Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 346: Chương 346: Bất nhược tương vong vu giang hồ.






Theo lý thuyết thì kế hoạch „Thế thân“ khả dĩ có thể thực hiện được nhưng cần phải có thực tế chứng minh cho những lý thuyết đó. Trong căn cứ, trừ cao cấp vật thí nghiệm Đạo hạnh thiên tôn còn có Bát bộ chúng của Tây phương giáo – Long đạo nhân, hắn cũng có tu vi kim tiên nên là một vật thí nghiệm thay thế tốt nhất.

Thực nghiệm chứng mình : dị năng đồng hóa của Băng tuyết khi vận dụng trên sinh vật thì sẽ có công năng của một loại ký sinh, nàng có thể đồng hóa ý thức của sinh vật bị ký sinh, biến nó thành con rối bị khống chế. Loại con rối này ý thức lẫn sức mạnh bản thân vẫn tồn tại như cũ chứ không biến mất, bình thường Băng tuyết sẽ ở trạng thái tiềm ẩn, khi cần phải hành động thì mới chính thức tiếp quản toàn bộ ý thức, chính vì thế hàng ngày sẽ không thể nhận ra có gì khác lạ ở sinh vật bị ký sinh.

Qua nhiều lần quấy nhiễu, đồng hóa, hấp phệ cùng điều chỉnh Băng tuyết rốt cục đã thành công khống chế ý thức của Đạo hạnh thiên tôn. Đạo hạnh thiên tôn bị bí thuật của Hình thiên khống chế toàn bộ tinh thần lẫn sức mạnh tiên thể nên cuối cùng không thể chống lại được, nếu không với tiên thức kim tiên cường đại cùng Ngọc thanh tiên quyết tuyệt học Ngọc hư cung của hắn Băng tuyết tuyệt đối không dễ dàng thành công, thậm chí còn có khả năng bị đồng hóa ngược lại. Dù vậy tiên thức hắn vẫn hết sức ngoan cường, Băng tuyết mất ba ngày thời gian mới thành công làm chủ Đạo hạnh thiên tôn.

Hiện tại Đạo hạnh thiên tôn tồn tại như hai người chung một thân, Băng tuyết là Đạo hạnh thiên tôn mà Đạo hạnh thiên tôn cũng là Băng tuyết. Tiên thức cùng tiên lực vốn có vẫn còn như trước chỉ có điều Đạo hạnh thiên tôn thực sự đã thành một nô lệ, mà chủ nhân Băng tuyết của hắn cũng hoàn toàn ẩn vào trong cơ thể hắn. Vì chỉ là dung hợp nên khí tức, năng lượng, hành động cùng diện mạo cơ thể vẫn hoàn toàn như cũ, không thể nhận ra dấu vết gì, có điều nếu Băng tuyết rời khỏi thân thể Đạo hạnh thiên tôn thì số phận hắn cũng sẽ giống như pháp bảo đã bị hút hết tinh tủy vậy.

Nguyên Thủy thiên tôn dù sao cũng là Hỗn nguyên thánh nhân, có thể nhận ra hay không còn rất khó đoán nhưng kế hoạch này thực sự rất quan trọng đối với Trương tử tinh, bất luận thế nào cũng phải thử một lần. Nếu bị phát hiện thì cũng vẫn còn một phương án dự bị tình huống khẩn cấp, nhưng tốt nhất là kế hoạch có thể thành công thuận lợi.

Giải quyết xong việc Đạo hạnh thiên tôn, Trương tử tinh thở phào một cái, sau khi ôm Thương thanh quân người đẹp đang ngủ ở cạnh phòng thí nghiệm một lúc hắn mới nhẹ nhàng rời khỏi căn cứ.

Rời khỏi Triều ca hơn một tháng trong lòng hắn vẫn canh cánh nghĩ đến Long cát công chúa đang chiến tranh lạnh với hắn lúc chia tay. Tuy Long cát công chúa không thân thiện với hắn nhưng chắc chắn không vì vậy mà có thể bỏ qua được. Tình yêu tựa như trò chơi bập bênh, khó tránh khỏi thăng trầm nhưng nếu chọn cách bỏ đi thì trò chơi sẽ triệt để kết thúc.

