Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 446: Chương 446: Kinh biến! Tây côn lôn chi kiếp






Vô danh tiên sơn, trên tử chi nhai.

Thông thiên giáo chủ tự tiễn Trương tử tinh, Khổng tuyên cùng Hình thiên ra khỏi Bích du cung, vừa cười vừa nói :“ Bệ hạ, ngày mai đã tới lúc lập tru tiên trận, thời gian này bệ hạ đã phải vất vả nhiều, hiện nay cuộc chiến nhân giới sợ rằng đã là cuộc quyết chiến cuối cùng. Bệ hạ hãy về Triều ca sắp xếp một phen, sáng mai hãy trở lại Bích du cung cùng nhau phó ước.“

Trương tử tinh gật đầu nói :“ Giáo chủ, ta còn có một thỉnh cầu, cuộc chiến nhân giới giờ vẫn chưa kết thúc, ta còn có chút tính toán để phòng vạn nhất, cuộc chiến ngày mai có thể dùng phép giấu đi diện mạo của ta được không ?“

Thông thiên giáo chủ ngạc nhiên nói :“ Bệ hạ không phải có thần thông tự giấu cơ mà? Vì sao lại mất đi hiệu lực rồi ?“

Trương tử tinh hơi trầm ngâm rồi mang việc chiếc mặt nạ ngũ sắc nói ra. Thông thiên giáo chủ nghe kể lại người thanh niên thần bí kia cải tạo mặt nạ, nét mặt không khỏi rung động :“ Người có thể dùng thần thông che dấu thánh nhân, chẳng lẽ là…Nếu quả thực là vậy, sư phụ đến tột cùng có dụng ý gì ?“

Nửa câu sau tuy Thông thiên giáo chủ chỉ nói rất nhỏ nhưng vẫn bị Trương tử tinh nghe thấy. Từ lời Thông thiên giáo chủ nói hắn càng thêm phần khẳng định giả thiết trong lòng mình, gã thanh niên kia lẽ nào thực sự là Hồng quân ? Vậy Thông thiên giáo chủ nghi vấn rất đúng, Hồng quân làm vậy với dụng ý gì ?

Thông thiên giáo chủ nghi hoặc chỉ chốc lát rồi nói :“ Bệ hạ yên tâm, ta tất sẽ thi pháp để giấu đi diện mạo thực của bệ hạ, dù là thánh nhân cũng không thể nhìn thấu, chỉ có điều phép này không thể kéo dài như mặt nạ kia được, thời gian tác dụng chỉ có hạn, lại phải cách một đoạn thời gian mới có thể dùng lại lần thứ hai.“

Trương tử tinh cười nói:“ Giáo chủ hãy yên tâm, ta thỉnh giáo chủ dùng phép này chỉ dùng trong trận chiến ngày mai mà thôi.“

Thông thiên giáo chủ gật đầu, đang định lên tiếng bỗng sắc mặt chợt biến, ánh mắt nhìn về phía khoảng không xa xa.

Tất cả mọi người đều có tu vi thâm hậu, thị lực hơn người, không lâu sau đã thấy một đạo độn quang từ xa đang nhanh chóng tiến tới.

Vô danh tiên sơn là nơi ở của thánh nhân. Các tiên nhân dù đi ngang qua cũng phải chú ý giảm tốc độ để thể hiện kính trọng, sao có người lại phi hành nhanh như vậy ? Năm đó Trương tử tinh đã từng vì lý do này mà xung đột với Hỏa linh thánh mẫu. Quả nhiên, từ phía trước đã có tiếng quát mắng của môn nhân Triệt giáo vang lên. Thông thiên giáo chủ chỉ nhướng mày, phẩy tay áo một cái, đám môn nhân vừa ra ngăn đường đều dạt sang hai bên.

Trương tử tinh đã nhận ra người tới, mặt lộ vẻ kinh hoàng---chính là thánh hoàng Phục hy! Mà trên lưng Phục hy còn có một người, dường như là một nữ nhân.

Thông thiên giáo chủ dùng tiên thức truyền âm bảo chúng môn nhân lui xuống. Phục hy một đường tiến tới hạ xuống trước tử chi nhai, sắc mặt đặc biệt tái nhợt, có lẽ vì đã tốn hao nguyên khí cực kỳ lớn. Trương tử tinh đỡ lấy nữ nhân kia từ lưng Phục hy chợt biến đổi sắc mặt. Nữ nhân hôn mê bất tỉnh kia chính là Hạm chi tiên !

