắc tới gần. Kế sau là Đệ Tam Thiên cùng Đệ Tứ Thiên tiếp tục đập về phía Sơn Hải Giới.

Đệ Ngũ Thiên đại lục này hoàn toàn vượt ra khỏi những thiên khác, càng bàng bạc hơn, vừa mới tới liền vỡ vụn tinh không, khiến cho bốn phía thông suốt khai ra vô số cái khe nứt. Nhưng ngay trong nháy mắt tới gần núi thứ nhất, Đệ Nhất Sơn Hải đột nhiên có một lão nhân đi tới từ trong hư vô.

Lão nhân này, tiên phong đạo cốt, nhưng nhìn cẩn thận thì thân thể ông ta là nửa trong suốt, không phải chân thân, mà là hư ảo. Cùng lúc đó, chín ngọn núi trên Sơn Hải Giới, bên trong tất cả Tiên Cổ Đạo Tràng đều có kinh văn vọng lại.

Kinh văn đó khuếch tán Sơn Hải Giới, cụ bị lực lượng kỳ dị nào đó, giống như gọi về. Mà lão nhân đi tới từ tinh không hiển nhiên chính là bị đòi tới.

Mạnh Hạo liếc mắt một cái liền nhận ra lão nhân nọ, đúng là lão giả giảng đạo mà hắn đã thấy được trong hư ảo viễn cổ của Tiên Cổ Đạo Tràng. Trong tay của ông ta vung lên, liền có thể viết ra một chữ Tiên.

Mà giờ này, lão nhân đi tới từ hư vô, dường như từ viễn cổ đi tới kiếp này. Bên trong thần sắc có chút phức tạp, khẽ thở dài một tiếng, tay phải nâng lên, ấn một cái xa xa về phía Đệ Ngũ Thiên đại lục đang tới.

Chỉ một cái nhấn xuống, lập tức Đệ Ngũ Thiên đại lục lại chợt ngừng. Rồi sau đó... trong thần sắc bất khả tư nghị của Mạnh Hạo, Đệ Ngũ Thiên đại lục, không ngờ trực tiếp phân giải ở giữa không trung, tiếp nữa thì tiêu tán, trở thành tro bụi.

Đây hết thảy quá nhanh, chỉ là một cái nhấn của lão nhân đó, Đệ Ngũ Thiên đại lục kinh khủng này cứ như vậy ... Biến mất .

Cùng lúc đó, thân ảnh của lão giả cũng chậm chậm tản đi. Bên trong Sơn Hải Giới Tiên Cổ Đạo Tràng có vô số người, phun ra máu tươi, thừa nhận giá cao của sự gọi về.

- Chủ Tể Thi, Sát Đạo Bảo, Chí Tôn Ảnh... Trong Sơn Hải Giới này, nội tình quả nhiên sâu đậm!

Huyền Phương nhìn chằm chằm thân ảnh của lão giả Tiên Cổ Đạo Tràng biến mất. Lão ta hít sâu một hơi, đôi mắt khoảnh khắc lóe lên một cái, lộ ra một chút điên cuồng.

- Trận chiến này, không kiên trì được đến Đệ Thất Thiên phủ xuống. Ly Long đạo hữu, đến giờ này, chúng ta chỉ có... Liều chết đánh một trận, nếu không, hai người ngươi và ta, vô cùng có khả năng bỏ mạng ở nơi đây!

Huyền Phương đứng lên, chân phải nâng lên đạp mạnh một bước về phía Đệ Lục Thiên đại lục.

Cả Đệ Lục Thiên đại lục lập tức nghiêng về. Ly Long Chí Tôn trầm mặc, khẽ thở dài một tiếng. Lão ta hiểu rõ, sự sơ suất của một trận chiến này là do mình dẫn tới, thời khắc này không chần chờ, trong mắt sát cơ lóe lên một cái, cũng giẫm chân.

Lập tức Đệ Lục Thiên đại lục lần nữa nổ vang, nhưng lại chậm rãi đánh đi về phía Sơn Hải Giới.

- Tập hợp lực lượng của năm Thiên đại lục, thậm chí ngay cả đạo phòng tuyến thứ nhất cũng không vỡ ra, một trận chiến này... có thể nhìn thấu nội tình của Sơn Hải Giới, cũng có thể nhìn thấu chúng ta không đủ.

