Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 890: Q.7 - Chương 890: Tinh Linh chi thành ( Bảy )




Ads

"Nơi đây là nơi nào?" Sở Dương hỏi.

"Vị trí chúng ta đang đứng hiện giờ là... Trung tâm Tinh Linh chi thành, cũng chính là... trong hoa viên Tinh Linh vương phủ..." Úy công tử chậm rãi nói.

Sở Dương nghe vậy liền hưng phấn bừng bừng: "Nói như vậy, nơi này chẳng phải có rất nhiều đồ tốt?"

Hoa viên của Tinh Linh vương phủ, há có thể trồng mấy thứ tầm thường?

Ánh mắt Sở Dương tỏa sáng, quang mang dục vọng cứ như vậy chớp động, chiếu thẳng vào đám sương mù dày đặc, giống như ác lang nhìn thấy một bầy cừu.

Úy công tử thờ ơ nói: "Đừng tinh ăn nữa. Trải qua hơn mười vạn năm, ngươi cho rằng dược thảo cây cối lúc trước có thể tồn tại tới bây giờ sao?"

Sở Dương không cho là đúng: "Hoa cỏ cây cối bình thường đương nhiên đã sớm không còn tồn tại. Nhưng ... chỉ cần còn tồn tại, thì nhất định là dược vật cấp bậc nghịch thiên! Ta nói có đúng không?"

Úy công tử cười hắc hắc: "Vậy cứ ngươi cứ mơ tưởng mà tìm kiếm đi. Coi như ta chưa nói, chưa cam đoan gì. Ta còn phải vào vương phủ xem xét một chút đây."

Nói xong tung người bay đi, lập tức biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa.

"Chạy nhanh thật, chẳng có chút thú vị gì cả. Giống như ta chuẩn bị hấp diêm ngươi không bằng." Sở Dương ngoài miệng oán giận, nhìn Úy công tử đi xa, ánh mắt lại lộ ra một tia ấm áp từ đáy lòng.

Úy công tử căn bản không cần rời đi. Mà trong hoa viên này, nhất định có đồ cực tốt tồn tại.

Nhưng trước khi đi Úy công tử lại nói rằng hắn chưa nói, chưa cam đoan gì cả. Tiếp đó liền một mình rời đi. Đó là muốn nói... Chỉ cần ngươi có bản lĩnh tìm được, ngươi cứ tùy tiện lấy đi!

Hơn nữa còn quan tâm tới cảm thụ tâm tình của mình.

Phần tín niệm, tán thành này, không phải ngôn ngữ có thể hình dung nữa rồi!

Sở Dương cười hắc hắc, cánh tay hướng về phía Sinh Mệnh chi tuyền mà vung lên, ào một tiếng, hơn mấy vạn cân Sinh Mệnh tuyền thủy từ trong Cửu Kiếp không gian, thế như bôn lôi ào ạt đổ vào trong Sinh Mệnh chi tuyền của Tinh Linh tộc.

Chất lượng Sinh Mệnh chi tuyền của Sở Dương hiện giờ, so với Sinh Mệnh chi tuyền của Tinh linh tộc thì tốt hơn nhiều lắm. Lần này trút vào, hơn nữa còn còn dùng phương thức trực tiếp nhất, Sinh Mệnh chi tuyền lập tức xuất hiện đại biến hóa long trời lở đất...

Sở Dương giống như hề định dừng tay, Sinh Mệnh chi tuyền ào ạt đổ ra giống như nước lã, ước chừng mấy vạn cân tuyền thủy, chỉ trong thời gian cực ngắn đã ầm ầm phun ra.

Giúp người giúp đến cùng, đưa phật đưa tới Tây Thiên.

Huynh đệ một hồi, ngươi nhiệt tình thành tâm đối đãi với ta, ta đối với ngươi đương nhiên cũng không giữ lại gì.