Phục hy không kịp thở, mặt đầy vẻ lo lắng, hành lễ với Thông thiên giáo chủ và nói:“ Khẩn cầu thánh nhân mau tới Tây côn lôn cứu người !“

Trương tử tinh dùng tiên lực kiểm tra cơ thể Hạm chi tiên nhận ra nàng dường như trúng phải một loại kịch độc, thậm chí tiên thức cũng bị phong bế, không thể tỉnh lại. Nếu cứu chữa chậm trễ e là sẽ gặp nguy hiểm. Hắn nghe Phục hy nói vậy bỗng nghĩ đến Tây côn lôn còn có Dao chân nhân cùng vợ chồng Ứng long, vội hỏi:“ Tây côn lôn xảy ra chuyện gì rồi sao ?“

Vẻ trấn định thường ngày của Phục hy đã biến mất, lộ ra sự lo âu chưa từng thấy đáp:“ Không chỉ có Tây côn lôn gặp nguy hiểm mà kể cả hai vị hoàng đệ cùng Tây vương mẫu nương nương cũng gặp nguy hiểm đến tính mạng. Mong giáo chủ hãy mau đi tới cứu giúp. Ân này ngày sau tất sẽ báo đáp!“

Trương tử tinh chấn động mạnh, vội thỉnh Thông thiên giáo chủ nhận lời. Thông thiên giáo chủ nghe thấy cả Hoàng đế cùng Thần nông đều gặp nguy hiểm, lại thấy Trương tử tinh thỉnh cầu liền đồng ý, lệnh Quy linh thánh mẫu đi lấy Thượng thanh tiên đan, giải độc cho Hạm chi tiên rồi dẫn mọi người nhanh chóng tiến về tây côn lôn.

Trương tử tinh vốn không yên tâm về Hạm chi tiên nhưng Thượng thanh tiên đan thật sự thần hiệu, hơn nữa Hạm chi tiên trúng độc không nặng, tình hình trước mắt đã dần ổn định lại. Vì thế Trương tử tinh mới nhờ tiếp Quy linh thánh mẫu chăm sóc Hạm chi tiên rồi hóa độn quang đuổi theo mọi người.

Độn thuật của Trương tử tinh do Khổng tuyên từ Xích huyết độn thuật phát triển thành, khi ở „Mộng cảnh“ trong Sơn hà xã tắc đồ lại kết hợp cùng ma thể lực nên độn thuật cũng được tinh luyện lại một lần nữa, khiến cho tốc độ càng thêm đột phá, tiêu hao nguyên khí nhưng lại giảm bớt rất nhiều. Tuy hắn xuất phát chậm hơn nhưng mọi người chưa tới Tây côn lôn thì hắn đã bắt kịp, thế nhưng đã không thấy Thông thiên giáo chủ cùng Phục hy đâu. Thì ra Thông thiên giáo chủ đã mang Phục hy đi trước, có lẽ đã đến Tây côn lôn rồi.

Tới Tây côn lôn, Trương tử tinh biết đường nên dẫn mọi người bay thẳng tới Quỳnh ngọc cung. Nhưng vừa hạ xuống đất, cảnh tượng xung quanh liền khiến Trương tử tinh thất sắc.

Quỳnh ngọc cung hóa quý mỹ lệ ngày trước chỉ còn cảnh tan hoang, khắp nơi đều là đoạn bích tàn viên (tường xiêu vách nát), càng khiến lòng người kinh hãi vì khắp nơi đều là thi thể cùng vết máu.

Nơi cửa Quỳnh ngọc cung, một cự thú chín đầu lực lưỡng đứng thẳng, mười tám con mắt đều trợn trừng, thật khiến người hãi sợ. Trương tử tinh nhận ra đó chính là biến thân của thần thủ hộ Tây côn lôn Khai minh thú Lục ngô. Chỉ có điều đầu Khai minh thú từng uy mãnh vô bỉ bây giờ đã hoàn toàn không còn sinh cơ, chỉ dựa vào một khẩu khí trước khi chết mà vẫn đứng trước cửa cung không ngã. Trên ngực Lục ngô chỉ có một vết thương cực nhỏ, nhưng từ tròng mắt xám ngắt cùng khí tức còn sót lại trên người hắn thì kịch độc từ vết thương kia chính là nguyên nhân dẫn đến cái chết của hắn.

Phía trước cổng Quỳnh ngọc cung còn có thi thể ba nữ nhân mặc thanh y, khuân mặt mỹ lệ rung động lòng người khi xưa đã tái nhợt, lạnh lẽo, thanh y trên người đã bị máu nhuộm thành ám sắc, tuy tư thế ba người khác nhau nhưng vẻ mặt đều tỏ ra rất kinh khủng, dường như đã gặp phải điều gì đó rất đáng sợ.

Lục ngô! Tam thanh điểu! Tim Trương tử tinh đập dồn dập.

Thủ hạ Dao chân nhân tín nhiệm nhất đều đã chết trên tây côn lôn, vậy còn chính bản thân Tây vương mẫu thì sao? Ứng long, Nữ bạt ở đâu? Còn Thần nông, Hoàng đế nữa?

Trương tử tinh tìm trong Quỳnh ngọc cung hồi lâu mà chỉ thấy thi thể cung nữ cùng môn nhân ngổn ngang, vẫn chưa phát hiện thấy ai trong mấy người hắn lo lắng nhất, nhưng không thấy thi thể cũng không có nghĩa là không có việc gì, ở trong thế giới này còn có một cái chết rất thường thấy „hôi phi yên diệt“ (hóa thành tro bụi—đài hóa thân chắc bán sắt vụn).

Lúc này, đám Khổng tuyên ở dưới chân núi cũng đã đi lên, kết quả mà họ vừa tìm kiếm là toàn bộ Tây côn lôn đã không còn ai sống sót, tuyệt đại đa số đều chết vì kịch độc.

Trương tử tinh vừa kinh hãi vừa phẫn nộ : là ai, ai độc ác huyết tẩy toàn bộ Tây côn lôn như vậy?

