Ngân Hà Tĩnh Lặng

Chương 16: Chương 16: Hoàng đế bù nhìn




Art: Weibo @三只猫猫头

Chương 16: Hoàng đế bù nhìn

Dịch: CP88

Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!

***

Dương Chiêu sững người.

Lúc Yến Bắc Thần nói những lời này, trong giọng nói còn mang theo trêu chọc, nhưng lại không giống như đang nói đùa. Mà Dương Chiêu sững sờ xong, bắt đầu suy đoán bạn gái của Yến Bắc Thần từ đâu chui ra. Hai ngày anh ta đến biệt thự, thậm chí lúc Yến Bắc Thần đến Hải thành cũng là do anh ta tự mình đi đón, ngoại trừ một bảo mẫu nhỏ, Yến Bắc Thần đâu còn mang theo ai khác.

Vậy thì bạn gái ở đâu ra?

Dương Chiêu cực kỳ khó hiểu, nhưng dù có khó hiểu đến mấy thì anh ta cũng sẽ không hỏi ra. Yến Bắc Thần là ông chủ, vấn đề này can thiệp quá sâu vào chuyện cá nhân, hỏi nữa thì lại thành không biết phép tắc.

Yến Bắc Thần cười nói xong, cúi đầu tiếp tục đọc văn kiện. Mà Dương Chiêu cũng lấy lại tinh thần, cười khan hai tiếng, sau đó không nói nữa.

Cứ như thế, hai người một đường không tiếp tục tán gẫu đến thẳng công ty.

-

Chi nhánh của công ty ở Hải thành tính là một trong những công ty chi nhánh được thành lập đầu tiên của tập đoàn Yến thị, thời điểm đó Yến thị quyết đoán mạnh mẽ, dã tâm bừng bừng, nhanh chóng khuếch trương sang các thành thị bên cạnh. Những công ty chi nhánh đều được đặt ở những khu trung tâm thành thị tấc đất tấc vàng, phát triển đến nay, công ty chi nhánh ở Hải thành vẫn là một trong những kiến trúc nổi danh nhất tại đây.

Chiếc xe chạy đi như bay, sau khi vào đường Hoàng Kim thì thả chậm tốc độ, rất nhanh đi vào đến khu trung tâm tài chính với vô số những tòa nhà cao tầng san sát nhau, cuối cùng dừng lại trước cửa trụ sở chính của công ty chi nhánh.

Trước cửa, những giám đốc cấp cao của công ty đã sớm đứng chờ sẵn, ngoài ra, còn có đoàn đội được Uông tổng của tổng tập đoàn phái tới.

Mỗi người đều diện tây trang giày da, thần thái nghiêm túc, nhìn theo chiếc xe đen chậm rãi dừng lại. Chờ cho xe dừng lại, tổng giám đốc của công ty chi nhánh đi tới mở cửa xe, Yến Bắc Thần bước xuống.

Hôm nay Yến Bắc Thần mặc tây trang sẫm màu, bộ vest thuộc hàng thiết kế được cắt may tỉ mỉ bao lấy dáng người cao ráo thon dài của hắn. Người đàn ông bước xuống xe, toàn bộ ánh mắt của những người đứng chờ sẵn đều đồng loạt nhìn về phía này, đồng thanh chào.

“Yến tổng.”

Ngón tay thon dài của Yến Bắc Thần cài lại cúc áo khoác, nhàn nhạt đáp một tiếng, sau đó bước vào tòa nhà lớn.