Trương tử tinh mang theo tâm tình thắc thỏm đi tới trang viên nơi đông giao, thậm chí đã chuẩn bị sẵn tư tưởng để nghe những lời lẽ lạnh nhạt nhưng khi tới nơi mới phát hiện không có người nào.

Hiên nhà ngày trước đã trở nên vắng lặng, trên bàn có đặt một phong thư là thứ duy nhất nàng lưu lại trước khi bỏ đi.

Trương tử tinh nhìn hàng chữ „Gửi Tiêu dao tử“ xinh đẹp rồi khẽ mở ra đọc, bên trong chỉ có một dòng.

„Không bằng tương vong vu giang hồ .“

„Không bằng gửi thân vào khắp bốn phương.“

Tay hắn khẽ run lên, lá thứ nhẹ nhàng rơi xuống đất như một phiến vũ mao (chiếc lông chim).

Những lời này chính là một sự tích mà khi trước hắn từng kể cho Long cát công chúa trên Phượng hoàng sơn. Sự tích này thuộc quyển „Trang tử - Đại tông sư “ , nguyên văn „Tuyền hạc, ngư tương dữ xử vu lục, tương dĩ thấp. Linh điểm khán thư tương nhu dĩ mạt. Bất như tương vong vu giang hồ.“

Đoạn này mỗi người đều có cách giải thích không giống nhau, lúc đó Trương tử tinh nói với Long cát công chúa rằng : trong thời gian hạn hán những con cá phải trao đổi hô hấp với nhau, dùng nước bọt để làm ẩm mới có thể cùng nhau sống sót. Nhưng cuối cùng cũng có mưa, chúng nó chung quy phải trở về trong nước, trở về với những sinh hoạt hàng ngày, sông – hồ vĩnh viễn không thể gặp nhau được nữa.

Hôm nay Long cát công chúa chỉ viết một dòng này thay cho lời chia tay cũng chính là theo ý của hắn lúc trước. Ngươi đã quay về với sinh hoạt hàng ngày, mục đích của ngươi cũng đã đạt được thì ta cũng là lúc nên mang thân gửi vào chốn „Giang hồ“.

Khuân mặt không chút cảm tình lúc ban đầu của Long cát công chúa chợt hiện ra trong đầu Trương tử tinh.

Đã như vậy, ta sẽ đồng ý với ngươi.

Trong câu nói lạnh lùng này uẩn chứa bao nhiêu tình cảm ?

Thì ra từ lúc đó nàng đã quyết tâm đem chính thân mình giao cho hắn, cho dù là chỉ vì câu nói vô tình „Theo như nhu cầu.“

Có lẽ chỉ có Đại ngọc với tình cảm chân thành đối với hắn, không ngại sinh tử trong Hồng lâu mộng mới là cảm tình chân thực mà nàng thể hiện. Chẳng lẽ cảm tình lúc giúp đỡ nhau trong hoạn nạn trong mộng ảo mới được nàng chấp nhận sao ?

Sau năm ngày trăng mật thái độ của Long cát công chúa trở nên thập phần lạnh lùng, còn đuổi hết người phục vụ trong trang viên, đến khi hắn cáo từ đi Kim kê lĩnh thì nàng cũng không hề để ý tới. Chiếu theo quan hệ cứng nhắc giữa hắn cùng Long cát thì hắn nên ở lại với nàng, từ từ cởi bỏ khúc mắc nhưng bởi chiến sự khẩn cấp nên đành phải đi. Nhưng Long cát công chúa đâu chỉ cần Phược long tác, sau chuyện của Huyền cơ chân nhân lần trước nàng đã đem nó đưa cho hắn, dù quan hệ hai người có thế nào cũng không hề đòi lại, dường như có ý muốn tặng cho hắn hộ thân. Kỳ thực, hắn cũng nhận ra rằng Long cát chưa chắc đã vô tình, chỉ là có chút vướng mắc trong lòng mà thôi.