Kịch độc?

Chẳng lẽ là…

Nhưng đúng lúc đó Đa bảo đạo nhân bỗng chỉ về phía một ngọn núi xa xa nói:“ Sư phụ ở kia thi pháp truyền gọi, chúng ta hãy mau tới đó trước!“

Chúng tiên vội vã độn quang bay tới ngọn núi kia. Chỉ thấy hai tay Thông thiên giáo chủ phát ra thanh khí nhàn nhạt, di chuyển theo một quỹ tích kỳ dị, chung quanh dường như có loại khí tức nào đó còn sót lại đang đáp lời.

Thông thiên giáo chủ nói một câu:“ Nơi này khí tức khác thường, hình như có tàn dư Hỗn độn lực, may mà có thể dùng Hoán thần chi thuật.“

Trương tử tinh đang muốn hỏi bỗng quang mang giữa sân rực sáng sau đó một loạt hình ảnh thanh sắc mông lung hiện ra, giống như đang chiếu phim không lời về những việc vừa xảy ra ở đây.

Trong hình xuất hiện thân ảnh Dao chân nhân, dáng đi khác thường, dường như bị thương nặng, vừa lấy một viên đan dược nhét vào miệng đang định vội vã bỏ chạy thì phía trước kim quang rực sáng, một chiếc Cửu long xa liễn hạ xuống chặn đường, Trương tử tinh nhận ra ngay đó chính là Cửu long trầm hương liễn của Nguyên thủy thiên tôn.

Dao chân nhân né khỏi xa liền định độn thổ, lại bị Nguyên thủy thiên tôn dùng một lá hoàng kỳ phát động dị lực khiến nàng không thể cử động. Dao chân nhân thập phần tức giận, bắt đầu tranh luận cùng Nguyên thủy thiên tôn, đáng tiếc Hoán thần chi thuật của Thông thiên giáo chủ chỉ có khả năng phát hình chứ không có tiếng nên không biết hai người cụ thể đã nói gì.

Qua mộ lúc phía sau chợt xuất hiện hai bóng người, nam nhân trong tay cầm một vật hình roi, thì ra là Hạo thiên cùng Dao trì Kim mẫu đang bước tới chỗ dao chân nhân.

Dao chân nhân tự biết khó thoát liền lộ vẻ tức giận nói vài câu với Nguyên thủy thiên tôn trên Cửu long trầm hương liễn. Nguyên thủy thiên tôn trầm ngâm giây lát rồi nói gì đó với Hạo thiên, Kim mẫu rồi thấy cả hai đều lộ ra vẻ bất ngờ, cuối cùng cũng gật đầu. Tiếp đó Dao trì kim mẫu lấy ra một chiếc võng lớn kim sắc chụp lấy dao chân nhân, Dao chân nhân không hề phản kích, chỉ dùng kim hoa tự bảo vệ mình.

Xem đến đây thì khí tức Thông thiên giáo chủ dùng kỳ thuật sưu tập đã tiêu hao gần hết, những hình ảnh chỉ là mờ ảo rồi từ từ biến mất.

Quả nhiên là đôi cẩu nam nữ trên thiên giới gây ra! Trương tử tinh giận đến nghiến răng lại, Dao chân nhân hiển nhiên đã bị Dao trì kim mẫu bắt, với hận thù của mụ chỉ e nàng sẽ gặp nguy hiểm lớn. Mà Nguyên thủy thiên tôn cũng dám can thiệp vào, có điều từ cảnh Dao chân nhân nói chuyện với Nguyên thủy thiên tôn thì dường như lão đã quyết định một điều khiến Hạo thiên, Kim mẫu bất ngờ.

Nhưng rốt cục vợ chồng Ứng long, cùng Thần nông, Hoàng đế sinh tử, tung tích vẫn không rõ, Trương tử tinh không khỏi lòng nóng như lửa đốt.

Thông thiên giáo chủ cau mày nói :“Tây vương mẫu nương nương được sư phụ ta phong, có vị giai lực, không ngờ Hạo thiên cùng Kim mẫu lại lớn mật như vậy, dám dùng Đả thần tiên phá hủy tây côn lôn. Chẳng lẽ lần sát kiếp này…“

Trương tử tinh quay sang hỏi Phục hy rốt cục Tây côn lôn đã xảy ra chuyện gì, Phục hy thở dài một tiếng, kể lại.

Thì ra, tam hoàng sau khi biết Đả thần tiên bị trộm thì quay lại Hỏa vân động tĩnh dưỡng. Ngày kia, Ứng long cùng Nữ bạt tới bái kiến nghĩa phụ Hoàng đế, nói rằng cùng chị dâu Hạm chi tiên tới Tây côn lôn luyện đan, còn thỉnh giáo Thần nông về những điểm chưa rõ trong việc luyện Phản xuân duyên sinh đan.