-

Lần này việc quản lý và kinh doanh của công ty chi nhánh ở Hài thành xuất hiện một sự kiện cực kỳ quan trọng. Là một trong những chi nhánh lâu đời nhất, tổng tập đoàn sẽ dựa theo báo cáo quý và năm để lên kế hoạch chỉnh đốn và cải cách. Đối với chi nhánh của bọn họ mà nói, nhất định là một đợt chỉnh đốn và cải cách cực lớn, có thể gọi là gió tanh mưa máu. Ban giám đốc cấp cao của công ty chi nhánh đối với chuyện Yến Bắc Thần đến đây mang theo tâm trạng thấp thỏm lo âu, mỗi ngày trôi qua là một sự giày vò. Mà Yến Bắc Thần lại giống như không quá coi trọng vấn đề này, đến tận ngày thứ ba sau khi có mặt ở Hải thành, mới lần đầu tiên tham dự hội nghị chỉnh đốn và cải cách của chi nhánh.

Trong phòng hội nghị, ban giám đốc cấp cao của Hải thành báo cáo những vấn đề trong kinh doanh và quản lý, cùng với biện pháp chỉnh đốn và cải cách. Ngồi ở ghế chủ tọa, Yến Bắc Thần tựa vào lưng ghế, rũ mắt viết viết gì đó lên tập văn kiện.

“Yến tổng, ngài cảm thấy thế nào ạ?”

Sau khi báo cáo xong, tổng giám đốc công ty chi nhánh căng thẳng nhìn về phía Yến Bắc Thần ngồi ở ghế chủ tọa. Mà Yến Bắc Thần chỉ tập trung vẽ tranh, giống như cũng không có ý định lên tiếng phát biểu. Vẫn là người phụ trách đoàn đội do Uông tổng phái đến lần này, Uông Gia Thần lên tiếng hỏi xong, hắn mới ngẩng đầu.

Yến Bắc Thần ngẩng đầu quét mắt một vòng, mấy chục cặp mắt trong phòng đều đang nhìn chăm chăm vào hắn. Yến Bắc Thần khẽ cười, quay sang nói với Uông Gia Thần.

“Chuyện này vốn là do Uông tổng xử lý, tiểu Uông tổng cũng đã tham dự đại bộ phận rồi. Mọi người có kinh nghiệm, chuyện này toàn quyền giao cho anh xử lý là được.”

Yến Bắc Thần dứt lời, các giám đốc cấp cao của công ty chi nhánh đều dùng ánh mắt phức tạp mà không rõ ý tứ nhìn hắn.

Sau khi Yến Bắc Thần đến Hải thành, đầu tiên là hai ngày liền không đến công ty, hôm nay đến tham gia hội nghị rồi, một câu đề xuất cho chi nhánh ở Hải thành cũng không có, còn phủi mông ném hết trách nhiệm cho tiểu Uông tổng sáng sớm hôm nay mới chạy đến.

Mọi người nhất thời cảm xúc phức tạp quay mặt nhìn nhau, lo lắng thay cho tương lai, lại sinh lòng hoài nghi với Yến Bắc Thần.

Mà sau khi giao chuyện này cho Uông Gia Thần, Yến Bắc Thần giống như đã hết trách nhiệm, trực tiếp đứng dậy, nói: “Những chuyện tiếp theo chuyển hết cho tiểu Uông tổng xử lý đi, toàn bộ lấy ý kiến của tiểu Uông tổng làm quyết định.”

Dứt lời, Yến Bắc Thần nhìn sang Uông Gia Thần, vỗ vỗ vai anh ta, cười nói: “Vất vả cho anh rồi.”

Uông Gia Thần giống như đã sớm dự liệu được chuyện này sẽ xảy ra, anh ta nhàn nhạt cười, nói: “Yến tổng khách khí rồi.”

Yến Bắc Thần cũng cười một tiếng, thu lại bàn tay đặt trên vai anh ta, rời khỏi phòng họp.

-

Hôm nay Yến Bắc Thần đến công ty chi nhánh, từ sáng sớm đã trở thành chủ đề bàn tán của cả công ty. Mọi người vừa ôm lòng tò mò vừa ôm sự chờ mong với tổng tài nhà mình. Mà chuyện xảy ra trong phòng hội nghị, sau khi Yến Bắc Thần rời đi, hội nghị có một đoạn nghỉ ngắn, đã trong nháy mắt phát tán ra khắp công ty. Phòng uống trà, đám trợ lý thư ký tụ tập một chỗ, tán gẫu về vị Yến tổng kỳ lạ này.