Kết quả, tiền phương quả nhiên xảy ra một loạt đại sự, ngay cả thánh nhân cũng không thể kiềm chế mà ra tay, còn xảy ra chuyện của Triệu công minh cùng tam tiêu, may mà cuối cùng nguy hiểm cũng đã được hóa giải.

Không ngờ hôm nay muốn chủ động nói chuyện cùng Long cát công chúa một phen thì nàng đã bỏ đi rồi !

Nếu là lúc bình thường để nàng một mình cũng không sao nhưng khi Triệu công minh đấu cùng Huyền cơ đã vô tình để lộ bí mật chuyện Phược long tác. Chình vì vậy nên Huyền cơ chân nhân mới có thể khẳng định ngày ấy Phược long tác mà Trương tử tinh sử dụng là Long cát công chúa tặng, hơn nữa lúc Trương tử tinh bỏ chạy đến Phượng hoàng sơn thì cũng là Long cát công chúa cố tình bao che cho hắn.

Huyền cơ chân nhân là ai ? Ác thi phân thân của thiên đế ! Tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Long cát công chúa, huống hồ nàng đã chính thức làm vợ hắn, nếu thiên giới vì vậy mà đến Phượng hoàng sơn hỏi tội thì Long cát công chúa tất sẽ gặp phải nguy hiểm.

Lẽ nào….nàng quay về Phượng hoàng sơn vì muốn một mình chịu trừng phạt của thiên giới sao ?

Theo như nhu cầu ? Theo như nhu cầu ? Theo như nhu cầu ?

„Vứt mẹ nó cái nhu cầu đi. Ta đúng là một thằng tồi .“ Trương tử tinh bỗng nhiên chửi đổng rồi lập tức hóa huyết quang bay đi, mục tiêu chính là Phượng hoàng sơn.

Khi hắn bay tới nơi thì trên đỉnh Vân vụ phong đã không còn bóng dáng Thanh loan đấu khuyết đâu nữa.

„Chẳng lẽ bị bắt về thiên giới ? Hay là chuyển đến chỗ nào khác rồi chăng ?“ Trương tử tinh bay lên Vân vụ phong tỉ mỉ tìm tòi một lúc vẫn không phát hiện dấu vết gì, trong lòng chợt xuất hiện một dự cảm không tốt.

Long cát, nàng nghìn lần đừng xảy ra chuyện gì …..

Đúng lúc đó trên trời hạ xuống một đạo kim quang, hóa thành một lão đạo râu tóc bạc phơ cất tiếng chào Trương tử tinh :“Có phải là Tiêu dao tử đạo hữu ?“

Trương tử tinh thầm cảnh giác, miệng đáp :“Chính là bần đạo, chào đạo hữu.“

Lão đạo nghe hắn tự thừa nhận thân phận liền hỏi :“Tiểu lão là Nguyệt hợp lão nhân trên thiên giới, có phải đạo hữu tới đây tìm Long cát công chúa ?“

Nguyệt lão ? Trương tử tinh nhớ lại lúc trước Long cát công chúa từng kể chuyện Dao trì kim mẫu cùng Nguyệt lão Phù nguyên tiên ông điều khiển việc nhân duyên nên chợt khó chịu hỏi :“Công chúa hiện đang ở đâu ?“

Nguyệt hợp lão nhân đáp :“Ta nhận lệnh của Hạo thiên đế quân tới đây báo cho đạo hữu biết công chúa vi phạm thiên quy nên đã bị giam trong Khốn tiên tháp trên thiên giới. Thiên đế bệ hạ có lệnh mời đạo hữu lập tức theo ta dùng cửu đỉnh đổi lấy công chúa.“

Long cát công chúa quả nhiên bị thiên giới trừng phạt ! Chết tiệt, nhất định là Huyền cơ chân nhân ở đằng sau phá rối.