Hạm chi tiên từ sau lần Trương tử tinh bị tập kích bèn thử luyện Tam sinh phản thần đan, đầu tiên là để đề phòng cho khi có chuyện xảy ra, sau cũng là để nâng cao khả năng luyện đan. Tam sinh phản thần đan cần ba loại Càn không phản sinh đan, Phản xuân duyên sinh đan và Quy diễn hồi sinh đan rồi lại phải dùng cổ pháp để dung hợp mới luyện thành. Thời gian gần đây nàng đã chế được Càn khôn phản sinh đan, còn Quy diễn hồi sinh đan lần trước Trương tử tinh cùng Dao chân nhân dùng cực âm cực dương chi hỏa đã luyện được không ít nên chỉ còn thiếu mỗi Phản xuân duyên sinh đan.

Phản xuân duyên sinh đan khác với hai loại kia, nguyên liệu để chế tạo rất bình thường nhưng luyện chế cực kỳ phức tạp, yêu cầu về dược lý y đạo rất cao,

Dao chân nhân biết tin tam hoàng cùng quay lại với vợ chồng Ứng long, thập phần vui mừng, dùng lễ tiết cao nhất đón tam hoàng. Tam hoàng cũng không trực tiếp khuyên bảo việc đó mà chỉ có Thần nông đứng ra, giải thích cho Dao chân nhân cùng Hạm chi tiên cách chế tạo Phản xuân duyên sinh đan, đồng thời còn truyền lại không ít kinh nghiệm quý giá. Dao chân nhân và Hạm chi tiên thấy Thần nông truyền thụ không chút nào giấu diếm các bí pháp nên đều cảm ân Thần nông từ đáy lòng, cả hai nghiên cứu thảo luận cùng Thần nông đều cảm thấy có ích, Dao chân nhân cũng mang cổ thuật dung hợp nói cho Thần nông.

Dưới trợ giúp của Thần nông, Dao chân nhân cùng Hạm chi tiên sau nhiều lần thí nghiệm rốt cục đã luyện thành Phản xuân duyên sinh đan. Dao chân nhân từ lúc mang thai tới nay hàng ngày đều không ngại tổn hao tiên lực bản thân mà truyền vào thai nhi trong cơ thể để con nàng có thể phát triển tốt nhất nên thường mệt mỏi, không tiến bộ bằng hạm chi tiên. Nàng cũng đem dung hợp thuật tâm đắc dạy cho hạm chi tiên, để nàng thử thí nghiệm còn mình thì quay về đại điện nghỉ ngơi.

Tam hoàng nắm thời cơ, lờ mờ nói ra một vài giả thiết trong tương lai, có cả việc liên quan đến Trương tử tinh và dao chân nhân. Dao chân nhân hết sức bất ngờ nhưng chỉ im lặng hồi lâu rồi không tỏ thái độ gì, chỉ nhờ tam hoàng giữ bí mật, mọi chuyện nàng mong đến lúc đó sẽ tùy duyên mà định.

Trên đan đạo Hạm chi tiên quả là có thiên phú, ngay trong lần đầu tiên thử dung hợp thuật đã luyện thành Tam sinh phản thần đan, tuy công hiệu kém hơn so với Dao chân nhân luyện ra nhưng cũng thập phần hiếm có. Đan dược này có thể giải trừ cả mật chú, độc thuật cực kỳ lợi hại, ngay cả bí thuật yêu tộc như Đinh đầu thất tiễn thư cũng có thể giải được thì tác dụng dễ dàng có thể thấy.

Hạm chi tiên cao hứng thập phần, suy nghĩ rồi mang Tam sinh phản thần đan đưa cho dao chân nhân. Dao chân nhân cũng không biết Hạm chi tiên có cảm thấy điều gì mấy ngày nay không, nhân dịp này nàng định mượn tay mang đan dược kia chuyển tặng thành toàn cho thiên tử nhưng sau một thoáng chần chừ cuối cùng vẫn nhận lấy. Nhìn ánh mắt tam hoàng cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Nhưng đúng lúc đó Dao chân nhân bỗng cảm thấy điều gì đó bất thường nên lộ ra vẻ cảnh giác, liền đó một tiên nữ chạy tới cấp báo : có địch nhân tấn công. Tất cả mọi người đều kinh ngạc, Tây côn lôn không phải là một tiên sơn bình thường, người nào có lá gan lớn đến mức ngang nhiên chính diện xúc phạm ?

Dao chân nhân cùng bọn tam hoàng vội tiến ra ngoài cung, chỉ thấy trên trời mây đen cuồn cuộn, dày đặc tựa như thực thể hạ thẳng trên tiên sơn, không biết có bao nhiêu địch nhân ẩn bên trong.

Mà ở phía trước chính là Hạo thiên cùng Dao trì kim mẫu đang tay trong tay, dường như đang dụng một loại pháp môn kỳ dị, vật Hạo thiên cầm trong tay càng khiến tam hoàng chú ý ---Đả thần tiên.

Dao chân nhân gặp lại cừu nhân, mắt đỏ lên, thấy Hạo thiên cùng Kim mẫu chủ động xâm chiếm Tây côn lôn nàng vừa giận vừa sợ. Hạo thiên cùng Dao trì kim mẫu nhìn thấy tam hoàng cũng ở Tây côn lôn không những không rút lui mà sát khí còn tăng mạnh, không nói gì đã ra tay liền với dao chân nhân.

