Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

Chương 73: Chương 73: Kẻ đứng sau




Sự cố của buổi kí tên rất nhanh đã lan truyền trên mạng. Nhưng chẳng lâu sau, Thẩm Gia Hứa đã cho người kéo tin tức đó xuống.

Nhà họ Thẩm có chút tức giận, họ đã cho người rà soát đám phóng viên qua một lần để loại bỏ những thành phần đến phá nhưng cuối cùng vẫn để sự cố xảy ra.

Về phía Lục Tiểu Hy, sau khi tên phóng viên bị cảnh sát kéo đi, cô liền lái xe đuổi theo.

Khi tên phóng viên được cảnh sát thả ra, hắn liền rẻ vào một con hẻm nhỏ. Hắn nhìn nhìn xung quanh kiểm tra không có ai sau đó lấy điện thoại ra gọi đi.

Lục Tiểu Hy núp vào một góc khuất, hắn không nhìn thấy cô nhưng cô có thể nhìn thấy hắn.

“Alo? Việc tôi làm cho anh đã xong rồi. Nhớ chuyển tiền cho tôi. Đừng quên là tôi còn giữ bản ghi âm cuộc nói chuyênn giữa tôi và anh” Tên phóng viên cau có nói.

Người đàn ông bên đầu dây kia không biết trả lời điều gì liền khiến tên phóng viên nhảy dựng lên.

“Tôi nói cho anh biết. Anh mà nuốt lời tôi liền đưa bản ghi âm cho Thẩm Lạc Ngưng”

Lục Tiểu Hy nghe đến đây thì nhếch mép cười.

Sau khi nói chuyện điện thoại xong, tên phóng viên liền đi thẳng đến nhà vệ sinh công cộng gần đó để giải quyết nhu cầu.

Lục Tiểu Hy một lát lâu cũng liền tiến vào theo.

Tên phóng viên thấy Lục Tiểu Hy tiến vào liền nhanh chóng kéo quần lại nhìn cô với anh mắt đề phòng.

“Này cô, đây là nhà vệ sinh nam” Tên phóng viên lên tiếng nhắc nhở.

“Thì sao?” Lục Tiểu Hy tiến lên một bước nhìn nhìn tên phóng viên.

Bỗng dưng tên phóng viên thay đổi ánh mắt, hắn nhìn Lục Tiểu Hy từ đầu tới chân đánh giá.

“Đưa ra đây” Lục Tiểu Hy khoanh tay ra lệnh.

“Đưa...đưa cái gì? Tôi đã có vợ rồi, không thích hợp lắm” Tên phóng viên có chút hứng thú trong lòng nhưng miệng giả vờ từ chối.

Lục Tiểu Hy nghe hắn nói vậy thì có chút muốn cười, tên này đang suy nghĩ lạc hướng mất rồi.

“Nếu cô năn nỉ một chút thì tôi có thể xem xét” Tên phóng viên thích thú nói.

“Nhảm nhí đủ chưa? Mau đưa đoạn ghi âm đó ra đây cho bà” Lục Tiểu Hy nghe không nổi nữa liền cau mài nói.

“Ghi âm cái gì? Cô nói gì vậy? Tôi không biết” Tên phóng viên nghe Lục Tiểu Hy nhắc tới đoạn ghi âm thì thay đổi sắc mặt, nhanh miệng chối bỏ.

“Mày muốn bà đây dùng vũ lực sao?” Lục Tiểu Hy giơ nắm đấm lên hù doạ tên phóng viên.

Hiện giờ tên phóng viên đang nghĩ Lục Tiểu Hy là người của tên đàn ông kia phái đến để lấy đoạn ghi âm về nên quyết liệt phủ nhận.

“Phiền phức quá” Lục Tiểu Hy nhíu mài nói.

Một lát sau Lục Tiểu Hy bước ra với trạng thái vô cùng vui vẻ. Trên tay còn cầm một cái bút ghi âm nhỏ.