- Tuy nhiên, thật không cam lòng, chỉ bức ra một phần thủ đoạn. Cho nên lần này, Ly Long đạo hữu, chúng ta cũng phải liều mạng một lần, nhìn một chút... có thể phá vỡ vài đạo phòng tuyến! Cũng nhìn một chút, Sơn Hải Giới này, còn có thủ đoạn gì chưa triển khai nữa...

- Bọn họ triển khai thủ đoạn càng nhiều, sau mấy tháng như vậy, khi Đệ Thất Thiên phủ xuống thì sẽ trước thời hạn nhằm vào đi khắc chế. Mà Sơn Hải Giới này, bị đánh bại cũng càng nhanh.

Trong mắt của Huyền Phương lóe lên hàn mang, cùng Ly Long khống chế Đệ Lục Thiên đại lục, chạy thẳng tới Sơn Hải Giới.

Cùng lúc đó, một nhóm mấy trăm vạn dị tộc cuối cùng cũng vào giờ khắc này, dưới thần niệm của Huyền Phương rối rít trở về, vây quanh trong ngoài Đệ Lục Thiên, đang sát nhập vào Sơn Hải Giới.

Đây là... quyết chiến trước thời hạn!

Trong phút chốc, Sơn Hải Giới chuẩn bị toàn diện. Gần như vào phút chốc Đệ Lục Thiên đại lục lại tới, bên dưới Hải Thần Giới đại môn, 100 ngàn hải long đó đồng thời gầm thét, đồng loạt bay ra, chạy thẳng tới Đệ Lục Thiên.

Nhưng ngay phút chốc bọn họ tiến lại gần, vị Ly Long Chí Tôn của Đệ Lục Thiên, trong mắt có sát cơ lóe sáng lên, tay phải nâng lên vung mạnh. Lập tức bên trong ánh sáng đen chung quanh lão ta có tiếng rồng ngâm truyền ra. Một con ác long toàn thân màu đen gào thét gầm thét, cùng chạy ra. Con ác long màu đen đó vào khoảng mấy vạn trượng. Khi nó xuất hiện, long trời lở đất, hét lớn một tiếng về phía 100 ngàn hải long kia.

Tiếng hô ngập trời, có lực lượng âm bạo nổ vang bên trong, cũng có lực lượng của Chí Tôn bạo phát. Ly Long Chí Tôn đã sớm không kiên nhẫn. Lão ta không có sở trường chiến lược, sở trường... giết chóc!

Thời khắc này mới vừa ra tay, theo ác long màu đen gào thét, lập tức 100 ngàn hải long đó toàn bộ thân thể run rẩy. Trong chớp mắt, máu thịt tách rời, trở thành hài cốt, một tiếng ầm, những hài cốt đó cũng đều tan vỡ, hóa thành tro bụi.

Ác long màu đen lóe lên một cái, chạy thẳng tới phóng đi về phía đại môn của Hải Thần Giới.

Đúng lúc này, đại môn của Hải Thần Giới mở ra ầm ầm, từ bên trong bay ra một con hải long to lớn cũng dài mấy vạn dặm, chỉ có điều không có máu thịt thân thể, mà là xương cốt!

Nhưng khi nó bay ra, máu thịt và tro bụi của hải long bị vỡ nát bốn phía trước đó lại trong phút chốc ngưng tụ. Trong nháy mắt liền bao trùm trên người của hải long kinh người này, trở thành máu thịt, gào thét đánh nhau một trận với ác long màu đen nọ.

Mà giờ khắc này, thân thể của Hải Mộng Chí Tôn bay ra. Chí Tôn khôi lỗi cũng dưới sự khống chế của Mạnh Hạo cùng bay lên theo. Còn Mạnh Hạo cũng một bước đi ra, trực tiếp bước ra Dương Tinh, đánh giết về phía chiến trường.

Còn có chín thanh kiếm của Ngũ Hành Kiếm tông, cũng vào giờ khắc này xé mở hư vô, chạy thẳng tới Đệ Lục Thiên đại lục.

Chỗ xa hơn, kinh văn của Tiên Cổ Đạo Tràng lại một lần nữa vang vọng. Lần này, đi ra từ bên trong hư vô là một người nam nhân trung niên. Trong mắt của nam nhân đó mang mờ mịt, trong tay cầm một thanh trường kiếm, giữa cất bước, sau khi nhìn đến dị tộc, lập tức sát ý kinh người.

