Edit: violeter
Beta: bjn0
“Được được được!” Chính Hiên nâng hắn dậy: “Vậy dù sao ngươi cũng phải nói cho trẫm, nàng kia tên là gì chứ?
“Tiêu-Vũ-Tình” Cẩn Hiên nói từng chữ một.
Lúc này không khí tại đây như ngưng kết……
“Ngươi…… nói ai?” Nhất định là nghe lầm, nghe lầm. Sao lại có thể là Tiêu Vũ Tình, sao lại có thể là Tiêu Vũ Tình?
“Tiêu-Vũ-Tình.” Cẩn Hiên lại cho hắn một đáp án khẳng định.
Vũ Tình nghe nói như thế, sốt ruột không biết nên làm sao cho phải, tay chân cũng không biết nên để chỗ nào cho
đúng? Không cẩn thận vô tình đụng vào bình phong. Bình phong này sao lại yếu ớt như vậy, chỉ thế đã bị đẩy đổ.
Ánh mắt mọi người đều bắn thẳng về phía nàng, lúc này chân tay nàng thật luống cuống, đành phải ngượng ngùng cười: “Chào mọi người.” Trời ạ, nàng đang nói cái gì vậy?
Cẩn Hiên vẻ mặt vui mừng, hắn không nghĩ rằng Vũ Tình đã ở đây rồi. Có điều như vậy cũng tốt, dù sao cuối cùng
vẫn phải tuyên nàng đến. Hắn đi qua chỗ nàng, thật tự nhiên cầm tay Vũ
Tình: “Tay ngươi tuy rằng đã hút độc ra rồi, nhưng dù sao vẫn phải cẩn thận một chút. Để ta gọi thái y tới bôi thuốc cho ngươi.”
“Ân!” Vũ Tình đáp lời, ánh mắt nhìn về hướng Chính Hiên, mặt hắn tối sầm dọa chết người, ánh mắt lạnh như băng nhìn bọn họ.
“Hoàng huynh, nàng chính là nữ tử ta thích, Tiêu Vũ Tình!” Cẩn Hiên cầm tay Vũ Tình lên giới thiệu.
Chính Hiên chỉ cảm thấy cái tay kia thật chướng mắt, hắn rất muốn đem cái tay kia xoá sạch, rất muốn chia rẽ hai bàn tay kia. Bất quá, hắn vẫn miễn cưỡng cười trừ: “Ngươi nói nữ tử trong lòng chính là nàng a?”
“Đúng vậy.” Cẩn Hiên nhìn sang Vũ Tình, trong mắt hắn bây giờ cũng chỉ có nàng.
“Tiêu Vũ Tình, ngươi cũng nguyện ý sao?” Chính Hiên đồng dạng thâm tình nhìn Vũ Tình, hắn thật sự rất hy vọng Vũ Tình
cho hắn một đáp án phủ định. Hắn chẳng thể nghĩ rằng, hắn với đệ đệ của
mình lại cùng thích một nữ tử. Hắn đã nghĩ, nữ tử mà Cẩn Hiên coi trọng
tất nhiên sẽ không phải bình thường, nhưng thế giới này cũng thật sự quá nhỏ! Mặc dù nếu Cẩn Hiên muốn có nữ tử trong nội cung của hắn, hắn đều
nguyện ý cho. Duy chỉ có độc Tiêu Vũ Tình này, hắn sẽ không bao giờ
nhường.
Vũ Tình hết nhìn Chính Hiên lại nhìn Cẩn Hiên, không biết nên nói như thế nào. Theo lý thuyết, nàng đã đáp ứng
với Cẩn Hiên , chỉ cần nói một câu là liền ok , nhưng nàng lại khó có
thể cự tuyệt được ánh mắt nóng rực của Chính Hiên. Bên tai lại nghĩ tới
câu nói kia của Cẩn Hiên: “Hoàng huynh đã đáp ứng, chỉ cần ngươi nguyện ý, hắn sẽ đem ngươi ban cho ta.”
“Đúng vậy!” Nếu hắn chỉ coi nàng như một thứ lễ vật, nàng tại sao phải bỏ cuộc.
“Ngươi nói lại lần nữa xem.” Chính Hiên không chịu tin rằng Vũ Tình thật sự sẽ đáp ứng.
“Hoàng huynh!” Cẩn Hiên thấy hoàng đế khác thường thì cảm thấy kì quái. Ánh mắt hắn nhìn Vũ
Tình…… Cẩn Hiên cả kinh, hoàng huynh không phải là cũng thích Vũ Tình
chứ?