Tâm nguyện của ngươi đã hoàn thành, không muốn lên Thiên Khuyết, Con đường của ta vẫn dài đằng đẵng, huynh đệ ta ngươi cuối cùng cũng có ngày từ biệt, hơn nữa... vị tất đã có cơ hội gặp lại. vậy để ta giúp ngươi, khiến Sinh Mệnh chi tuyền của tinh linh tộc triệt để gia tăng một cấp bậc đi!

Toàn bộ tuền nhãn lập tức rung động kịch liệt, đột nhiên giống như sôi lên ùng ục. Sinh mệnh cổ thụ bên cạnh tuyền thủy cũng theo đó là khẽ run lên, lá cây rung lên rào rào, vươn cành trổ mầm mãnh liệt. Nhiều chỗ vốn đã sớm hủ hóa, bằng mắt thường cũng có thể nhìn tháy tốc độ khôi phục nhanh tới kinh người. Tán cây trên đỉnh đầu cũng liên tục rung động, chỉ trong thời gian mấy nháy mắt đã sinh trưởng rộng gấp ba lần lúc trước rồi.

Phát sinh biến hóa còn có những sinh mệnh tiểu thụ bên cạnh. So với Sinh Mệnh cổ thụ, tốc độ sinh trưởng của nó lại càng thềm rõ ràng, càng thêm kinh người, gần như trong một hơi thở, sinh mệnh tiểu thụ đã mãnh liệt vươn cao tới mười bảy mười tám trượng. Tán cây vốn nhỏ bé lập tức gia tăng diện tích ít nhất gấp hai mươi lần, gần như hợp với nhau thành một thể. Thân cây vốn mảnh khảnh cũng biến thành hai người ôm mới hết, bỗng không lớn lên gấp mấy chục, thậm chí là mấy trăm lần...

Trừ xung quanh Sinh Mệnh chi tuyền biến hóa kịch liệt ra, ở nơi xa hơn, vô số sinh mệnh tiểu thụ cứ cách chín trượng một cây, xoạt xoạt xoạt thi nhau mọc lên, trước sau chỉ mấy cái nháy mắt, nơi này đã biến thành một cánh rừng rậm chu vi mấy chục dặm rồi.

Toàn bộ cánh rừng đều do sinh mệnh thụ tạo thành.

Hành động bất ngờ của Sở Dương, có thể nói là siêu cấp đại thủ bút. Gần như khiến số lượng sinh mệnh thụ đạt tới mức độ bằng ba phần mười thời kỳ tinh linh tộc cường thịnh... Tình huống trước mắt tuy đồ sộ, nhưng vẫn chỉ bằng ba phần mười, phải biết rằng thời kỳ Tinh Linh nhất tộc toàn thịnh, dân cư lên tới mấy ngàn vạn đó...

Tuy trước mắt, độ tuổi của sinh mệnh thụ còn rất nhỏ, còn xa mới có thể so sánh với sinh mệnh cổ thụ có thể dựng dục sinh linh dĩ vãng...

Bọt nước xuất hiện trong Sinh Mệnh chi tuyền đã từ màu trắng ngà biến thành trong suốt.

Phẩm chất toàn bộ tuyền thủy đã vì Sở Dương xuất thủ mà gia tăng tới cực hạn. Từng đợt cảm xúc tràn ngập vui mừng vô hạn từ vô số sinh mệnh chi thụ truyền ra, tràn vào trong tâm hải hải của Sở Dương. Khiến hắn cảm thấy sướng khoái không thôi.

Theo Sinh Mệnh chi tuyền biến hóa, thiên tinh nguyệt hoa rải rác trên bầu trời cũng lập tức dày đặc hơn gấp ba lần.

Sinh mệnh thụ nhiều hơn, đương nhiên càng dễ dàng dẫn động nhiều lực lượng thiên tinh nguyệt hoa hơn.

Linh vụ trong không gian, càng thêm nồng đậm, hương khí xộc vào mũi.

