“Nè nè, anh đừng tức giận chứ” Một người đàn ông ngoại quốc lớn giọng.
“Câm miệng. Cút” Người đàn ông vừa giận dữ đập vỡ điện thoại lên tiếng.
“Justin. Nếu anh tức giận thì bệnh của anh sẽ tái phát đấy” Người đàn ông ngoại quốc lên tiếng.
“Tôi bảo cậu cút” Justin hằn giọng. Lấy súng ra chỉa thẳng vào người đàn ông ngoại quốc.
“Được được. Tôi cút là được chứ gì” Người đàn ông ngoại quốc thấy súng chỉa vào đầu thì đành hạ mình lui ra ngoài.
[Rầmmm....]
Khi cậu ta rời khỏi phòng còn cố ý đóng cửa thật mạnh tạo ra tiếng động lớn.
Sau khi người đàn ông ngoại quốc ra ngoài. Justin đập phá toàn bộ đồ đạc trong phòng.
“Tốt lắm. Thập Nhất. Em tìm cách giết tôi để quay về quê hương của mình ôm ấp người đàn ông lạ mặt kia” Justin cười lớn, giọng nói khiến người khác phải lạnh người.
Bên phía Thẩm Lạc Ngưng, sau khi trở về Đế Đô. Vương Đình Hi liền trở về Quân Khu.
Cuộc sống hằng ngày của Thẩm Lạc Ngưng vô cùng yên bình.
Thấm thoát đã vài tháng trôi qua, bụng của Hứa Du cũng đã có chút lớn hơn. Hiện tại cô cùng Hàn Vũ cũng đã vô cùng hoà hợp, yêu thương nhau.
Phương Kỳ thì đang có dự định đi nước ngoài du học.
Hôm nay, Thẩm Lạc Ngưng cùng Hứa Du đến sân bay tiễn cô ra nước ngoài.
“Chậc chậc... Bụng đã to như thế rồi sao?” Phương Kỳ tạch lưỡi, nhìn bụng Hứa Du đánh giá.
“Đợi cậu về chắc con mình sẽ được sinh ra luôn rồi” Hứa Du xoa xoa bụng.
“Cũng có thể. Mình sẽ cố gắng về sớm, mình dự định sẽ làm mẹ đỡ đầu của Thiên Thần Nhỏ nha” Phương Kỳ tươi cười nói.
“Đi mạnh khoẻ” Thẩm Lạc Ngưng mỉm cười.
“Cậu cũng phải thật khoẻ. Mình đợi tin tốt của cậu” Tin tốt mà Phương Kỳ nói chính là một bụng bầu giống Hứa Du.
Thẩm Lạc Ngưng nghe vậy thì nụ cười sâu hơn nhưng không nói gì.
Sau khi tiễn Phương Kỳ lên máy bay. Hứa Du cùng Thẩm Lạc Ngưng quay về Đại Viên chơi.
“Tiểu Du đến rồi à? Chà, bụng lớn như vậy rồi?” Thẩm Lão Gia tươi cười hỏi.
“Ông Nội Thẩm. Cháu đến đây” Hứa Du nhanh chân đi đến bên Thẩm Lão Gia.
“Chậm chút” Thẩm Lạc Ngưng lên tiếng khi thấy Hứa Du đi với tốc độ hơi nhanh.
“Mình không phải trẻ con. Sao có thể té được” Hứa Du bướng bỉnh nói.
Vì tiễn Phương Kỳ về hơi trễ nên đã gần trưa. Thẩm Lão Gia và Sở Vân Dung liền giữ Hứa Du lại dùng cơm trưa với cả nhà.
“Tiểu Ngưng. Con nhìn xem, Tiểu Du đã có em bé rồi, khi nào sẽ đến con đây” Sở Vân Dung cười đùa với Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng nghe vậy thì cúi đầu, có chút ngại ngùng. Lần trước cô cùng Vương Đình Hi cũng đã có chút tiếp xúc thân thể nhưng Vương Đình Hi lại sợ cô đau không chịu nổi nên liền dừng lại.
Thẩm Ý Thi nghe vậy thì thầm giận trong lòng. Cô bấu chặt tay dưới bàn.
“Cả Thi Thi nữa. Con mau tìm cho mình một người con trai thật tốt để gã đi nữa. Năm nay cũng không còn nhỏ” Sở Vân Dung nhìn sang Thẩm Ý Thi. Từ lúc ở buổi đấu giá từ thiện về đến giờ, sự thân thiết của bà đối với Thẩm Ý Thi đã giảm bớt rất nhiều.
“Mẹ, mẹ muốn đuổi con gái đi sao?” Thẩm Ý Thi cúi đầu nói. Đây là đang muốn nhanh chóng đuổi cô ra khỏi nhà họ Thẩm, cắt đứt mọi quan hệ?
“Đuổi gì chứ? Chỉ là tuổi con không còn nhỏ, nên nhanh chóng kết hôn mới tốt” Sở Vân Dung ôn nhu trả lời.
“Vâng. Mẹ cứ sắp xếp, con liền nghe theo” Thẩm Ý Thi đành tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời.
“Được. Ngày mai mẹ liền sắp xếp” Sở Vân Dung thấy Thẩm Ý Thi ngoan ngoãn thì vô cùng hài lòng.
Thẩm Ý Thi cúi đầu, trong mắt cô ta toàn là lửa giận. Thẩm Lạc Ngưng đáng ghét.
Mọi hành động cùng lời nói của Thẩm Ý Thi lúc nảy đều được Thẩm Lạc Ngưng thu vào mắt, vào tai mình. Chỉ là cô không thấy được vẻ mặt Thẩm Ý Thi khi cô ta cúi đầu nhưng cô biết rằng Thẩm Ý Thi đang rất tức giận.
“Bác Dung. Những món này là bác làm sao?” Hứa Du chen vào cắt đứt dòng suy nghĩ của Thẩm Lạc Ngưng.
“Đúng vậy. Nghe tin cháu cùng Tiểu Ngưng đến nên tự tay xuống bếp làm vài món. Ăn có được không?” Sở Vân Dung cười nói.
“Rất ngon. Ngon i như mẫu hậu của....” Hứa Du đang nói rất vui vẻ thì khựng lại.
Sở Vân Dung nghe đên đây thì cũng có chút xót lòng. Bà đương nhiên biết tin Ba Mẹ của Hứa Du mất ngay ngày trọng đại nhất cuộc đời cô.
“Sau này muốn ăn cứ đến đây. Bác sẵn sàng làm cho cháu ăn” Sở Vân Dung vội vàng an ủi Hứa Du.
Hứa Du vui vẻ gật gật đầu nhưng cảm xúc của cô dường như có chút cứng đi.
“Ăn hết đi rồi mình đưa cậu đi xem phim” Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng đưa ra giải pháp giúp Hứa Du vui vẻ trở lại.
“Được” Hứa Du liền nhanh chóng cười tươi đáp ứng.
Sở Vân Dung cùng Thẩm Lão Gia thấy Hứa Du vui vẻ thì thở phào.
Nhưng riêng Thẩm Ý Thi khi nghe nói cả hai sẽ ra ngoài chơi thì ánh mắt có chút độc ác. Lần này cô không buông tha cho Thẩm Lạc Ngưng và còn có thể kéo theo Hứa Du đi nữa.