Dao chân nhân vốn đã sớm không còn tình cảm với Hạo thiên, nhưng thấy hắn thâm độc như vậy cũng không khỏi phẫn nộ, định dùng vị giai lực Tây côn lôn khắc chế hai người nhưng không biết vì sao vị giai lực bỗng mất tác dụng, bản thân nàng còn bị một loại dị lực áp chế lại. Sau đó Lục ngô biến thân thành Khai minh thú liều mình bảo vệ nhưng bị kim trâm của Dao trì kim mẫu ghim lên sơn môn, chỉ giây lát đã bị kỳ độc giết chết, tam thanh điểu cũng bay lên chắn trước người Dao chân nhân nhưng bị Hạo thiên kính tiêu diệt.

Tam hoàng cũng cảm thấy vị giai lực của bản thân đều bị khắc chế giảm nhiều, biết rằng tiên thiên kỳ vật Đả thần tiên tác quái, chỉ là không ngờ Hạo thiên cùng Kim mẫu lại có thể phát huy ra tác dụng của nó mạnh như vậy. Hơn nữa tam hoàng thấy thiên giới dám can đảm vượt qua „Quy tắc“, xâm chiếm Tây côn lôn cũng hết sức bất ngờ, tam hoàng nhờ bọn Lục ngô liều mình chiến đấu mới từ trong áp chế lực hơi chống lại được, dĩ nhiên đâu chịu đứng nhìn Tây vương mẫu bị hại bèn bước tới giúp đỡ.

Nếu chỉ xét về tu vi thì Hạo thiên, Kim mẫu cùng tam hoàng, Dao chân nhân đều ngang bằng nhau, hơn kém không lớn nhưng với hai địch bốn thì chắc chắn chỉ có đường thất bại. Nhưng Hạo thiên có Đả thần tiên, sức mạnh của tam hoàng cùng Dao chân nhân đều bị áp chế mạnh mẽ, hơn nữa Dao chân nhân đang mang thai nên hết sức suy yếu, vì vậy chỉ có thể nhìn tam hoàng đại chiến cùng Hạo thiên, Kim mẫu , thỉnh thoảng tiện tay xen vào, còn vợ chồng Ứng long phải lo bảo vệ hạm chi tiên.

Tuy tam hoàng bị áp chế nhưng cũng không phải người thường, Phục hy dùng Hà đồ cùng Thần nông, Hoàng đế tạo thành trận pháp vây khốn Hạo thiên Kim mẫu , ỷ vào diệu dụng của Hà đồ mà khiến cục thế thất bại thoáng kéo lại.

Hạo thiên thấy không thể thắng được bèn quăng Đả thần tiên về phía tam hoàng. Đả thần tiên thập phần lợi hại, dễ dàng xuyên qua trận pháp do Hà đồ lập ra trực tiếp đánh trúng Phục hy, ngay sau đó Hoàng đế, Thần nông cũng bị đánh.

Đả thần tiên đối với tiên nhân bình thường không tạo thành thương tổn gì đặc biệt, nhưng đối với người có vị giai lực thì lại là vũ khí trí mạng. Tam hoàng vốn chưa kịp phục hồi sức mạnh, nay lại bị Đả thần tiên đánh trúng nên thụ thương không nhẹ, trận pháp cũng bị phá hủy.

Hạo thiên hận Hoàng đế nhất nên đang định hạ sát thủ, vợ chồng Ứng long thấy nghĩa phụ gặp nguy hiểm bèn liều mạng tiến lên ngăn cản, cả hai vốn là người phản bội thiên giới nên Hạo thiên cùng Kim mẫu đều không bỏ qua, hai vợ chồng chỉ có tu vi kim tiên nên bị Hạo thiên kính gây thương tích nặng, nếu không có tiên y tiên giáp hộ thể thì đã mất mạng rồi. Hạm chi tiên vừa tiến tới cũng trúng phải độc thuật của Dao trì Kim mẫu mà hôn mê bất tỉnh. Dao trì Kim mẫu thừa thế liền phóng ra vô số hoa vũ cùng độc khí, từ từ phủ khắp tây côn lôn, dường như muốn diệt sạch tất cả sinh vật nơi đây.

Dao chân nhân cố gắng dùng kim hoa cứu Hạm chi tiên cùng Ứng long, Nữ bạt nhưng lại bị Đả thần tiên đánh trúng, nàng sợ đứa con trong bụng bị thương nên dồn toàn lực bảo vệ thai nhi còn bản thân thì lại phải chịu nội thương cực nặng. Phục hy thấy không ổn, liều mạng thi triển Hà đồ mới tạm vây khốn được hạo thiên, Kim mẫu để mọi người chia nhau bỏ chạy. Dao chân nhân biết là lúc nguy cấp nên hạ lệnh toàn bộ môn hạ Tây côn lôn còn sống phải rút lui. Đám thiên binh thiên tướng mà Hạo thiên cùng Dao trì Kim mẫu mang đến cũng bắt đầu hạ xuống nhưng độc lực Dao trì Kim mẫu phóng ra thập phần kinh khủng, lại chẳng hề phân biệt địch ta nên góp phần cản bước thiên binh truy đuổi mọi người.

Tuy Phục hy là người cuối cùng bỏ chạy nhưng không hiểu vì sao lại không hề có ai đuổi theo. Trên lưng lão còn mang theo Hạm chi tiên bị trúng độc nên cũng không thể làm gì khác mà thẳng một đường bay tới Bích du cung, cấp báo cho Trương tử tinh đồng thời thỉnh Thông thiên giáo chủ tương trợ.