“Người đó thế mà ném hết mọi chuyện cho tiểu Uông tổng? Thế thì còn đến đây làm gì?” Có một tiểu thư ký sắp xếp văn kiện nghe được chuyện trong phòng hội nghị, khó hiểu hỏi.

“Lại nói, từ lúc Yến tổng tiếp quản Yến thị đến nay, hình như chưa làm gì cả. Tôi nghe trợ lý phía tổng tập đoàn nói là Yến tổng này chưa bao giờ nêu ý kiến gì trong các cuộc họp, không làm gì cả, toàn bộ chỉ nghe theo ý kiến của ban giám đốc.”

“Lẽ nào tập đoàn của chúng ta sắp đi đời rồi? Mà tôi nghe nói vị Yến tổng này trước đây là con riêng của lão Yến tổng, nghe nói mười tám tuổi mới được nhận về Yến gia. Sau khi quay về thì lúc nào cũng cà lơ phất phơ bên ngoài, thậm chí còn chưa học xong đại học. Thế thì quản lý tập đoàn thế nào?”

Đám người bàn tán rôm rả, trong lời nói ngập tràn bất mãn với vị tổng tài mới, còn có lo lắng thay cho tương lai của tập đoàn. Bọn họ nói xong, phát hiện vị trợ lý tổng giám đốc nữ đứng một bên vẫn không lên tiếng.

“Chị, chị thấy sao ạ?” Một tiểu thư ký lên tiếng hỏi.

Cô ấy nghe thấy, ánh mắt mới từ trong suy tư phục hồi tinh thần, cô ấy nhìn tiểu thư ký và tiểu trợ lý, nói: “Mấy em đều biết lão Yến đã có hai cậu con trai dòng chính, hơn nữa người con lớn Yến Nam Tân sau khi kết thúc học tập vẫn luôn làm quản lý ở tổng tập đoàn, được bồi dưỡng thành người thừa kế. Nhưng vì sao đến cuối cùng lại bị một cậu con riêng như Yến Bắc Thần đoạt mất quyền quản lý tập đoàn?”

Cô ấy là trợ lý riêng của tổng giám đốc, vị trí cao, biết nhiều hơn hẳn so với bọn họ, góc nhìn nhận cũng sâu rộng hơn nhiều. Cô ấy nói xong, mấy người kia đều hơi ngạc nhiên, quay sang nhìn nhau, cuối cùng nhìn cô ấy.

“Vì sao ạ?”

“Bởi vì tập đoàn Yến thị cũng không phải là do Yến gia độc quyền sở hữu, bên dưới còn có ban giám đốc, tầng quản lý, người người mơ ước. Bởi vậy nếu như để cho Yến Nam Tân lên nắm chức, ban giám đốc và tầng quản lý ở tập đoàn sẽ mất đi không ít quyền lực, cũng không thể can thiệp vào nhiều vấn đề như hiện tại, bởi vậy họ mới đẩy Yến Bắc Thần lên.” Cô ấy nói.

“A, giống như hoàng đế bù nhìn.” Tiểu trợ lý rốt cuộc đã hiểu ra.

Nhưng cũng giống như không phải quá hiểu, người trợ lý riêng kia bèn nói tiếp: “Hoàng đế bù nhìn là bao cỏ. Nhưng Yến tổng này của chúng ta, thoạt nhìn dường như cũng không đơn giản như vậy.”

Trợ lý riêng nói xong, tiểu trợ lý và tiểu thư ký đều nhìn về phía đối phương, rốt cuộc đã hiểu được đôi chỗ. Tán gẫu một lúc, hội nghị bên kia cũng thông báo tiếp tục, trợ lý riêng uống một ngụm cà phê, rời khỏi phòng trà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.