Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

Chương 72: Chương 72: Phá đám buổi kí tên




Một tuần trôi qua, cuối cùng Alex cũng chuẩn bị xong buổi kí tên cho Thẩm Lạc Ngưng.

Địa điểm tổ chức buổi kí tên này là tại một sảnh lớn của khác sạn Osla.

Ngày hôm đó, sảnh lớn khách sạn đông nghẹt người, fan hâm mộ của Bạch Ưng có, người trong giới có, phóng viên có. Họ tụ lại một chổ khiến khu sảnh trở nên vô cùng nhộn nhịp.

Gần đến giờ nhưng Thẩm Lạc Ngưng vẫn chưa đến khiến Alex có chút lo lắng, anh cứ đi ra đi vào không ngừng.

Lát sau đợi không nổi nữa Alex liền lấy điện thoại ra gọi cho Thẩm Lạc Ngưng.

“Alo? Em đến chưa?” Alex có chút gấp gáp hỏi, anh có chút sợ hãi, sợ rằng Thẩm Lạc Ngưng xảy ra chuyện trên đường đến nên vô cùng khẩn trương.

“Em đến rồi” Thẩm Lạc Ngưng từ ngoải bước vào, người cô đầy mồ hôi chứng tỏ cô đã vừa chạy lên đây.

“Bà cô của tôi ơi. Em sao vậy?” Alex thấy bóng dáng quen thuộc của Thẩm Lạc Ngưng thì cúp điện thoại lao đến hỏi thăm.

“Kẹt xe. Em đã tranh thủ đến rất sớm rồi” Thẩm Lạc Ngưng có chút không vui vẻ.

“Vào trong thay đồ đã. Cả người đổ đầy mồ hôi rồi” Alex nhìn nhìn Thẩm Lạc Ngưng sau đó kéo tay cô vào trong.

“Đúng rồi. Còn 500 chữ kí đang chờ em đó” Alex nhớ ra việc cần cô làm.

Thẩm Lạc Ngưng nghe tới việc phải kí 500 cái tên thì có chút uể oải. Thầm nghĩ bầy giờ trốn về thì có được không....

Thay đồ xong, Thẩm Lạc Ngưng chăm chỉ kí một loạt hết 500 chữ kí của mình. Nhờ có sự giúp đỡ của Alex mà chỉ mất 1 tiếng 30 phút đồng hồ đã hoàn thành suôn sẻ, kịp để đem ra tặng cho fan hâm mộ Bạch Ưng.

Phát chữ kí xong, Thẩm Lạc Ngưng phối hợp với phóng viên để cùng tương tác trả lời câu hỏi. Cô cùng các phóng viên tương tác tương đối nhiều và vô cùng vui vẻ, không khí có chút nhộn nhịp.

Bỗng nhiên có một nam phóng viên lao đến cầm mic hỏi Thẩm Lạc Ngưng.

“Xin hỏi cô Bạch Ưng. Tôi có nghe được một tin tức bảo rằng lúc cô ở trường từng bị đưa tin bảo rằng cô bị đại gia bao nuôi. Không biết có thật không?” Người đàn ông không sợ sống chết hỏi.

Thẩm Lạc Ngưng nghe được câu hỏi thì khựng lại, cô đưa mắt nhìn người đàn ông vừa hỏi trước mặt.

“Nói bậy bạ cái gì vậy? Học tỷ của tôi bị oan đấy có biết không hã? Tên điên đó theo đuổi chị ấy không được nên quay sang hãm hại chị ấy đó” Một cô gái có vóc người nhỏ nhắn lớn giọng nói.

Thẩm Lạc Ngưng đưa mắt nhìn cô gái đó, cười khổ một tiếng. Không hỏi cũng biết cô gái nhỏ đó là Lục Tiểu Hy của cô.

Vì hay tin Thẩm Lạc Ngưng tổ chức buổi kí tên nên Lục Tiểu Hy quyết định đến chơi, nếu cần việc gì thì liền có thể ra tay giúp cô giải quyết.

“Nếu như vậy...thì tại sao người đó xoá bài nhận lỗi rồi mà cô vẫn kiên quyết đưa đơn kiện họ. Sao có thể ác độc như vậy chứ? Việc nhỏ như vậy tại sao lại không buông tha cho người ta?” Nam phóng viên hung hăng nói.

Sau khi hắn nói xong, cả sảnh chính đều ồn ào bàn tán, người nọ nói nhỏ với người kia, truyền tai nhau bàn tán.

“Nói đủ chưa?” Thẩm Lạc Ngưng nâng mắt nhìn thẳng vào mắt tên phóng viên nam.

“Xong... xong rồi. Cô mau giải thích đi” Nam phóng viên bị cái nhìn của Thẩm Lạc Ngưng làm cho chột dạ khiến lời nói có chút run rẩy.

Sau khi Thẩm Lạc Ngưng lên tiếng, cả sảnh chính thoáng chốc im lặng. Im lặng đến nổi có thể nghe cả tiếng kim rơi xuống đất.

“Quả thực tôi đã nộp đơn kiện hắn ta. Và kiện hắn vì tội vu khống người khác” Thẩm Lạc Ngưng thản nhiên nói ra sự thật.

“Sao cô có thể như vậy? Ác độc quá” Tên phóng viên khá vui vẻ vì Thẩm Lạc Ngưng thẳng thắn nhận.

Mọi người trong sảnh chính người thì nhìn Thẩm Lạc Ngưng với ánh mắt tức giận, người thì lại đồng tình.

“Tôi có thể hỏi anh một câu chứ?” Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu hỏi tên phóng viên.

“Hỏi đi” Tên phóng viên có chút linh cảm không lành nhưng nếu hắn không dám nhận thì người khác sẽ nghĩ như nào chứ.

“Anh có con gái không?”

“Có”

“Vậy, nếu con gái anh là một người vô cùng trong sạch. Bỗng nhiên cô ấy bị dội một thao nước bẩn như vậy vào người. Ngày ngày đến trường bị bạn bè nhìn với anh mắt kinh tởm, lời ra tiếng vào đều phỉ báng cô ấy. Con gái anh sẽ có cảm nhận như thế nào? Anh là cha của cô ấy, anh sẽ giải quyết ra sao?” Thẩm Lạc Ngưng vô cùng thông minh phản biện lại lời nói của tên phóng viên.

Tên phóng viên sau khi nghe Thẩm Lạc Ngưng nói thì tự nhủ: anh chắc chắn sẽ đập chết cái tên đăng bài linh tinh đó.

“Cô...” Nam phóng viên hiện tại vô cùng lúng túng, lời nói run rẩy.

“Mau kéo hắn ra ngoài đi. Hắn muốn phá cái buổi kí tên này đấy” Lục Tiểu Hy bất giác hét lên, cô sợ hắn lại nói bậy nói bạ nữa.

Bảo vệ nhanh chóng vào kéo tên phóng viên đó ra ngoài.

“Buổi kí tên đến đây kết thúc. Chào mọi người” Thẩm Lạc Ngưng lịch sự tạm biệt mọi người ở sảnh chính sau đó ra về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.