Trương tử tinh nghe hết sự tình thì tay đã nắm chặt, nghĩ tới những hình ảnh mà Thông thiên giáo chủ vừa thi pháp hiện ra, trong lòng biết Dao chân nhân đã bị bắt về thiên giới. Mặc dù Phục hy vì lý do nào đó mà vẫn không nói cho hắn biết việc Dao chân nhân mang thai nhưng Trương tử tinh cũng không thể đứng ngoài được, huống hồ Ứng long, Nữ bạt rất có thể cũng bị bắt, nên hắn quay sang gọi Khổng tuyên cùng Hình thiên định lập tức lên thiên giới cứu người nhưng Thông thiên giáo chủ chợt ngăn lại.

Thông thiên giáo chủ biết Nguyên thủy thiên tôn xuất hiện việc này sợ rằng không phải bọn Trương tử tinh có thể giải quyết, huống hồ ngày mai là kỳ hẹn bày Tru tiên trận, không thể để mọi người vì việc này mà phát sinh điều gì ngoài ý muốn :“Các ngươi chờ ở đây một lúc, ta sẽ tới thiên giới một chuyến.“

Lời của Thông thiên giáo chủ khiến Trương tử tinh yên tâm không ít, với danh vọng của thánh nhân Thông thiên giáo chủ thì dù hạo thiên, Kim mẫu cũng không thể không nể mặt. Sau khi Thông thiên giáo chủ rời đi Trương tử tinh cũng không bị động ngồi đợi mà nhờ Phục hy chờ rồi lại cùng bọn Khổng tuyên tìm kiếm xung quanh, hy vọng tìm thấy đầu mối gì đó.

Mọi người tìm kiếm một phen nhưng đều không thu hoạch gì, chỉ có Triệu công minh tìm thấy một chiếc cối thuốc. Phục hy nhận ra đó là pháp bảo bất ly thân ngày thường của Thần nông, trong lòng càng thêm lo lắng. Tiếp đó Thông thiên giáo chủ cuối cùng đã từ thiên giới quay lại, còn mang theo một người nhưng người đó không phải Tây vương mẫu Dao chân nhân mà là nghĩa đệ Ứng long của Trương tử tinh.

Trương tử tinh vội tiến lên đón ứng long, chỉ thấy Ứng long mình đầy thương tích, tiên lực suy yếu cạn kiệt, dung mạo càng thêm thê thảm. Hắn vừa nhìn thấy Trương tử tinh mắt đỏ lên, thân thể run run, ngay cả khí lực để phát ngôn cũng không có. Thông thiên giáo chủ lấy một viên tiên đan ra đưa đa bảo đạo nhân giúp Ứng long nuốt xuống, quả nhiên Ứng long liền hồi phục lại không ít.

Nhưng lời đầu tiên mà Ứng long dùng giọng khàn khàn nói lại khiến Trương tử tinh chết lặng:“ Đại ca! Song tu chi tâm đã vỡ, Thanh lam đã chết….“

Hoàng đế từng truyền cho Nữ bạt cùng Ứng long một loại song tu tâm pháp kỳ dị khác với Hoàng đế tâm kinh vì nó chỉ thích hợp cho một vợ một chồng. Sau khi tu luyện trong cơ thể cả hai vợ chồng sẽ ngưng thành một đôi song tu chi tâm, giữa hai người sẽ có một cảm ứng mơ hồ, nếu một người bị chết thì song tu chi tâm cũng vỡ tan. Hôm nay song tu chi tâm của Ứng long đã vỡ tất Nữ bạt đã không còn trên thế giới nữa. Trương tử tinh chỉ cảm thấy trong đầu ong ong như bị sét đánh, nhất thời ngây ra. Trên thế giới này hắn vốn chỉ có một mình cô độc đấu lại thiên mệnh, may mắn là hắn không chỉ có được những thê tử tâm ái mà còn gặp được những người anh em hợp tính nết, cùng chung chí hướng. Ngay từ lúc tới đây có thể nói rằng hắn đã bày mưu toán kế khắp nơi nhưng đối với thê tử cùng huynh đệ kết nghĩa lại rất chân thành, đồng dạng họ cũng đối hắn như vậy. Cũng vì có những người thân cùng huynh đệ mà hắn mới có thể giữ vững ý chí chiến đấu cùng dũng khí như khi bắt đầu cuộc chiến chống lại thiên mệnh.

Nữ bạt tựa như một người em gái ruột của hắn, hàng ngày đối với hắn đều kính yêu hết mực, vì kế hoạch của Trương tử tinh mà nàng cùng Ứng long không quản phải xa nhau lâu ngày, giờ thật vất vả mới đoàn tụ thì lại bị …

Hàm răng Trương tử tinh nghiến chặt rồi hắn chợt nhìn thẳng lên trời, toàn thân tản ra sát khí kinh người:“ Nhị đê! Tam đệ! Chúng ta đánh lên thiên giới! Giết chết đôi câu nam nữ kia để báo thù cho tứ muội!“

Khổng tuyên cùng Hình thiên từ lúc thấy Ứng long trọng thương đã thập phần phẫn nộ, giờ biết tin tứ muội bị giết đã khó kìm chế, nghe Trương tử tinh hô vậy liền dợm bước tiến lên.