Cùng lúc đó, vị Ly Long Chí Tôn này, thân thể bước ra một bước, trong phút chốc, hóa thành ba đại phân thân. Một cái phân thân chạy thẳng tới Hải Mộng Chí Tôn, một cái khác thì đánh giết về phía Chí Tôn khôi lỗi.

Còn một cái cuối cùng lại hóa thành một đạo ánh sáng đen, khi đến gần chín thanh phi kiếm, ánh sáng đen trực tiếp vỡ vụn, trở thành vô số mảnh vỡ, cuốn về phía chín thanh kiếm. Sau đó lần nữa dung hợp, nhưng lại tạo thành một mảnh phong ấn, vây chín thanh kiếm vào bên trong.

Mà không có ánh sáng đen, Ly Long Chí Tôn lộ ở trước mặt mọi người. Hình dạng xuất hiện đó là một cái thân ảnh to lớn có ba cái đầu dài. Trong đó hai cái đầu nhắm mắt, cái đầu ở giữa thì trong mắt mang ánh sáng đỏ, giữa cất bước, chạy thẳng tới Tiên Cổ Đạo Tràng triệu hoán nam nhân trung niên đi ra.

Tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc đến gần, thuật pháp ngập trời.

Cùng lúc đó, Huyền Phương cũng vào giờ khắc này cất bước đi ra, mục tiêu của lão ta chính là Mạnh Hạo.

Lúc kềm chế toàn bộ, Đệ Lục Thiên không thể lại bị cản trở, một tiếng ầm, trực tiếp liền đụng vào trên núi thứ nhất. Núi thứ nhất tức thì run rẩy, tiếng vang răng rắc quanh quẩn. Từng đạo cái khe nứt trong chớp mắt tràn ngập cả núi thứ nhất. Theo Đệ Lục Thiên đại lục lại tới, núi thứ nhất của Sơn Hải Giới... lại không thể chống đỡ, chợt bôn hội!

Còn Đệ Lục Thiên đại lục cũng vào giờ khắc này, tan vỡ hơn phân nửa. Vô số mảnh vỡ chạy thẳng tới Sơn Hải Giới lại tới, lúc đánh vào biển thứ hai, trận pháp của biển này trực tiếp triển khai. Lấy biển thứ hai tan vỡ làm giá cao, đi ngăn cản những mảnh vỡ đánh vào bên trong Sơn Hải Giới.

Đất rung núi lở, biển khô cạn trời bị diệt!

Cũng chính vào phút chốc biển thứ hai tan vỡ, cản trở mảnh vỡ của Đệ Lục Thiên tiếp tục đánh vào, trên Nguyệt Tinh, Địa Tạng khoanh chân tĩnh tọa, đôi mắt bỗng nhiên mở ra, lộ ra hàn mang. Hắn không để ý thương thế, lần nữa triển khai giống như quầng sáng.

Quầng sáng lóe lên một cái, trong nháy mắt bao phủ phía trước núi thứ hai, khiến cho những mảnh vỡ xuyên thấu biển thứ hai, rối rít sau khi đụng chạm quầng sáng bị trực tiếp rung thành vỡ vụn.

Ngăn cản lan tràn, kết thúc nguy cơ của Đệ Lục Thiên mang đến!

- Chỉ đến nơi này sao...

Huyền Phương khẽ thở dài một tiếng, phía sau lão ta, một nhóm dị tộc cuối cùng đánh giết về phía tu sĩ Sơn Hải, trong lúc nhất thời, chém giết ngập trời. Mà Sơn Hải Giới, từ sau núi thứ hai, lại là một mảnh an tĩnh, không có thủ đoạn khác thi triển ra.

- Vẫn không bức ra nội tình.

- Một khi đã như vậy...

Tay phải của Huyền Phương bấm quyết, phóng ra một chỉ tới trước mặt Mạnh Hạo. Tiếng nổ truyền ra giữa hai người, từng người lui về phía sau. Đôi mắt của Mạnh Hạo lóe lên một cái, đang muốn xuất thủ, Huyền Phương trong giây lát kéo ra khoảng cách, đột nhiên nở nụ cười.

- Như vậy, ta mặc kệ Đệ Thất Thiên của ngươi có biện pháp gì, mặc kệ chư thiên sau này cần bao lâu, lại bỏ ra giá cao gì, trận chiến này... nếu không thể bức ra quá nhiều nội tình của Sơn Hải, như vậy... người này, còn có mặt trời mặt trăng ngôi sao, nhất định phải diệt!

- Cho nên, Khốn Tiên Trận giáng xuống cho ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.