Nếu như là người bình thường, ngửi một chút thôi, chỉ sợ cũng có thể kéo dài tuổi thọ rồi. HÍt một hơi, sống lâu trăm tuổi không thành vấn đề, cũng không phải cường điệu.

Đương nhiên, tình huống này chỉ hiện tượng tạm thời sau khi đề thăng, thời gian thật sự rất ngắn ngủi, rất nhanh sẽ trở lại bình thường, nhưng như vậy cũng rất đáng quý rồi.

Phương xa.

Thân hình Úy công tử chợt run rẩy kịch liệt, đưa lưng về phía Sở Dương, ánh mắt lộ ra vẻ cảm kích nồng đậm.

Nhưng vào giờ khắc này, hắn vẫn phải làm ra vẻ hoàn toàn không biết, tiếp tục tiến lên phía trước, hướng về phía mục tiêu mà hắn đã nói. Chỉ là cước bộ hắn lúc này lại trở nên trầm trọng rất nhiều, tâm hải vốn vô khiên vô quải, trong lúc bất chợt lại có thêm một thứ gọi là "hữu tình".

Thân ảnh Úy công tử rốt cuộc cũng hoàn toàn biến mất...

Sở Dương bên này lại chờ thêm giây lát, sau khi xác định Sinh Mệnh chi tuyền hoàn toàn củng cố, mới không trút thêm Sinh Mệnh chi tuyền của mình vào nữa. Tiêu sái cười cười, chính thức bắt đầu đại nghiệp tầm bảo, vét sạch tứ phương.

Mà giờ khắc này, Sở Dương căn bản chưa từng nghĩ tới, một phút máu nóng dâng trào của hắn vừa rồi, giúp Úy công tử một đại ân, nhưng cũng giúp tinh linh tộc một đại ân, vì tương lai của đại lục này mà tạo ra vô số thiên tài tuyệt thế, vô cố nhân sĩ phi thăng...

Sau khi Sinh Mệnh chi tuyền biến đổi, tinh linh hậu đại được dựng dục ra, thực lực cường đại, thiên tư đĩnh ngộ tới mức độ khiến người ta không thể tưởng tượng nổi...

Đương nhiên, những đây đều là chuyện sau này rồi!

Lại nói Sở Dương xông thẳng vào trong rừng cây rậm rạp vừa mới ra đời, vùi đầu tìm kiếm bảo vật, sau một hồi lâu lại vô cùng buồn bực phát hiện, vùng đất này vốn trụi lủi, muốn tìm cái gì cũng tiện. Hiện giờ thì ngược lại rồi, mình lại đột nhiên nổi điên, biến nó thành rậm rạp thế này...

Tự lấy đá đập vào chân, không còn gì để nói...

Bất quá không lo, ta có đối sách, sợ cái chim.

"Kiếm linh!" Sở Dương hô một tiếng.

"Đây đây!"

"Không phải ngươi muốn ra ngoài tìm linh dược sao. Hôm nay cho ngươi thỏa tích tìm kiếm, tìm chán thì thôi." Sở kiếm chủ vung tay lên, bộ dáng giống như là ta đang suy nghĩ cho ngươi, sướng nhất ngươi đấy nhé.

Thân hình hiện giờ đã có thể ngưng thành thực chất của kiếm linh xuất hiện trong không gian đặc biệt này, tiếp đó lập tức kêu lên một tiếng kinh ngạc: "Đây là nơi nào? Rất được đó nha. Linh khi dày đặc, quả thật có thể so sánh với lãnh địa của chủ thượng trên Cửu Trọng Thiên Khuyết rồi. Không thậm chí so với nơi có cũng tốt hơn, chỉ kém hơn hoàng cung của chủ thượng một chút. Nơi này là nơi nào..."

"Nơi này không phải là Tinh Linh chi thành sao." Sở Dương cười hắc hắc. Giải thích tất cả mọi chuyện một lần.