Thông thiên giáo chủ chợt vung tay phát ra một cỗ áp lực ngăn Trương tử tinh lại. Trong mắt Trương tử tinh lộ hồng quang, trên người hiện ra hư ảnh Càn khôn đỉnh, áp lực liền giảm bớt hơn nửa, miệng quát:“ Huynh muội kết nghĩa tình như tay chân, ngày kết bái ta từng nguyện được chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, hôm nay tứ muội ta bị giết, tất phải báo thù này! Giáo chủ, đừng cản ta!“

Thông thiên giáo chủ tâm niệm khẽ động, Tru tiên tứ kiếm hiện ra trong không trung, áp lực chợt tăng hơn gấp mười lần khiến Trương tử tinh không thể cử động được. Thông thiên giáo chủ thở dài một tiếng nói:“ Không phải là ta muốn ngăn bệ hạ báo thù mà vì bây giờ nguyên thủy thiên tôn đang ở trên thiên giới. Với sức của ba người e là chỉ có đến chứ không có về. Thù không thể không báo nhưng thời cơ chưa tới, thỉnh bệ hạ bình tĩnh lại, lấy đại cục làm trọng.“

Đa bảo đạo nhân cùng Triệu công minh cũng cất lời khuyên, Phục hy chợt hỏi:“ Thánh nhân, xin hỏi hai vị hoàng đệ của ta có ở thiên giới hay không ?“

Thông thiên giáo chủ lắc đầu nói:“ Ta tới thiên giới định bắt thiên đế thả Tây vương mẫu ra nhưng không ngờ nguyên thủy thiên tôn cũng có mặt, nói rằng đả thần tiên xuất thế là kiếp nạn của người mang vị giai, là thiên số ứng với lời sư phụ ta từng nói năm xưa, dù là thánh nhân cũng không thể can thiệp. Có điều vì Tây vương mẫu từng thi ân với Xiển giáo nên Nguyên thủy đảm bảo nàng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng. Hạo thiên thấy ta tới nên nể mặt mà thả ứng long, hỏi đến hai vị thánh hoàng thì hắn không trả lời. Ta định truy hỏi nhưng bị nguyên thủy thiên tôn cản lại. Ta định chiến luôn nhưng lão viện cớ Tru tiên trận sẽ là nơi giải quyết nhân quả của thánh nhân.“

Thông thiên giáo chủ rõ ràng phải rất hận nguyên thủy thiên tôn mới gọi thẳng tên sư huynh ra như vậy.

Ứng long tiếp lời nói:“ Hạo thiên kính khiến ta bị thương, tiên thức tiêu hao, thần trí không rõ, chỉ nhớ mang máng là nghĩa phụ bỏ chạy cùng ta nhưng bị thiên đế đuổi theo, chỉ thấy quang mang hiện lên rồi ta liền bất tỉnh nên không biết đã xảy ra chuyện gì.“

Trương tử tinh hít sâu mấy lần, cố gắng kìm chế mình ---Hoàng đế bỏ chạy cùng ứng long, với tính tình của Hoàng đế tuyệt sẽ không dễ dàng để Ứng long bị bắt, trừ khi ngay bản thân còn không tự bảo vệ được mình. Mà Thần nông mang theo Nữ bạt bỏ chạy có lẽ cũng như vậy, từ việc Nữ bạt đã chết cùng cối thuốc của Thần nông bị bỏ lại có lẽ …Hoàng đế cùng Thần nông cũng đã gặp bất trắc gì sao ?

Phục hy cũng nghĩ như vậy nên mặt lộ vẻ đau xót. Hoàng đế cùng Thần nông đối với hắn mà nói, vừa là chiến hữu mà cũng là huynh đệ, nếu thực sự gặp bất trắc thì phải nói gì với đám Cửu thiên huyền nữ đây ?

Thông thiên giáo chủ than thở:“ Thì ra Hạo thiên cùng Kim mẫu có nguyên thủy thiên tôn giúp nên mới điều khiển đả thần tiên dễ dàng như vậy. Thiên giới sở dĩ tiêu diệt tây côn lôn không chỉ vì mối hận năm xưa mà còn để đả thần tiên hấp thụ vị lực của Tây vương mẫu, chỉ cần gom đủ thiên, địa, nhân tam giai lực, đả thần tiên mới phát huy được lực lượng chân chính. Đến lúc đó ai cầm nó không những khống chế vị giai lực của tam giới mà còn có thể đợi sau sát kiếp sắp xếp lại toàn bộ vị trí trong tam giới, dù là thánh nhân cũng không thể can thiệp.“

Trương tử tinh ngẩn ra : vị trí cả tam giới? Đả thần tiên không những ảnh hưởng tới hơn ba trăm vị chính thần sắp phong thần mà còn có thể sắp xếp vị trí toàn tam giới sao ? Chợt nghe Phục hy cười khổ nói:“ Không dối gạt bệ hạ, đó cũng là việc cuối cùng mà ba chúng ta muốn dành cho ngươi. Đến lúc đó bệ hạ mang nhân giai lực, chỉ cần đánh bại thiên đế, thiên hậu, đoạt lấy thiên vị lực cùng địa vị lực của ba chúng ta là sẽ có thể dùng đả thần tiên thay đổi thiên đạo, định tam giới vị. Bệ hạ cũng có thể tự lập thành thiên đế để tam giới hòa bình, vạn vật sinh linh hưng thịnh.“

Trương tử tinh biết tam hoàng định hy sinh vị giai lực của chính họ để thành toàn cho mình, trong lòng không khỏi rung động, đúng lúc đó hắn chợt nhớ đến một điều gì đó nhưng cụ thể lại không biết đó là cái gì.