“Đúng thế!” Vũ Tình lớn tiếng trả lời.
“Được!” Chính Hiên nói, dường như đang dỗi hờn. Hắn hít sâu một hơi, giống như đang có một quyết định rất trọng đại .“Tiêu chiêu dung đức hạnh nhiều mặt, thông minh tài trí, chiếm được lòng trẫm, đặc phong làm…… Tiêu Quý phi!” Vũ Tình ơi Vũ Tình, trẫm vì ngươi mà mất đi lòng tin của khắp thiên hạ, ngươi nhất định phải hiểu được lòng trẫm.
Mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối. Tiêu quý phi…… Vị trí Hoàng quý phi chỉ ở dưới mỗi hoàng hậu, toàn hậu
cung cũng cùng lắm cũng chỉ có hai danh hiệu. Dung quý phi vào cung đã
nhiều năm, hao hết tâm tư, cuối cùng còn phải mang thai long tử của
hoàng thượng mới có thể lên được đến vị trí cao như hôm nay, mà Tiêu Vũ
Tình nàng vào cung cũng chỉ mới một tháng, liền từ chiêu dung được lên
làm quý phi, nhảy đến vài cấp, đây là điều mà trước nay chưa từng có.
“Hoàng huynh, ngươi……” Cẩn Hiên giận không thể tả chỉ vào Chính Hiên. Hắn rõ ràng đã đáp ứng
đem Vũ Tình ban cho ta, vì sao lại đột nhiên đổi ý, lại còn phong nàng
làm Tiêu quý phi. Nhìn vào mắt Chính Hiên, Cẩn Hiên cũng đã nhận ra được điều gì đó, chỉ là trong lòng hắn không muốn thừa nhận chuyện này là
thật.
“Đây là việc nhà của trẫm, cẩn vương không nên xen vào .” Chính Hiên cố ý gọi hắn là cẩn vương, chính điều này đã tạo ra khoảng cách giữa bọn họ, làm cho hắn không có lí do để phản bác.
“Vậy thì bản cung có đủ quyền để quản chứ? Hoàng Thượng.” Hoàng hậu vốn vẫn luôn đứng một bên cũng không nhịn được nữa mà mở
miệng. Chuyện này cũng làm cho nàng chịu đả kích rất lớn , nàng vốn đã
cảm thấy chính mình làm một hoàng hậu là đã có rất nhiều nguy cơ, bây
giờ lại còn thêm vào một Tiêu Quý phi, thế này không phải là đổ thêm
dầu vào lửa sao? “Hoàng Thượng, sắc phong quý phi là chuyện lớn, Tiêu Vũ Tình dù sao cũng chỉ là một chiêu dung, lập tức phong làm quý
phi, hình như không hợp với quy củ.”
“Quy củ là do người định ra.”
“Gia pháp của tổ tông không thể sửa.”
“Trẫm là thiên tử, có gì không thể.”
“Hoàng Thượng chẳng lẽ không sợ hậu cung rèm pha, chê cười sao?”
“Trẫm chỉ là phong một phi tử không có gì đáng chê cười…… Hoàng hậu, hậu cung cũng nên quản lý cho tốt một chút chứ?”
“Hoàng Thượng thế này là đang nghi ngờ thần thiếp không ……”
Vũ Tình theo vừa nghe đến ba chữ “Tiêu
quý phi” liền trở nên mơ hồ. Cũng không phải vì ba chữ này có bao nhiêu
cấp quan trọng, mà là nàng đoán trước trong lời nói của hắn phải là
“Phong làm cẩn Vương phi” mới đúng chứ, mãi đến giờ phút này nàng mới
tỉnh lại được, nhìn Đế hậu (bjn0: hoàng hậu) bị làm cho mặt đỏ tai hồng, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ kêu: “Stop…… Ai da, ta tốt xấu gì cũng là
đương sự, các ngươi không định hỏi ý kiến của ta sao?” Tức chết ta mất,
coi ta là cái gì đây chứ ?
“Được phong làm quý phi, muội muội hình như vẫn còn bất mãn?” Ngụy Doanh Hoàn cảm thấy nàng vẫn còn muốn nói nữa, được lợi rồi còn
không thoả mãn, nàng căn bản là làm một quý phi vẫn còn chưa đủ, nàng
còn có dã tâm lớn hơn nữa sao.