Tinh Linh chi thành không thể nghi ngờ chính là thánh địa tu luyện, linh khí cũng dày đặc tới cực điểm bất quá cũng không đến mức kinh người như kiếm linh nói. Giờ phút này sở dĩ kinh người như vậy, đại để là do sau khi Sinh Mệnh chi tuyền đề thăng tới cực hạn, xuất hiện tình huống thăng hoa một lúc thôi. không thể nào kéo dài. nếu không đám người Sở Dương dứt khoát tu hành luôn ở chỗ này cho rồi, còn hao tổn sức lực leo lên Cửu Trọng Thiên Khuyết làm gì?

kiếm linh nghe sự tình từ đầu tới cuối, tinh thần vẫn chấn động, không dám thất lễ, thân thể lại một lần nữa bién thành trạng thái hư ảo. Dù sao tổng cộng cũng chỉ có hai người sống tiến vào nơi này, nếu như để Úy công tử nhìn thấy kiếm linh, tuy cũng không quá mức quan tâm, càng không đến mức sinh ra gút mắc, nhưng thủy chung vẫn sẽ có một hiểu lầm không lớn không nhỏ, hay có thể nói là kinh ngạc...

Dù sao sự tồn tại của kiếm linh, cho dù ở Cửu Trọng Thiên Khuyết cũng là bí mật tuyệt đối...

"Vườn linh dược này có vẻ không ít nha.. Ừm, không ngờ đều là cao cấp nhất, đây thật đúng là bảo địa danh phù kỳ thực nha. Lần này phát tài rồi..." kiếm linh hít hít mấy hơi, vẻ mặt vui sướng.

"Hả? Ngươi xác định? ngươi có thể xác định?" Sở Dương ít nhiều có chút hoài nghi.

Lúc trước khi mới tới, nơi này chỉ là một vùng hoang vắng, so với hoang mạc cũng không tốt hơn bao nhiêu. Linh dược nhiều ít gì có thể một ít, nhưng cũng không thể đến mức "không ít" chứ? Hơn nữa, còn là cao cấp nhất. Nói như vậy có chút quá cường điệu rồi!

"Tuyệt đối có thể xác định! Cái này không phải quá rõ ràng rồi sao?" kiếm linh lập tức khẳng định, tiếp đó cẩn thận kiểm ta một hồi, nói: "Thật sự là... quá nhiều rồi... Cái này cũng quá... quá nhiều đi!"

Hình như từ trước tới giờ đều chưa thấy qua kiếm linh chê linh dược nhiều. Lần này tới Tinh Linh chi thành, lại khiến kiếm linh phá lệ!

Sở Dương nghe vậy tinh thần càng phấn chấn: "Đi thôi, mau mau đi tìm. Tất cả đều lấy hết, tất cả đều là của ta."

kiếm linh đột nhiên nhớ tới một đại sự, nói: "Đúng rồi, đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ tám không phải ở đây sao? Cái này mới là chính sự đó!"

Sở Dương trợn trắng mắt, nói: "Hai cái đều là chính sự. Vơ vét linh dược chẳng lẽ không phải chính sự sao? Chúng ta vừa tìm linh dược, vừa tìm Cửu Kiếp kiếm. Bới khoai lang tiện thể bắt châu chấu, cái nào cũng không bỏ qua."

kiếm linh nôn khan một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Kiếm chỉ đại nhân, kính xin ngài có thể đứng nói trắng ra như vậy không. Nói ẩn ý một chút, có phong độ của truyền kỳ một chút, ngài chính là Cửu Kiếp kiếm chủ trong truyền thuyết đó ..."

Sở Dương bất đắc dĩ xòe tay, treo một nụ cười khờ khạo vô tội: "Kỳ thật ta chính là người rất thô hào, rất thẳng tính. Người thô kệch là gì, ngươi có biết không..."

kiếm linh che mặt bỏ đi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.