Thông thiên giáo chủ nghe vậy cũng cảm khái vô cùng, Khổng tuyên chợt lên tiếng:“ Nói vậy, hạo thiên cùng Nguyên khanh sẽ còn phải tới đoạt nhân giai lực của hoàng huynh nữa sao ?“

Thông thiên giáo chủ gật đầu nói:“ Nhân giai lực đối với thiên đế thiên hậu mà nói, dễ như trở bàn tay. Chỉ có điều cuộc chiến Thương Chu đang tới gian đoạn cuối cùng, tuy khí số Đại thương suy kiệt còn Tây chu vượng thịnh nhưng vẫn chưa phải lúc kết thúc nên chúng chưa thể ra tay được. Đợi cuộc chiến nhân giới phân thắng bại rồi hạo thiên tất sẽ chọn người thắng mà đoạt giai lực. Vị giai lực một khi mất đi cũng sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng nên nguyên thủy thiên tôn cũng sẽ không ngăn cản.“

Phục hy trầm ngâm một hồi rồi cuối cùng hạ quyết tâm nói:“ Bệ hạ, giờ chưa phải lúc báo thù, không chỉ vì việc Tru tiên trận ngày mai mà cuộc chiến nhân giới chưa xong, quyết không thể vì xúc động nhất thời mà làm hỏng mưu tính cả đại cục. Chỉ cần bệ hạ có thể đánh bại được Tây kỳ, thu lấy thắng lợi trong cuộc chiến nhân giới tất hạo thiên cùng kim mẫu sẽ đến tìm bệ hạ đoạt nhân giai lực, đến lúc đó không chỉ có bệ hạ mà cả ta cũng sẽ tới trả lại nhân quả cho thiên giới.“

Thông thiên giáo chủ thu hồi áp lực rồi khuyên:“ Giờ đang ở trong sát kiếp, chỉ cần có căn tính tương lai còn có thể phong thần mà sống lại.“

Nghe thấy hai chữ „Phong thần“ trong đầu Trương tử tinh chợt lóe lên một tia sáng, rốt cục đã nghĩ ra vừa nãy hắn nhớ đến điều gì. Đó là một tính toán từ nhiều năm trước đây mà hắn đã sớm quên, giờ nghe Thông thiên giáo chủ vô tình nói mới nhớ ra.

Đài phong thần!

Bá giám!

Năm xưa hắn từng ngẫu nhiên gặp Bá giám đang bị hỏa khí của Xi vưu trấn áp, tiện tay mà cứu Bá giám thoát ra, Bá giám còn dâng lên hắn nguyên hồn để tỏ ý thần phục. Hắn đã lệnh cho Bá giám lưu lại Đông hải, đợi Khương tử nha tới cứu để làm nội ứng trong đài phong thần, sau này quả nhiên Khương tử nha tới Đông hải, Bá giám dễ dàng được Khương tử nha „Giải cứu“, rồi cho làm đốc công xây dựng đài phong thần.

Lúc đó Bá giám cũng từng liên lạc với Trương tử tinh một lần nhưng Trương tử tinh đã hiểu rõ về sát kiếp, biết việc phong thần không hề đơn giản như hắn suy nghĩ, tác dụng mà Bá giám có thể tạo được chỉ sợ sẽ rất nhỏ, lại còn phải tính toán thêm rất nhiều việc nên dần dần đã lãng quên việc này.

Bá giám trong nguyên tác cũng không có gì đặc biệt, bất quá chỉ làm một gã đấu thầu và bảo vệ đài phong thần, chỉ có một lần, trong Thập tuyệt trận, Khương tử nha đã bị Diêu thiên quân dùng hình nhân yểm hồn giết chết, hồn phất phưởng bay tới đài phong thần nhưng được Bá giám đuổi đi, tránh được kiếp lên bảng. Có thể vì điều đó nên cuối cùng Bá giám được phong làm Thanh phúc chính thần, đứng đầu ba trăm sáu mươi lăm vị chính thần, coi như là hành động trả ơn của lão Khương.

Hôm nay Nữ bạt gặp nạn, Hoàng đế cùng Thần nông cũng lành ít dữ nhiều, với căn tính của ba người rất có khả năng sẽ lên bảng phong thần. Có Bá giám ở đó nói không chừng còn có thể cứu được.

Vừa nghĩ tới đó Trương tử tinh không nói gì chỉ lập tức hóa độn quang, toàn lực phóng về phía đài phong thần. Đám Khổng tuyên thấy hắn bay đi mà không nói tiếng nào, lại không phải là bay lên thiên giới, trong lòng không giải thích được nhưng cũng đều bay theo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.