Trương tử tinh vừa biết tin Long cát công chúa bị giam, sát khí trong mắt chợt tăng :“Khốn tiên tháp ở chỗ nào ? Long cát hiện ra sao ?“

Nguyệt lão thấy trên người hắn xuất hiện khí tức nguy hiểm, lòng run lên đáp :“Khốn tiên tháp nằm trên một ngọn tiên sơn nào đó, là nơi trừng phạt những tiên nhân phạm phải thiên quy, đầu tiên phải chịu khổ Lôi hỏa…“

Vừa dứt lời Nguyệt lão chỉ thấy mắt hoa lên rồi trên cổ đã bị một thanh kim kiếm kề tới. Thanh kim kiếm mang theo duệ khí đáng sợ, dù chưa phát lực đã phá vỡ phòng ngự tiên thể của Nguyệt lão. Đáng sợ nhất là nó còn mang theo một lực thôn phệ cực mạnh nhưng còn bị kìm chế, nếu không nó đã hút sạch lão thành xác không rồi.

Trong lòng Nguyệt lão cực kỳ hoảng sợ, hàm răng run lên :“Đạo hữu tha mạng…“

Trên mặt Trương tử tinh lộ ra sát ý :“Ngươi cùng Dao trì kim mẫu thao túng nhân duyên đã hại không ít người hữu tình, hôm nay không thể tha cho ngươi được.“

„Oan uổng !“ Nguyệt lão kinh hãi vội vàng lắc đầu nhưng cảm giác kim kiếm càng xích lại gần vội nói :“Đạo hữu, chuyện công chúa…“

Nếu chỉ là một tiếng kêu oan của Nguyệt lão thì Trương tử tinh tuyệt sẽ không bỏ qua nhưng nghe thấy hai chữ „Công chúa“, nghĩ đến chuyện giải cứu nàng mới thu hồi Định thương kiếm, quát lớn :“Tạm tha cho ngươi đó !“

Nguyệt lão lau lớp mồ hôi trên trán rồi đưa tay lên sờ cổ, cười khổ nói :“Đạo hữu, ngươi hiểu lầm ta rồi, nhân duyên thiên giới không do ta điều khiển mà là Thiên hậu kim mẫu cùng Phù nguyên tiên ông, dù có… Tiểu lão cũng chỉ là theo lệnh mà làm thôi.“

Trương tử tinh nghe vậy mới biết Phù nguyên tiên ông cùng Nguyệt lão là hai người, sát khí thoáng giảm, hừ lạnh nói :“Nhân duyên người chính là ở chữ Duyên. Duyên là gì mà có thể ép buộc ? Nếu bị người khác điều khiển thì làm sao còn gọi là nhân duyên ? Ta cũng không làm khó ngươi, hãy nhanh nói ra chỗ Khốn tiên tháp đi .“

Nguyệt lão nghe thấy giải thích của Trương tử tinh với nhân duyên, trong lòng chấn động, trầm ngâm một lúc mới hành lễ nói :“Cao kiến của đạo hữu, tiểu lão bội phục. Thiên đế có lệnh đạo hữu phải một mình đi theo ta, nếu không công chúa sẽ gặp nguy hiểm lớn…..Tiểu lão bị Kim mẫu khống chế, nếu cãi lệnh sẽ nổ tan xác mà chết, còn đạo hữu cũng không thể tìm được công chúa nữa, mong đạo hữu đừng làm khó ta.“

Trương tử tinh thấy Kim mẫu còn dùng đến thủ đoạn như vậy không khỏi thầm chửi mụ ác độc. Qua lần tới Hỏa vân động hắn đã hoàn toàn hiểu rõ dã tâm của Hạo thiên cùng Kim mẫu, cũng biết Hạo thiên vẫn một mực mơ chiếm được cửu đỉnh, lần này mượn việc Long cát công chúa nhất tiễn bắn song điêu, không những chiếm được Càn khôn đỉnh mà còn có thể nhân tiện giải quyết được kẻ thù của hắn.