“Ta đương nhiên bất mãn , ta không cần!” Vũ Tình dậm chân kêu lên.
“Hoàng huynh, ngươi đã đáp ứng ta. Bây giờ sao lại lật lọng?”
“Hoàng Thượng……”
Thanh âm của ba người cùng lúc oanh tạc hoàng đế: “ Ý trẫm đã quyết, nếu như còn nhiều lời nữa, xử theo tội kháng chỉ……” Chính Hiên lỗ mãng nói những lời này xong liền phẩy tay áo bỏ đi. Đi
tới cửa, còn quay đầu lại, nói ra một câu làm cho người ta sợ đến chết: “Đêm nay Tiêu phi thị tẩm.”
Những lời này như một tiếng sét đối với Cẩn Hiên, hắn không chút nghĩ ngợi lao tới trước mặt Vũ Tình, kéo tay nàng: “Chúng ta đi!”
“Đi đâu cơ?” Vũ Tình ngây ngốc .
“Chân trời góc biển, chúng ta tìm một nơi không ai có thể tìm được. Không có hoàng đế, không có quý phi, không có Vương gia……”
Vũ Tình giằng cánh tay đang bị hắn giữ chặt.“Ta không cần.” Nếu ta đi cùng hắn, chỉ sợ về sau sẽ là những ngày cực khổ. Hắn vĩ đại
như vậy, còn có tiền đồ sáng lạn, không thể chỉ vì ta mà bị hủy. Mất đi
một vị Vương gia tốt như vậy, chỉ sợ toàn thể nhân dân Long Hiên hận ta
muốn chết, huynh đệ bọn họ vì ta mà trở mặt, ta như thế sẽ trở thành một tội nhân thiên cổ .
Cẩn Hiên không thể tin: “Vì sao?…… Chẳng lẽ là vì hắn phong cho ngươi làm quý phi?” Trong mắt hắn lộ vẻ bi thương, nữ tử mà hắn thích không thể như thế này được.
“Cái gì? Ở trong mắt ngươi ta chính là một nữ tử như vậy sao?” Vũ Tình cảm thấy tức giận, càng cảm thấy thương tâm. Nàng nghĩ hắn là
người duy nhất hiểu nàng, quan tâm đến nàng, nhưng mà nay……mình trong
mắt hắn lại là tồi tệ không chịu nổi như vậy.
“Thực xin lỗi. Ta không cố ý, ta chỉ là……” Rõ ràng không nghĩ như vậy, sao lại nói ra những lời làm tổn thương
nàng như thế? Trong việc này, nàng cũng chỉ là nạn nhân. (Tuỳ Phong:
“Sao ta lại cảm giác như là hoàng đế đã chia rẽ một đôi đang yêu?” Phong Thanh: “Thì vốn là như thế thôi.” Tuỳ Phong: “Thật sao? Vũ Tình thật sự muốn gả cho Cẩn Hiên?’ Phong Thanh: “Bằng không hỏi đương sự một chút
là được mà.” Tuỳ Phong cầm microphone: “Tiêu tiểu thư, xin hãy phát biểu cảm nghĩ một chút.” Vũ Tình: “Ta……” không nói gì ~ing……)
Cẩn Hiên đánh một chưởng vào cái bàn bên cạnh, nháy mắt một cái cái bàn đã trở nên vô cùng thê thảm……
Vũ Tình chán nản mang theo Lam nhi hồi
cung, hôm nay có phải là gặp phải thần xui không vậy ? Trước là bị ong
mật đốt (vio: sao ong mật lại có độc ta? à phát hiện lí thú! bjn0: *gật
gù* để ta gửi lên báo lấy ít money >
“Tiểu thư……” Lam nhi
nhìn tiểu thư có vẻ không vui, nhịn không được kêu lên. Tiểu thư đối xử
với người khác rất tốt, nàng không nghĩ tiểu thư lại phải không vui như
vậy. Chuyện xảy ra ở Long Hành cung, nàng cũng tận mắt thấy…… Thật không biết là hạnh phúc hay là bi ai. Được hai nam nhân có quyền thế và ưu tú nhất cả nước yêu thương, lại vì nàng mà tranh giành hẳn là thực hạnh
phúc, nhưng hai nam nhân như vậy tranh giành với nhau cũng không phải là điều mà người bình thường có thể chấp nhận được .