Còn về tên phóng viên thì bị đánh đến mặt mũi bầm dập, ba mẹ nhận không ra....

Về phía Thẩm Lạc Ngưng, sau khi rời buổi kia tên cô liền lái xe đến nhà Hứa Du.

“Tiểu Lạc Ngưng. Cậu đến rồi” Hứa Du vui vẻ nhảy ra mở cửa cho Thẩm Lạc Ngưng.

Hiện tại Hứa Du đã rất khoẻ, cô cũng đã lấy lại dáng vẻ xinh đẹp, thon gọn trước kia.

“Lúc nảy mình có nghe được tin trên buổi kí tên. Tức chết mất” Hứa Du cau mài nói.

Thẩm Lạc Ngưng im lặng không nói gì, cô nựng nựng má nhỏ của Bình Bình đang nằm trên giường nhỏ.

“Đúng rồi Tiểu Lạc Ngưng. Hàn Vũ dự định sẽ bồi dưỡng mình trở thành nghệ sĩ của công ty anh ấy.” Hứa Du cười tít mắt nói. Cô cũng có chút thích thú với nghề diễn viên.

“Đã suy nghĩ kĩ chưa? Cậu dự định sẽ trở thành nghệ sĩ?” Thẩm Lạc Ngưng nghe đến đây thì quay sang nhìn Hứa Du hỏi.

“Ừm ừm, mình nghĩ kĩ rồi” Hứa Du gật đầu thật mạnh khẳng định.

Thẩm Lạc Ngưng nhìn Hứa Du tràn đầy tinh lực thì cũng gật gật đầu không nói nhiều.

Ngồi chơi một lát Thẩm Lạc Ngưng liền tạm biệt hai mẹ con Hứa Du ra về.

Vừa về đến Cầm Viên liền có điện thoại của Lục Tiểu Hy.

“Đã tra ra rồi sao?” Thẩm Lạc Ngưng thản nhiên hỏi. Cô biết sau sự cố đó, Lục Tiểu Hy nhất định sẽ tự hành động.

“Mình lấy được một đoạn ghi âm” Lục Tiểu Hy cảm thấy Thẩm Lạc Ngưng trả lời liền vô cùng bất ngờ.

“Là Thẩm Ý Thi?” Thẩm Lạc Ngưng tiếp tục hỏi.

“Đúng vậy. Lần này cô ta vô cùng thông minh. Cô ta đã nhờ một người đàn ông khác liên lạc với tên phóng viên đó. Nếu mình không tra ra đường chuyển tiền thì cũng chưa nhanh như vậy đã tìm ra được người đứng sau là cô ta” Lục Tiểu Hy có chút tâng bốc IQ của Thẩm Ý Thi. Dường như sau nhiều lần bị Thẩm Lạc Ngưng công kích, cô ta đã thông minh hơn được một chút.

“Cậu gửi toàn bộ những gì tra được qua mail cho mình”

“Được. Cơ mà tại sao cậu lại đoán ra được là Thẩm Ý Thi?” Lục Tiểu Hy có chút tò mò vì sao Thẩm Lạc Ngưng biết được người đứng sau là Thẩm Ý Thi.

“Đoán mò” Thẩm Lạc Ngưng tỉnh táo phun ra hai chữ. Thật ra kẻ thù của cô cũng không nhiều, suy luận một chút liền tìm ra được là ai.

“Ồ, vậy cậu có cần mình giúp không?” Lục Tiểu Hy vô cùng vui vẻ khi sắp làm việc hại người.

“Không cần, cậu nhớ những gì mình từng nói là được rồi. Chuyện hôm nay, cảm ơn cậu” Thẩm Lạc Ngưng thấp giọng nói. Cô không muốn Lục Tiểu Hy động tay vào việc nay, vì khi cô động tay vào, Thẩm Ý Thi sẽ không còn đường sống nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.