“Tiểu Lạc Ngưng. Cậu xem, con cá heo đó mặt ngu ngốc chết đi được” Hứa Du ôm bụng cười ha hả.
Thẩm Lạc Ngưng cũng có chút buồn cười.
“Tiểu Lạc Ngưng, cậu xem con cá đó bơi chậm như rùa í” Hứa Du lại cười nói.
Thẩm Lạc Ngưng nhìn sang Hứa Du.
“Nhỏ nhỏ chút”
Lúc này Hứa Du mới chịu im lặng xem phim.
Sau khi xem hết bộ phim, Hứa Du cùng Thẩm Lạc Ngưng liền quay trở về.
Nhưng đang trên đường đi lấy xe thì Hứa Du muốn đi vệ sinh nên Thẩm Lạc Ngưng liền đứng bên ngoài nhà vệ sinh đợi cô.
Lúc lâu sau vẫn không thấy Hứa Du ra nên Thẩm Lạc Ngưng tiến vào kiểm tra, do không chú ý nên vừa vào cửa Thẩm Lạc Ngưng liền bị tấn công từ phía sau, một cái gậy cứng đập thẳng vào gáy khiến cô không thể chóng cự liền ngất đi.
Khi tỉnh dậy, Thẩm Lạc Ngưng phát hiện tay bị trói chặt, trên mắt còn bị che bởi một miếng vải đen.
Thẩm Lạc Ngưng không suy nghĩ đến bản thân đầu tiên mà nghĩ đến Hứa Du.
“Du Du? Cậu có ở đây không?” Thẩm Lạc Ngưng cất giọng tra hỏi.
“Tiểu Lạc Ngưng? Mình ở đây” Hứa Du vô cùng mất bình tĩnh nhưng cô lại tỏ ra mình ổn vì cô sợ Thẩm Lạc Ngưng sẽ lo lắng cho mình
“Đừng sợ. Mình bảo vệ cậu” Thẩm Lạc Ngưng vừa nói, tay vừa lần mò để tháo chốt trói.
Rất nhanh trói tay được mở ra, Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng gỡ miếng vải đen trên mắt sau đó lần mò tìm Hứa Du.
“Đừng sợ” Thẩm Lạc Ngưng nhanh tay tháo che mắt cho Hứa Du rồi mở trói cho cô.
Nhưng chỉ kịp mở vải che mắt thì bên ngoài có ngườ xông vào.
Thẩm Lạc Ngưng đứng dậy chắn trước mặt Hứa Du.
“Chà. Tao đánh giá cao mày rồi. Vậy mà lại mở trói được” Một người đàn ông lạnh giọng nói.
“Ai đứng sau chúng mày?” Thẩm Lạc Ngưng lạnh giọng hỏi.
“Ông đây nhận tiền làm việc, trước giờ chưa từng để lộ mặt người đứng sau, đó là quy tắc” Người đàn ông cau mài.
“Tụi bây, lên trói nó lại” Người đàn ông ra lệnh.
“Du Du. Đừng nhìn” Thẩm Lạc Ngưng ra lệnh cho Hứa Du.
Hứa Du liền nhắm chặt mắt lại theo lời Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng từ trong túi móc ra một cây dao chuyên dụng, từng người xông lên đều ngã xuống vì bị dao chém nhưng chỉ là bất tỉnh, không đến nỗi mất mạng.
“Cô...Cô” Người đàn ông đã có chút sợ hãi
Thẩm Lạc Ngưng một bước đến gần tên đàn ông đó, dao kề sát vào cổ hắn ta.
“Nói ra kẻ đứng sau”Thẩm Lạc Ngưng ra lệnh.
“Tôi...tôi nói” Người đàn ông lắp bắp nói.
“Là một người phụ nữ, có lẽ còn rất trẻ. Khi cô ta đưa tiền cho tôi thì đeo một chiếc khẩu trang với mắt kính nên tôi nhìn không rõ mặt, cô ta nói chỉ cần bắt được cô, sau đó....” Người đàn ông bị doạ cho sợ muốn tè ra quần nên kể lể ra hết.
“Sau đó?” Thẩm Lạc Ngưng cất giọng hỏi.
“Sau đó....kêu người chơi đùa với cô, khiến thanh danh cô bị huỷ hoại” Người đàn ông run rẩy.
Thẩm Lạc Ngưng quẳng người đàn ông sang một bên. Cô lấy điện thoại ra gọi cho cảnh sát, báo án ở đây có một vụ bắt cóc.
Sau khi báo cảnh sát, Thẩm Lạc Ngưng quay về tháo trói cho Hứa Du.
“Có sợ không?” Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu nhìn Hứa Du. .
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
“Có cậu bên cạnh, dù trời có sập, Hứa Du mình cũng không sợ” Hứa Du cười nói. Cô nhận ra, tù khi chơi với Thẩm Lạc Ngưng đến giờ, mình thay đổi rất nhiều, làm việc gì cũng vô cùng tỉnh táo, bình tĩnh.
Rất nhanh cảnh sát đã đến, Thẩm Gia Hứa cùng Hàn Vũ cũng đến.
“Tiểu Du? Em có sao không?” Hàn Vũ lao đến chổ Hứa Du như bay.
“Lạc Ngưng. Có sao không?” Thẩm Gia Hứa đi xung quanh kiểm tra Thẩm Lạc Ngưng xem có bị thương không.
Người đàn ông bị Thẩm Lạc Ngưng cầm dao kề cổ vô cùng tức giận. Ai có thể làm tổn thương con cọp cái đó được chứ?
“Không sao.” Thẩm Lạc Ngưng vỗ vaii Thẩm Gia Hứa.