“Lam nhi, làm sao bây giờ?” Vũ Tình lôi kéo góc áo Lam nhi, đáng thương hề hề nhìn nàng.
“Tiểu thư……” Chính mình cũng chỉ là một tiểu nha đầu, có thể làm được gì?
“Bụng ta đói quá đi mất thôi!”
Lam nhi thiếu chút nữa thì ngã sấp
xuống, cứ nghĩ rằng tiểu thư lo lắng chuyện gì kinh thiên động địa, kết
quả hoá ra lại là đói bụng. Tiểu thư thật sự là càng ngày càng kì quái,
có điều nàng lại thích tiểu thư như vậy.
“Được rồi, ta đi xuống bếp làm gì đó cho ngươi ăn .” Đi theo tiểu thư lâu như vậy, Lam nhi cũng không còn câu nệ lớn nhỏ nữa, đương nhiên chỉ với tiểu thư nhà nàng thôi.
“Yeah ~~~ ta biết Lam nhi tốt nhất .” Vũ Tình kích động hôn một cái lên khuôn mặt phấn nộn của Lam nhi.
Lam nhi đối với hành động này của nàng cũng không trách cứ gì.
Một người thái giám đi vào rồi quỳ xuống, ân cần bái lạy: “Nô tài bái kiến quý phi nương nương, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”
Vũ Tình nâng hắn dậy: “Công công không cần đa lễ.” Nàng mặc dù ở hiện đại là thiên kim đại tiểu thư, nhưng loại quỳ lạy lễ này
nàng thật đúng là không chịu nổi. Hoàng cung quả nhiên là nơi không giữ
được bí mật , một khắc trước vừa mới phong , giờ khắc này đã có người
đến bái kiến nàng.
“Nô tài không dám!” Công công có chút sợ hãi chấn động.“Hoàng Thượng lệnh cho nô tài nói với quý phi nương nương chuẩn bị đêm nay thị tẩm……”
Vũ Tình nhảy dựng đứng lên:“Cái gì? Thị tẩm?” Vừa rồi nàng vẫn cứ đem câu nói doạ chết người kia của hoàng đế để lên
chín tầng mây mà không nghĩ tới. Hiện tại nhớ đến mới lại bắt đầu nghĩ
mà sợ. Thị tẩm? Đó không phải là phải cùng hoàng đế làm vợ chồng chân
chính sao? Người ta từ bỏ đây ~~~ ta còn không muốn sớm như vậy đã bước
vào nấm mồ hôn nhân, và quan trọng nhất là …… Người ta còn muốn quay về
hiện đại a……
“Đúng vậy, nương nương vẫn nên chuẩn bị một chút chứ ạ? Nô tài cáo lui!”
Vũ Tình đứng chết lặng: “Làm sao bây giờ? Phải thị tẩm sao?” Bắt nàng hầu hạ người khác, nàng chết cũng không chịu. (Vũ Tình trịnh
trọng hỏi: “Có khối đậu hũ nào ở đây không?” Phong Thanh: “Muốn đậu phụ
khô làm gì?” Vũ Tình: “Ta muốn đâm đầu chết!” Tuỳ Phong: “Tuổi còn trẻ,
chết mà làm gì?”)
Lam nhi bị biểu hiện không chịu chấp nhận của Vũ Tình làm buồn cười.“Tiểu thư, ngươi vừa được phong làm quý phi, Hoàng Thượng triệu ngươi thị tẩm cũng thực bình thường a!”
“Bình thường? Bình thường cái ** á.” (bjn0: bản cv ko cắt cái này nhưng ta thấy nó hơi tục nên đành ** vậy)
Chuyện quá khẩn cấp, nàng cũng chẳng cố giữ hình tượng thục nữ cái gì
nữa . Nàng thề cho tới bây giờ nàng chưa nói qua lời nói thô tục như
vậy, tuy rằng nàng rất muốn, nhưng nàng từ bé đã chịu lối giáo dục quý
tộc không có cơ hội này.
“Vậy tiểu thư định làm thế nào bây giờ?” Tiểu thư bình thường thông minh, hẳn là nàng có biện pháp giải quyết.
Chính là Hoàng Thượng cùng Vương gia, nàng rốt cuộc thích người nào? Ở
cùng Tiêu Vũ Tình cũng lâu, nàng cũng học được tính Bát Quái của
nàng.(vio: chính là tình tò mò, hóng hớt, tọc mạch a? bjn0: chắc vậy a
~)