“ Cái gì?” Hứa Tiên Sinh tức giận đập tay xuống bàn.
Hứa Phu Nhân ngồi bên cạnh ông vuốt vuốt lưng.
“Đừng tức giận. Từ từ nói”
Hứa Du vẫn còn quỳ dưới đất nhưng cô không còn khóc nữa. Cô cắn chặt môi mình. Là do cô tự làm tự chịu, không thể trách ai được.
“Cái thai là của ai?” Hứa Tiên Sinh vừa thở vừa nói.
“Con không biết” Hứa Du quyết không khai ra Hàn Vũ. Cô một mực nói không biết.
“Con.... Con định làm ba tức chết sao?” Hứa Tiên Sinh tức giận vô cùng. Nhưng ông không nỡ làm tổn thương Hứa Du.
“ Ba, con xin lỗi. Ba mau đánh con gái hư, không nghe lời đi”
“Ta hỏi con một lần nữa. Cái thai là của ai?” Hứa Tiên Sinh lấy lại bình tĩnh. Ông gặn hỏi lần nữa.
“Con không...” Hứa Du vẫn chưa nói hết câu bỗng nhiên bên ngoài có tiếng chuông cửa vang lên.
Hứa Phu Nhân nhanh chân ra mở cửa. Bà thấy bóng dáng một chàng trai cao lớn đang đứng trước của nhà mình.
“Bác Gái. Cháu là bạn của Hứa Du” Hàn Vũ một tay xách túi trái cây, một tay xách nhiều hộp sữa mang đến cho Hứa Du.
“Con bé...” Hứa Phu Nhân nhớ đến con gái thì có chút đau lòng.
Hàn Vũ đánh mắt một vòng xunh quanh nhà thì thấy Hứa Du đang quỳ trên mặt đất, hai mắt còn hơi đỏ.
Anh nhận ra có chuyện liền hỏi.
“Bác gái. Hứa Du đã làm gì sai sao?”
“ Con bé...” Hứa Phu Nhân mập mờ, không chịu nói. Dù gì người này cũng là người ngoài, chuyện này không nên nói thì hơn.
“ Ta hỏi con. Cái thai là của ai?” Hứa Tiên Sinh đột nhiên hét lên.
“Là của tôi” Hàn Vũ né Hứa Phu Nhân nhanh chóng chui vào trong nhà.
“Đứa bé trong bụng Hứa Du là của tôi” Hàn Vũ nói lại lần nữa.
Anh đặt đồ xuống, định tiến lại đỡ Hứa Du đứng lên.
Nhưng đột nhiên anh lại đổi ý. Bỗng nhiên anh quỳ xuống cạnh bên Hứa Du.
“Bác trai, Bác gái. Hy vọng hai người tác thành cho cháu. Cháu biết việc cháu làm cho Tiểu Du có thai trước khi kết hôn là điều khó chấp nhận nhưng việc đã lỡ xảy ra. Cháu hy vọng Bác trai, Bác gái có thể hiểu” Hàn Vũ vô cùng nghiêm túc nói.
Hứa Du từ lúc anh tiến vào đến giờ liền ngây ngẫn cả người. Làm sao lại quay trở lại ngay lúc này chứ....
“Cậu...” Hứa Tiên Sinh nhíu mài.
“Ba, Con xin ba đừng tức giận nữa.” Hứa Du đau lòng nhìn Hứa Tiên Sinh.
“Đều đứng lên cả đi” Hứa Phu Nhân thấp giọng.
“ Cậu ở lại nói chuyện cùng ông ấy đi. Tiểu Du con đi theo Mẹ”
Hứa Du liếc sang nhìn Hàn Vũ.
Anh gật đầu nhìn cô, ý bảo cô yên tâm, anh lo liệu được.
Hứa Du gật đầu sau đó liền đi theo Hứa Phu Nhân.
“Phát sinh quan hệ từ lúc nào?” Hứa Phu Nhân hỏi.
“ Hôm Giao Thừa ạ” Hứa Du thành thật khai báo.
“ Quả thực đêm đó con không về nhà. Mẹ lại không nghĩ đến chuyện này” Hứa Phu Nhân cười khổ.
“ Chuyện này định như thế nào?”
“ Con sẽ kết hôn với anh ấy. Sinh đứa bé ra” Hứa Du đã suy nghĩ kỉ.
“ Con sẽ hạnh phúc chứ?” Hứa Phu Nhân nhìn con gái mình có chút bất lực.
“ Con sẽ”
Về phía Hàn Vũ cùng Hứa Tiên Sinh. Lúc Hứa Phu Nhân cùng Hứa Du đi xuống thì hai người họ đang cười nói rất vui vẻ.
Hứa Du biết miệng lưỡi Hàn Vũ rất nhanh sẽ giải quyết xong chuyện này.
“Vài ngày nữa chọn ngày lành tháng tốt rồi tổ chức hôn lễ luôn. Lâu dài bụng to lên sẽ không mặc váy cưới được.” Hứa Tiên Sinh vui vẻ nói.
Hứa Phu Nhân nhìn chồng mình có chút khó tin. Nhưng cũng thấy vui vì ông đã chấp nhận Hàn Vũ.
Lúc nảy nghe con gái kể về Hàn Vũ. Bà cũng rất ưng chàng rể này.
“ Tiểu Vũ. Cháu nói xem. Không biết trong bụng Tiểu Du sẽ là cháu trai hay cháu gái đây” Hứa Tiên Sinh vuốt bụng cười lớn.
“ Là cháu trai hay cháu gái đều được. Một cặp cũng tốt” Hàn Vũ thoải mái trả lời.
“Ôi ha ha” Hứa Phu Nhân bị lời này chọc cho cười lớn.
Hứa Du thì có chút đau đầu, cô muốn về phòng ngủ.
THÔNG BÁO