Hạo thiên đã cố tình sai Nguyệt lão đưa hắn tới Khốn tiên tháp tất ở đó đã có cạm bẫy chết người chờ hắn.

Có nên đi hay không ? Câu trả lời khẳng định là nên.

Có vài thứ một khi để lỡ sẽ không còn nữa nên hắn đã quyết định không thể để lỡ.

Long cát, đợi ta… Trương tử tinh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mênh mông, trầm giọng nói :“Cũng được, ta sẽ đi cùng ngươi.“

Trương tử tinh hóa thành kim quang bay lên không trung cùng Nguyệt lão nhưng siêu não hắn mang theo đã tự động gửi tin nhắn về Triều ca.

Thiên giới, thực tế chính là ba mươi ba thiên tương đương với một không gian kỳ dị trong tầng khí quyển. Không gian kỳ dị này chỉ có duy nhất trên „Địa cầu“, có người nói đây là ý thức còn sót lại của Bàn cổ hóa thành. Hơn nữa thiên giới cũng không chỉ là một không gian riêng biệt mà còn có thể cảm ứng và điều khiển các tinh thể trong vũ trụ. Những dị lực điều khiển tinh thể cùng năng lượng huyền ảo mà Bàn cổ truyền lại đã trở thành căn nguyên sức mạnh của thiên giới.

Vốn con người có thể qua Bất chu sơn mà trực tiếp tới thiên giới, nhưng xảy ra cuộc đại chiến giữa Chúc dung cùng Cộng công mà Cộng công đã húc đổ Bất chu sơn nên con đường duy nhất đã bị phá hủy, trừ người có phép thần thông hoặc được lệnh đặc biệt mới có thể tiến vào thiên giới được.

Sau đó Hồng quân một lần nữa phân chia quyền cai quản thiên địa, phong thiên đế, thiên hậu mới khiến thiên giới thay đổi. Nếu được thiên đế, thiên hậu cho phép dù người thường cũng có thể tới thiên giới; nhưng nếu không được phép thì tiên nhân bình thường cho dù bay lên ba mươi ba thiên vượt ra tận không gian vũ trụ cũng không thể tiến vào trong không gian của thiên giới, trừ phi lĩnh ngộ huyền ảo của không gian pháp tắc hoặc với sức mạnh phá vỡ không gian mới có thể xông vào thiên giới. Hình thiên năm xưa chính là dùng cách thứ hai để tiến vào được.

Lần này Hạo thiên sai Nguyệt lão dẫn Trương tử tinh vào nên đã sớm chuẩn bị, đưa cho Nguyệt lão một bảo vật, người nào cầm nó có thể dễ dàng tiến vào thiên giới.

Cảnh vật thiên giới quả thực huyền kỳ ưu mỹ, mây trắng trải rộng dưới chân như đất liền, bước lên cũng rắn chắc như mặt đất, ngoài rất nhiều thác nước tuôn ra từ trên núi giống hệt dưới trần còn có vô số tiên sơn lớn nhỏ trôi lơ lửng trong không trung, trên đó là kỳ phong tú thủy, chim thú quý hiếm, còn có thể mơ hồ thấy được tiên các quỳnh lâu, linh khí chung quanh cực kỳ dồi dào, thực sự không thẹn với hai chữ Tiên cảnh.

Trương tử tinh không còn tâm trí ngắm những mỹ cảnh kia, hắn đang thầm phân tích dữ liệu xung quanh đồng thời còn thử tìm cách lưu lại ký hiệu báo tin. Hai người bay một lúc lâu Nguyệt lão mới chỉ lên một ngọn tiên sơn riêng biệt đang trôi trong không trung nói :“Đạo hữu hãy nhìn kia, đó chính là thương lôi tiên sơn, Khốn tiên tháp nằm trên đó.“


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.